VỘI CHIA
nguyenthuy_qs 05.01.2016 17:15:20 (permalink)
0
VỘI CHIA
 
 
Nguyễn Thủy
 
Ừ thì mùa xuân chợt đến
Em thì lại vừa chợt đi
Hỡi tình còn gì thêm nữa
ước mơ nào có được gì?
Sao xuân không là nắng ấm,
Không là mắt biếc giai nhân,
Không là nụ hoa đằm thắm,
Rực ngàn hương của tháng năm...
Không cho ta đời hạnh phúc
Mà vùi ta đáy vực sâu
Em đọa đày ta như sóng
Đớn đau bão chướng xót lòng
Một đời còn đây nuối tiếc?
Môi cười, cằm chẻ, nụ hôn...
Chén tình xưa hòa mắt biếc
Nhói trong tim nát cõi hồn.
NT
05-01-2016
.

<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.01.2016 17:21:19 bởi nguyenthuy_qs >
#1
    nguyenthuy_qs 09.04.2016 21:04:14 (permalink)
    0
    Nơi thương nhớ ấy là quê 
    Nơi quê cũng nhớ thương về ngày xưa
    Ngày xưa ờ nhỉ tuổi thơ
    Tuổi vừa con mắt biết chờ đợi nhau
    Gió nghiêng nón lá cời nhàu
    Đêm về thổn thức gối đầu mộng mơ
    Bao năm xuôi ngược bến bờ
    Giờ đong nỗi nhớ vu vơ một mình.
    NT
    01-4-2016


     

     
    #2
      nguyenthuy_qs 09.04.2016 21:06:22 (permalink)
      0
      1 Tháng 4 lúc 8:17 ·   


       
      Còn không một thoáng dư hương
      Đường chia lối rẽ còn vương nhiệm mầu?
      Hay đâu hai khối tinh cầu
      Đã tan vỡ nát từ đầu đêm qua
      Đèn chong hắt bóng phôi pha
      Vàng, thau luẩn quẩn phải là từ nhau
      Lệ chan chứa nỗi uất sầu
      Mặn, chua, chát, đắng, ngọt đầu môi trơn
      Chia nhau giây phút giận hờn
      Về đây núp bóng cô đơn phận Người 
      Còn đâu tiếng khóc nụ cười
      Cái nhìn cũng sẽ đổi vời từ đây
      Còn đâu tay nắm bàn tay
      Gieo bao hương mộng ngất ngây bên chiều
      Rưng rưng giọt lệ vừa yêu
      Chảy vào sông suối ít nhiều còn đong...
      NT
      01-4-2016


       



      Nguyễn Thủy @ 08h:22p 03/04/16




       
      Cuộc đời bao cảnh nổi trôi
      Phải chăng cũng chỉ một hơi thở dài
      Từ thời sinh thiếu đến nay
      Nẻo đường muôn dặm chông gai phận người
      Vần thơ giữ lấy niềm vui
      Rồi nơi xa lắc ngậm ngùi trở trăn
      Xuân cho chi những thăng trầm
      Hồn hoang hiu quạnh bể trầm luân ơi
      Nhìn tia sáng vọng chân đời
      Đỏ xanh vàng tím với lời sắt son
      Cuối cùng được mất hay còn
      Rồi đây mấy bận mỏi mòn mắt mong
      Nghe đau xa xót nỗi lòng
      Tim đơn nát cũng vào trong chốn đời
      Rưng rưng giọt lệ đắng rơi
      Khép chân tay đón vòng trời tối đen.
      NT
      31-3-2016
       
       
      Đem chiều thả lạnh tóc mây
      Thêu vài con nắng xuống gầy môi em
      Đem thơ thả xuống muộn phiền
      Nghe con tim nhắc thôi miên một người
      Tháng mùa xuân đợi lên ngôi
      Giêng hai còn giữ bao lời tình mong
      Đem thơ thả xuống bến lòng
      Mới hay đã mất mấy dòng xuân ca.
      Khóc người người lại khóc ta
      Còn không vọng nổi giao thoa bóng hình
      Đời thêm sợi tóc trắng tinh
      Cho vùng hơi thở đều trên mỗi ngày.
      NT
      31-3-2016


       



       


      Nguyễn Thủy @ 08h:23p 03/04/16




      Tặng tôi đó mùa xin về trên tóc
      Trên đôi môi vừa chớm nở nụ cười
      Trong khóe mắt có bóng hình nhỏ nhắn
      Bàn chân đi tình hối giục lên ngôi
      Chiều ngọn gió vi vu gờn gợn sóng
      Nói lời chia hai bước vớ mặt trời
      Tay chạm lấy hai bàn tay rất nhẹ
      Bến chở thuyền trên ngọn sóng chơi vơi
      Lời nhắc nhỡ Lạnh đông rồi nắng hạ
      Mặc áo xuân choàng ấm giữa làn môi
      Hôn rất nhẹ điểm tô màu nắng mới
      Vọng tình xuân vừa thắm tiếng em cười
      NT
      31-3-2016


       



      Thích


      Nguyễn Thủy @ 08h:24p 03/04/16




      Cúi xin ngọn nắng giao mùa
      Vào trong hạ nhớ chốn xưa mãi còn
      Hai năm chưa vẹn giấc tròn
      Cuối là ngọn sóng xoáy mòn con ngươi
      Bây giờ người nhớ nhung người
      Chỉ cầu chân nguyện cho đời chút xuân.
      NT
      31-3-2016


