Áo Và Thơ
Hỏi Thăm Ai!!!
Anh kêu chi, anh muốn gì
Hỏi ai Nam, Bắc, Trung kỳ họ tên
Bằng hữu, họ tộc hai bên
Nội, ngoại cho biết đây bèn chỉ cho
Chứ hết hát, rồi lại hò
Dài dòng văn tự...lỡ đò thời tôi
Mắng cho chừa tật đãi bôi
Tật thấy áo, chặn đường đòi hỏi thăm
Cố Quận
Có Một Thời
Có một thời ta quên vần lục bát
Ta quên em! Ta quên vạt áo người
Quên hè xưa mình độ tuổi hai mươi
Em áo trắng tà trinh nguyên trong trắng
Đã một thời ta ngồi mơ dạt nắng
Trời quê xa hồn nặng gánh thơ buồn
Những vần âm từng giọt nhỏ giòng tuôn
Trên đất khách khóc thương đời lưu lạc
Nên một thời ta bỏ vần lục bát
Ta quên em! Ta quên vạt em à
Ta quên cành phượng vĩ đỏ màu hoa
Lời thơ khóc nhớ thương tà lụa trắng
Cố Quận
Tôi Chỉ Muốn Mua... Kìa cô em đứng bên rào Chờ tôi qua lối mời vào mua hoa
Không! Tôi chỉ muốn mua tà Mua môi thắm, nét mặn mà, tóc hương Trả vuốt ve, trả yêu thương Trả duyên với nợ một đường trăm năm
Sao cô cáu mặt, thì thầm "Ông già mắc dịch! Chết bầm...già dê"
Cố Quận
Tóc Xõa! Tà Xưa Xưa em ngồi xõa tóc Vài sợi rơi xuống tà Gió lùa bay vô góc Cơn gió lộng qua nhà Tôi nhặt vào gói thơ Vần âm tím chiều tơ Tình tôi phong thư gửi Em nhận lấy! Hững hờ Nay sân nhà vắng bóng Người về đâu nắng, mưa Mối tình tôi tuyệt vọng Thương tóc xõa! Tà xưa
Cố Quận
Tranh Áo Hoa Sen
Áo hoa sen, hình lá sen
Ngắm tranh, thơ chữ vần men ái tình
Mơ tà với bóng trong hình
Để đêm thơ mộng dáng xinh xinh về
Để hương trinh mái tóc thề
Vía thơ ngơ ngẩn! Đê mê áo người
Áo hoa sen, mắt như cười
Hồn thơ đắm sắc hồn rơi xuống hồ
Cố Quận
Nàng Thơ Áo Trắng
Nàng thơ áo trắng dịu dàng
Tà bay trên đàng tôi chén quỳnh say
Nắng thu vàng nhạt nắng ngày
Trăng thu mờ ảo lối nầy đêm mơ
Lá thu xào xạc bến bờ
Tình thu ắp mộng tôi chờ người sang
Nàng thơ áo trắng dịu dàng
Thu gió trên ngàn thổi vạt lừng hương
Dưới trăng thu, khúc nghê thường
Năm canh sắc lụa in tường ngồi thơ
Cố Quận
Tương Tư Ai!!! Tương tư ai, nghĩ về ai
Ngồi mơ cái thuở áo dài xa xưa
Nhớ trời nắng, tưởng trời mưa
Nghe tiếng gió, lá vàng vừa rụng sân
Đặt chén cạn, chén đầy nâng
Màu thời gian bổng lùi dần...xuân thanh
Trên đường phượng đỏ, lá xanh
Có tên tóc ngắn song hành một đôi
Bây giờ thuở ấy xa rồi
Đêm nay hồ rượu O ngồi tương tư
Cố Quận
Áo Thu Em ở đâu, mùa thu áo trắng Ta đi tìm băm mấy mùa thơ Giữa gió hiu hiu trời lẳng lặng Trong nắng vàng, sắc nhạt...nhạt tơ Em về đâu, áo trắng giờ đâu Không gian màu mây khói giăng sầu Bóng chiều thu khóc thương nhớ áo Em ở đâu chừ! Em ở đâu Cho thơ ta vần rũ, âm sầu
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.10.2017 21:03:04 bởi Cố Quận >
Thu Áo Màu Hoa Cúc
Thu áo màu hoa cúc
Người nhặt lá vàng khô
Trên lối đầy lá mục
Bóng dần xa...về mô
Gió lồng đưa tiếng tiêu
Âm cao vút, dặt dìu
Áo người trong hiên trước
Thổi khúc sầu tịch liêu
Thu áo người hoa cúc
Hai tà ôm dáng thanh
Qua lối chiều lá mục
Khuất dần sau ngõ quanh
Cố Quận
Áo Tím Trên Đồi Thu
Trên đồi áo tím vọng thu
Mây lơ lững, gió heo ru tiếng chiều
Sắc hương lộng lẫy, diễm kiều
Cho thơ vần ngã, âm xiêu với tà
Thu đã gần, cận lắm a
Màu in đáy mắt thu ba đây rồi
Chờ thu áo tím trên đồi
Làm bao nhiêu chữ thơ tôi kéo về
Chiều thu tím áo thu hề
Cố Quận
Những Lá Thư Tình Học Trò Em! Những lá thư tình tôi viết Giờ còn giữ không em Một thời nhớ thương da diết Tôi thức trắng, tàn đêm Những lá thư tình học trò Những bài thơ áo trắng Trưa tan lớp, lén hẹn hò Dưới tàng cây, trốn nắng Em! Một thời dấu yêu Giờ đây chỉ là kỷ niệm Tình buồn biết bao nhiêu Trên những tờ thư mực tím
Cố Quận
Theo Ngọ Về Ngọ về! Anh theo ngọ về Sao ngọ không nói vậy hề ngọ ơi Trưa hè đứng gió, tóc lơi Lối vào thôn ngập nắng trời, trời thanh Sao ngọ không trả lời anh Sao ngọ ác thế, nỡ hành người dưng Theo ngọ muốn rã cặp chưn Sao ngọ chẳng nói, chẳng ngừng đi luôn Anh về nhớ ngọ dạ buồn
Cố Quận
Người Trong Tranh Hoa sen nền áo lụa Cô làm dáng, môi cười Tranh nầy từ bao thủa Mà trông khác hẳn người Ông à! Ba mươi năm Em một bước lỡ lầm Thế cùng đem bán ảnh Thời con gái lược, trâm Hoa sen nay héo tàn Sinh ra kiếp hồng nhan Đời truân chuyên! Phận bạc Diện kiến...khách ngỡ ngàng
Cố Quận
O Bỏ Thơ Đi
Hỡi ơi! O bỏ thơ đi
Cho bàu rượu nhớ cho ly rượu sầu
Không hình áo vạt tím mầu
Không hương tóc mượt...giờ đâu O à
O đành đoạn bỏ thơ a
Mai thơ đem Áo Dài ra đấu thầu
Lúc đó đừng than...đừng rầu
Đừng mong tìm kiếm lại mầu áo xưa
Cố Quận
O Bỏ Thơ Đi
Hỡi ơi! O bỏ thơ đi
Cho bàu rượu nhớ cho ly rượu sầu
Không hình áo vạt tím mầu
Không hương tóc mượt...giờ đâu O à
O đành đoạn bỏ thơ a
Mai thơ đem Áo Dài ra đấu thầu
Lúc đó đừng than...đừng rầu
Đừng mong tìm kiếm lại mầu áo xưa
Cố Quận
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: