Những Bức Thư Hoan Hỉ - MacDung
macdung 23.10.2015 22:09:23 (permalink)
                                          Những         Thư             Hỉ
 
                 Bức               Hoan
 
Lâu rồi tôi lại mới có bạn qua thư. Nếu tính từ thời còn ngồi viết trên giấy, chắc cũng đã có trên ba mươi năm. Thuở ấy mỗi lá thư gửi tỉnh xa, đi về, có khi mất nửa tháng. Nửa tháng cho một hồi âm, với sự rung cảm đợi chờ không mấy người hiểu được…
 
Không như bây giờ một thông điệp điện tử chỉ tích tắc là đến ngay. Cảm xúc vẫn nguyện vẹn như thời niên thiếu, nhưng thư thời hiện đại lại chất chứa sự hỗn mang, có khi mang bao phiền toái cho người nhận. Một sự phản hồi cũng là thời gian, mà thời gian trong thời cuộc công nghệ có bao nhiêu người được nó. Viết thư phải có hoàn cảnh, bao gồm thời gian và không gian thích hợp. Nhất là phải có đối tượng tâm đắc tạo ra hưng phấn trên một lá thư…
 
Có những lá thư không mong đợi. Lại có những lá thư chứa đựng những niềm vui, sự phấn khởi, nhất là lồng trong tâm trạng “xấu xí” của người đọc. Xấu xí ở đây là lúc buồn bực, cần người chia sẻ, cần một cung bậc âm điệu gì đó khác đi hiện tại, để thay đổi diện mạo cảm xúc. Nó như một thế giới khác lạ chỉ có hai người, với những cuộc chuyện trò thú vị như trong cổ tích. Thả hồn vào vùng tưởng, người đọc có thể tự cho mình đang sở hữu một người bạn tâm đắc như Bá Nha, Tử kỳ - Một điển tích và chỉ là điển tích, nếu con người cầu toàn bỏ qua sự lãng mạn khi tìm đến nó…
 
Viết thư cho bạn trở thành thói quen với những người thân yêu, với bè bạn, và người ta vẫn thường nhắc nhở nhau “viết thư” trong các cuộc chia tay. Bức thư vốn giàu cảm xúc, mang tính chân thật, bởi không phải lúc nào người ta cũng viết được với những bề bộn đời thường. Thư lâu mà bền chắc, khác hẳn một cuộc điện thoại quá nhanh và bất ngờ, khiến người nhận chỉ còn biết ứng đối bằng cách “nói dối”. Từ khi phone tay xuất hiện, con người trở nên nói dối nhiều hơn trong ứng xử, trong quan hệ bạn bè, với những mắc xích chằng chịt rối như tơ.
 
Viết thư không như vậy! Khi viết người ta bao giờ cũng lựa chọn câu từ diễn đạt, để truyền tải cảm xúc đến tay người nhận. Đó chính là những bức thư tuyệt hảo!
 
Một bức thư dù ngắn hay dài, đều hàm chứa tình cảm, hay sự dối trá lưu giữ trên đó. Nên đọc thư nhau, người ta vẫn có thể phân tích trên văn bản về nhân cách một con người, hoàn cảnh, cuộc sống… và từ đó chấp nhận nhau…
 
Thư có thư buồn và thư vui. Tuổi trẻ đọc thư buồn nhiều hơn vui, bởi có quá nhiều tâm sự ở lứa tuổi. Khi già đi, người ta thường nhận thư vui với nhiều sắc thái lạ kỳ. Kinh nghiệm sống giúp người ta giữa chặt nỗi buồn và đánh đồng sự giống nhau. Vậy một bức thư buồn có giá trị gì khi biển khơi lại gặp biển khơi…
 
Già đi để hóa thành trẻ nhỏ…
 
Và từ ấy những bức thư chứa đầy sự vui nhộn, chọc phá… Để rồi được cười với nụ cười chân chất, thật thà, không mang chút giả dối.
 
Hãy quan sát đi những cuộc vui hội hè đình đám, với những nụ cười, những ánh mắt… Và trong muôn vàn sắc thái ấy có bao nhiêu người giữ được sự chân thật của chính mình…
 
Đáng buồn thay!
 
Và vui thay cho những bức thư hoan hỉ… Thư của những người biết vị mặn của biển khơi, vị ngọt của sự đời, chua chát của khổ đau… bao nhiêu vị cuộc thế thái nhân tình… Tất cả đã quên sạch, nhường chỗ cho sự vui nhộn tuổi dại, hồn nhiên…
 
Hãy đến với nhau qua những bức thư… như câu nói trong Đạo Đức Kinh: “Đồng vị chi huyền. Huyền chi hựu huyền. Chúng diệu chi môn”…
 
Và biết đâu ta lại được cười vui, cho dù có ngắn ngủi… cũng đã quay về tuổi dại “biết cười”…!
 
Saigon 23.10.2015
 
MacDung
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.10.2015 22:29:06 bởi macdung >
Attached Image(s)
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9