       



      Nợ
      Tôi còn nợ ai
      Ân tình, tiền bạc
      Nợ trong đôi mắt
      Cái nhìn hôm nay
      Rồi tôi sẽ trả
      Những gì đã vay
      Khi vừa nhắm mắt
      Chẳng còn đôi tay
      Tôi xin người hãy
      Khất tôi những lần
      Vì bao lời hứa
      Chưa vẹn tấm lòng
      Tôi còn nợ người
      Tôi còn nợ tôi
      Tôi mang ơn người
      Cho tôi vay nợ
      Nợ tiền nợ đời
      Nợ tình, nợ người 
      Từ đầu lưỡi môi...
      Đời chẳng có lần
      Không ai víu nợ
      Sống trên cõi trần
      Nợ đừng phụ tâm
      NT
      31-3-2016


       



      Thích




      Nguyễn Thủy @ 08h:24p 03/04/16




      Em còn xỏa tóc bên thềm mộng 
      Nhặt bóng vàng xưa ép nỗi lòng
      Gọi gió mây qua vờn mái tóc
      Níu sợi tình xanh mãi thắm hồng
      Mở lối cho hương về chốn cũ
      Mượn mùa xuân đón gió mênh mông
      Về say vạt nắng tương tư gọi
      Vạn nẻo chờ nhau khép lối mong
      NT
      31-3-2016


       




      Nguyễn Thủy @ 08h:25p 03/04/16




      Lòng những thương đau
      Hú hồn vọng lại
      Phút giây mê dại
      Buồn trong ngọt ngào
      Nhìn trong gương hỏi
      Mi làm chi ai
      Để ai không nói 
      Nín câm ngàn lời?
      Làm sao ta hiểu 
      Nói lời trên môi
      Người là ai khác?
      Tôi là riêng tôi
      Một lời có thể
      Sự thật đắng môi
      Nhưng lời cũng dễ
      Làm tim máu rơi.
      NT
      31-3-2016


       



      Thích


      Nguyễn Thủy @ 08h:26p 03/04/16




       
      LỜI CHO NGƯỜI
      Còn lời cho nhau
      Đêm tôi thao thức nguyện cầu
      Người nơi phố thị
      Đêm tàn gọi nhớ thương đau
      Trong cơn mê loạn
      Còn chăng nhung nhớ tình đầu
      Hồn hoang giản lạc
      Nợ nần ân ái bao lâu?
      Ngày rồi qua mãi
      Tình giờ ai có nhớ không
      Đoạn đường qua lại
      Chân yêu còn dấu bên lòng?
      Tôi thao thức với thầm mong
      Còn in đậm nét môi son,
      Mở hai con mắt lưng tròng
      Hồn đây chan chứa lệ giòng
      Người ơi!... còn gì chăng hỡi...
      Lời này thốt tự vành môi
      Lời xin tạ từ nhân thế
      Về đâu trong bóng giao thề...
      NT
      31-3-2016


       


      Nguyễn Thủy @ 08h:26p 03/04/16




      Quay gót hai bàn chân đang bước
      Mắt thôi nhìn mây lướt gió trôi mau
      Em nhan sắc câu vài lời uất hận
      Để đan len vào mộng chết bên sầu
      Mắt ngó xuống bóng ngàn mây như tuyết
      Khơi nền trời xanh biếc nụ tinh khôi
      Còn dĩ vãng bây giờ xin vĩnh biệt
      Nghe đớn đau trong mớ vạn nỗi sầu
      Rồi con mắt và làn mi sẽ khép
      Chôn hương tình lịm chết dưới môi em
      Lòng cứ nhủ sao mùa không nắng đẹp
      Cho khép đông về lạnh chốn khung rèm...
      Người còn đứng, người còn đi đến ở?
      Hai bàn chân giẫm lại phía gọi chờ?
      Nhìn phong cảnh đất trời đang rực rỡ
      Sao nghe lòng đau quặng thắt hồn thơ?
      Biết sẽ mất vì chờ mong đã mỏi
      Bỏ nhau đi vì ghen ghét những gì?
      Rồi cũng thể hai bàn chân giẫm lại
      Phía hai người vừa vĩnh biệt từ ly.
      NT
      29-3-2016


       



      Thích


      Nguyễn Thủy @ 08h:27p 03/04/16




      Bây giờ chân bước tay buông 
      Nằm nghe sóng dạt vào hồn từng cơn
      Chiều hoang mây trắng lặng buồn
      Ngàn xanh thôi cũng tròn vuông khoảng trời
      Còn chăng trong đáy mắt tôi?
      Thấy người đi lại bồi hồi nẻo mơ
      Thức nghe tim nát cõi chờ
      Vài ba tin nhắn thẩn thờ đợi mong
      Sao xa không thấu nỗi lòng?
      Nét buồn phôi dựng vào trong tâm hồn
      Như cung bậc vọng xốn xang
      Đường cong con mắt ngó trông qua ngày
      Yêu còn dục vọng trong mây
      Giữ gìn Oanh Yến thôi bay về trời
      Bờ tình chốn lạc đường tơ
      Đứng chờ xuôi vọng từ bờ môi hôn.
      NT
      29-3-2016


      Nguyễn Thủy @ 08h:28p 03/04/16



      1234567
       
      #3
        Chuyển nhanh đến:

        Thống kê hiện tại

        Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
        Kiểu:
        2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9