Áo Và Thơ
Mời Mấy O
Mời mấy o, mời mấy o
Thướt tha áo trắng học trò vào đây
Gánh cùng nhị gánh thơ say
Mấy o chậm nhé! Kẻo nầy quàng xiên
Kẻo giẫm, kẻo chạm, kẻo điên
Kẻo mê, kẻo đắm thời phiền lắm a
Mấy o chậm hãy vào nhà
Để tui thơ hoạ đủ tà rồi vô
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.12.2017 02:16:01 bởi Cố Quận >
Lắm Tội!
Mấy O bày kế kiện tui
Tay ngà viết sớ...chao ui! Tội đầy
Đứng đầu là cái tội say
Tội đuổi gió, tội kéo mây bốn mùa
Tội áo lộng, tội guốc khua
Tội vay mượn, tội bán mua cúc đào
Mai hầu đáo tụng xanh xao
Tui đây lắm tội...ui chao! Chết rồi
Cố Quận
Thu Áo Trắng Về Đâu!!!
Mùa thu áo trắng màu đâu mất
Tôi dưới tàng phong góp lá vàng
Hai trăng không bóng người quanh quất
Tôi với chiều thu nắng nhạt đàng
Nhắp chén quỳnh cay ngồi nhớ áo
Về đâu cho hiu quạnh trời thơ
Để sắc màu thu sầu ảo não
Không bờ vai tóc! chẳng tà tơ
Mùa thu áo trắng vạt về đâu!!!
Cố Quận
Mùa Sau Ai Chờ Em!!!
Ta chờ em dưới bậc
Áo tha thướt lên trường
Mùa này vô đệ nhất
Cuối mùa học hai đường
Em mộng làm cô giáo
Ta mơ gánh chinh nhân
Em hiền như kẻ đạo
Ta nợ nước nghìn cân
Ta chờ em dưới bậc
Cùng sánh bước lên trường
Sầu vương trong ánh mắt
Nghĩ! Mai đời hai đường
Mùa sau ai chờ em!!!
Cố Quận
Tìm ai! Đâu tìm
Tìm ai...biết tìm ai đâu tìm
Bến bờ hiu quạnh! Lối vắng im
Trăng trước áo người qua mất dấu
Tìm ai...biết tìm ai đâu tìm
Trăng này thu lá vàng chiếc lá
Heo may đưa mây trắng bềnh trôi
Dưới chiều thu nắng ngồi buồn bã
Tìm đâu! Trời, sông nước, ta thôi
Cố Quận
Vội Chi Đi Bỏ!!!
Vui buồn lỡ một bến này
Thì thôi cũng nước cũng mây ấy mà
Cũng áo tha thướt hai tà
Cũng thơ cũng rượu cũng ta, cô mình
Thì thôi chén cạn! Trút bình
Cũng hò, hát với trời thinh không rằng
Ớ cô áo tím bằng lăng
Vội chi đi bỏ sao trăng thế mình!!!
Cố Quận
Áo Hoa Đào
Mùa xuân em áo hoa đào
Trắng tà trắng vạt áo vào thơ tôi
Câu vần vương vấn màu môi
Tứ âm ngây ngất! Dạ bồi hồi mơ
Em cười với nắng vàng tơ
Mắt tình tứ, tóc hững hờ thả hương
Hẹn ai em đến đây vườn
Hoa đào thêu áo rụng đường thơ tôi
Cố Quận
Về Đâu Thu Áo Tím!!! Thế là đi...là mịt mờ áo tím
Là tà hương chừ biết kiếm đâu giờ
Đêm trăng ngồi chén rượu với câu thơ
Buồn hiu quạnh! Trời lững lơ chiếc lá
Áo về đâu! Người về đâu bốn ngả
Tình còn đây sao vội vã chi nào
Cho thu chờ dáng lụa áo ai chao
Về đâu hỡi sắc màu thu áo tím
Cố Quận
Áo Hoa Đào
Mùa xuân em áo hoa đào
Trắng tà trắng vạt áo vào thơ tôi
Câu vần vương vấn màu môi
Tứ âm ngây ngất! Dạ bồi hồi mơ
Em cười với nắng vàng tơ
Mắt tình tứ, tóc hững hờ thả hương
Hẹn ai em đến đây vườn
Hoa đào thêu áo rụng đường thơ tôi
Cố Quận
Tìm Người Không Gặp
Xe lăn trên xác lá vàng
Chở thu hai vạt áo nàng đến đây
Tóc hương theo gió heo may
Về run sợi nắng tơ gầy dưới sân
Tìm ai trong ngõ giai nhân!!!
Gã thơ lên núi lánh trần hôm qua
Vườn sau, cổng trước ngôi nhà
Không người, không tiếng cười khà cô ơi
Vòng xe nghiền đám lá rơi
Bóng cô lặng lẽ chẳng lời...áo xa
Cố Quận
Em Cười Với Sen
Em ngồi áo trắng nhìn sen
Trong bình hoa thắm màu chen nhuỵ vàng
Em son phấn, hò hẹn chàng
Tóc mây búi củ chiều sang bến chờ
Nầy chàng thơ, hỡi chàng thơ
Trăm năm se đặng dây tơ chỉ tình
Bình sen em áo trắng nhìn
Ước ao đây mảnh tiết trinh đúng người
Mơ màng...môi nở nụ cười
Cố Quận
Xưa Như Mèo, Nay Tợ Cọp
Xưa cười...nay đứng nghiến răng
Phàm phu, tục tử ngã lăn xuống sàn
Sen hồng, sen trắng nát tan
Bình nàng ném, guốc nàng phang vèo vèo
Nay như cọp, xưa ngờ mèo
Nay tiếng quát, xưa giọng reo nên lầm
Bây giờ run, bây giờ câm
Lỡ rồi! Dại bút trăm năm ký, điền
Cố Quận
Tan Trường Áo Trắng Qua Đò
Tan trường áo trắng qua đò
Bến sông văng vẳng tiếng hò Nam Ai
Mây về che ánh nắng phai
Nhanh chân kẻo giọt mưa ngày ướt tơ
Kẻo gió lộng nón bài thơ
Kẻo hương tóc lạc tận bờ bên đây
Cho tôi ngây ngất chén say
Run tay sóng rượu bóng gầy áo o
Tan trường áo trắng qua đò
Cố Quận
Hái Sen Hồ Tôi Hai o áo trắng đường đồng
Ghét chi ngắt nụ sen hồng hồ tôi
Không hỏi tiếng, đoá rụng rồi
Lá xanh đứng dạ bồi hồi nhớ hoa
Hai o áo trắng tà xa
Hương còn trong gió đây mà quyện ao
Sen hồng lạc dấu nơi nào
Sẽ phai tàn nhuỵ! Sẽ màu úa sen
Cố Quận
Vội Chi Đi Bỏ!!!
Vui buồn lỡ một bến này
Thì thôi cũng nước cũng mây ấy mà
Cũng áo tha thướt hai tà
Cũng thơ cũng rượu cũng ta, cô mình
Thì thôi chén cạn! Trút bình
Cũng hò, hát với trời thinh không rằng
Ớ cô áo tím bằng lăng
Vội chi đi bỏ sao trăng thế mình!!!
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.12.2017 12:26:46 bởi Cố Quận >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: