Ăn mày với vận may
tienthanh2013 24.01.2016 17:36:18 (permalink)
0
Ăn mày với vận may
 
Làm quan mà cũng chán
Chán quan về ở ẩn
Vui thú với điền viên
...
Ăn mày chán về đâu?
Vào chùa sư cho bùa
Tìm vận may trời đất
Mai sau khi nhắm mắt
Nhờ mối hoá đầu lâu
Xác về nơi địa phủ
Hồn trời gió vi vu...
Khép lại một kiếp ngườị
Buồn vui nào ai biết?
Để tạ ơn trời đất
Gió bay về cửa phật
Ăn mày chắp tay vái
Ơn người được bùa sư!
...
Ăn mày với vận may
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.01.2016 18:01:34 bởi tienthanh2013 >
#1
    tienthanh2013 24.01.2016 17:40:09 (permalink)
    0
    Thạch sùng đứt đuôi
    Mọt gỗ cắn mục thân gỗ
    Người thợ bực mình cầm búa gõ
    ...
    Thạch sùng bị đòn...
    Chạy lên trần nhà chặc lưỡi...
    Tiếc tiếc
    Tiếc tiếc...
    Người thợ cau mày gõ tiếp!
    Tiếc chi
    Tiếc chi
    Mọt cười...
    Thạch sùng đứt đuôi...
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 24.01.2016 18:04:01 bởi tienthanh2013 >
    #2
      tienthanh2013 24.01.2016 17:45:52 (permalink)
      0

      Đồ vật cũ
      Khi đốt, lửa cháy
      Hoá thành tro, thành khói.
      Tro rơi xuống đất
      Khói bay về trời.
      ...
      Kỷ niệm cũ
      Khi đốt. Hoá thành dĩ vãng
      Dĩ vãng không là tro
      Dĩ vãng không là khói
      Không nhìn thấy được!
      Mà sao sống mũi cay...
      Phải chăng là dĩ vãng!
      #3
        tienthanh2013 24.01.2016 17:49:52 (permalink)
        0
        Người khách lạ
         
        Có một bông súng nhỏ
        Lặng lẽ ven mặt hồ
        Giữa chiều thu se lạnh
        ...
        Có một người khách lạ
        Luôn về trong mơ tôi
        Khiến tim ai run rẩy
        Khiến hồn ai ngẩn ngơ?
        ...
        Đêm nao trời trở gió
        Sóng xô vỡ mặt hồ
        Ngọn đèn khuya lay lắt!
        ...
        Tôi sợ gió cướp mất
        Giấc mơ của hồn tôi
        Bông súng nhỏ ven hồ
        Người khách lạ của tôi

        Chiếc xương sườn cô đơn 
          
        Nếu: Cô đơn là đau đớn 
        Thì khi không may bắt gặp rủi ro 
        Một chiếc xương sườn bị gãy 
        Chiếc xương sườn cô đơn! 
        ... 
        Chiếc xương sườn cô đơn 
        Không biết cười 
        Không biết khóc 
        Trái tim nó biết nói: 
        "Nhờ cô đơn ta hiểu được chính mình!" 
        ... 
        Bởi thế! Xin đừng ai vội vàng chặt chém 
        Chiếc xương sườn bị gãy 
        Chiếc xương sườn cô đơn ném đi! 
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 24.01.2016 20:39:44 bởi Huyền Băng >
        #4
          Huyền Băng 24.01.2016 21:08:22 (permalink)
          0
          Chào bạn tienthanh2013,
          Rất vui khi bạn tham gia sáng tác thơ trong trang thơ Việt Nam thư quán, nhưng theo hướng dẫn, bạn chỉ mở một chủ đề thôi và dùng chức năng trả lời để đăng tiếp theo chứ không nên mở nhiều chủ đề, do bạn chưa biết đăng nhiều nơi, HB đã thu xếp lại giùm bạn, bạn hãy xem lại hướng dẫn và đăng thơ theo hướng dẫn bạn nhé .
          Chúc vui 
          #5
            Chuyển nhanh đến:

            Thống kê hiện tại

            Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
            Kiểu:
            2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9