Áo Và Thơ
Thân mến gửi về cố quận nổi vương vấn còn bên đời một thời áo trắng ngây ngô. CỐ QUẬN Nầy em áo trắng tan trường Mơ gì CỐ QUẬN để hương trễ tràng Một lần lỡ bến đò ngang Trăm năm như thể lỡ làng tình xưa Áo hoa kẻ đón người đưa Mai nầy áo cộc đếm thưa thớt dần Em từ áo trắng bâng khuâng Chừng như ngày cũ lâng lâng mắt chiều Nghìn sau trăng nước dập dìu Hãy cùng mộng cứ chắt chiu phận mình Ta từ lãng tử phiêu linh Gọi nhau trong thể phù sinh ngược nguồn Lỡ mai CỐ QUẬN có buồn mong người vui bước qua truông dốc đời Một thời áo trắng xa rồi Tiếc thương chi một khoảng trời học sinh NGÃ DU TỬ/SG
THƠ NGÃ DU TỬ
Thân mến gửi về cố quận nổi vương vấn còn bên đời một thời áo trắng ngây ngô.
CỐ QUẬN
Nầy em áo trắng tan trường
Mơ gì CỐ QUẬN để hương trễ tràng
Một lần lỡ bến đò ngang
Trăm năm như thể lỡ làng tình xưa
Áo hoa kẻ đón người đưa
Mai nầy áo cộc đếm thưa thớt dần
Em từ áo trắng bâng khuâng
Chừng như ngày cũ lâng lâng mắt chiều
Nghìn sau trăng nước dập dìu
Hãy cùng mộng cứ chắt chiu phận mình
Ta từ lãng tử phiêu linh
Gọi nhau trong thể phù sinh ngược nguồn
Lỡ mai CỐ QUẬN có buồn
mong người vui bước qua truông dốc đời
Một thời áo trắng xa rồi
Tiếc thương chi một khoảng trời học sinh
NGÃ DU TỬ/SG
Cảm ơn anh NGÃ DU TỬ đã vào thơ cùng nhị tôi nghe; chúc Anh có một mùa Giáng Sinh 2017 tràn đầy niềm vui nhé.
Sầu Tím Vườn Hoa Tím Em sầu tím cả vườn hoa tím Tím cả màu son! Tím cả tà Tím lời thơ, tím đàn cung phím Em sầu chi cho tím chiều mà Cho hương theo gió heo bay mất Buồn tay chén rượu áng thu trôi Bên kia sông giáo đường chủ nhật Vọng tiếng chuông về thêm đắng môi Em sầu chi cho tím chiều mà Tím đàn cung, tím bài thánh ca Tím tà áo tím màu son tím Em sầu chi! Tím ngát vườn hoa
Cố Quận
O Xưa
O xưa áo trắng học trò
Chiều thu gió lộng qua đò bến sông
Nhà o ở cuối xóm đông
Nhà tôi tây ngạn một dòng xa xa
Thầm thương vạt, tơ tưởng tà
Đi về hai buổi đường mà lặng thinh
Tôi tình...o chẳng nhận tình
Nên đường sau trước mà mình chưa chung
O xưa áo trắng lạnh lùng
Cho tôi vỡ mộng! Thơ trùng trùng thơ
Cố Quận
Áo Tím Qua Cầu
Ôi thôi! Áo tím qua cầu
Mang hương đi mất để sầu lại đây
Để sầu tím cả màu mây
Để sầu tím lối hoa nầy tím hoa
Vội gì dù tím bóng xa
Vội gì gót ngọc chân ngà bỏ sông
Cho chiều bến nước mênh mông
Qua cầu áo tím in dòng áo trôi
Qua cầu áo tím đi rồi
Trời thu một cõi núi đồi buồn thiu
Cố Quận
Trăng Thu Tím Áo
Trăng thu tím áo chùa bên
O hai vạt trắng sầu mênh mang sầu
Kiểng chuông ba tiếng nhiệm mầu
Cuối đầu o niệm ni mâu trước tòa
Tình duyên đã lỡ chuyến đò
Hai bờ sông cách! Hắn, o hai đường
Trăng thu áo tím thắp hương
Cầu tâm quên hết yêu thương lỡ làng
Cố Quận
Hai Câu, Mười Bốn Chữ Tôi mượn hai câu thơ
Mười bốn chữ ngồi mơ
Vần âm run áo lụa
Hương tóc thả hững hờ
Tiểu Thư đành đoạn sao
Đi! Không một tiếng chào
Ngõ buồn, men rượu đắng
Đi! Đành đoạn thế sao
Hai câu, mười bốn chữ
Mực còn đậm nét đen
Lụa, hương về đâu hử
Mình tôi! Giữa trăng đêm
Cố Quận
Sống Như Thơ
"Sống Như Thơ" chỉ là mơ
Là nay bến, là mai bờ mộng thôi
Là nước trôi, là mây trôi
Là núi trọc, là xanh đồi lá xanh
Là thôn vắng, là thị thành
Là tà lụa, là nón vành cài nơ
Chỉ là mơ "Sống Như Thơ"
Buồn mưa đổ hạt, vui tơ nắng vàng
Cố Quận
Hỏi Thăm Vài Tiếng Rồi Đi Hỏi thăm vài tiếng rồi đi Thơ không vào họa ít gì vui sao Hương còn phảng phất sân rào Áo hoa còn đậm sắc màu chữ, câu Hỏi thăm vài tiếng...về đâu Khi nào lại đến thơ hầu, đối thơ!!!
Cố Quận
Áo Giờ Lạc Mất Đường Xưa
Áo giờ lạc mất đường xưa
Tháng năm hai tiết nắng mưa phai tàn
Còn hình với bóng mơ màng
Còn hương với sắc mang mang thơ sầu
Áo giờ bỏ bến giang đầu
Tà ngây thơ cũ về đâu, đâu tìm
Lá mùa lấp dấu chân chim
Bên sông con nước dòng im xuôi dòng
Áo giờ chốn ấy quê chồng
Thơ ta vần chữ mênh mông thơ sầu
Cố Quận
Trước Sau Đường Lẳng Lặng
O một thời áo trắng
Tôi xưa gã học trò
Trước sau đường lẳng lặng
Chung lối! Chẳng hẹn hò
Cổng trường hoa điệp nở
Vàng cánh rơi dưới sân
Tôi về đêm nghe nhớ
O Tôn Nữ Huyền Trân
O nửa đời vội vả
Tôi viễn xứ bôn ba
Giờ nhìn nhau sao lạ
Tình câm! Xa càng xa
O xưa đẹp nhất trường
Nay tàn phai sắc hương
Tôi thư sinh mặt trắng
Nay sạm nắng! Bụi đường
Một thời theo chân ngọ
Sau trước chẳng nói lời
Tình tựa như cơn gió
Bay mất hút! Lên trời
Trước sau đường lẳng lặng
Tôi, o chẳng một lời
Cố Quận
Thiếp Đọc Chàng Nghe
Thiếp ngồi đọc sách chàng nghe
Chuyện xưa có một ông nhè mê thơ
Ba bước câu chữ một tờ
Nửa chén âm vận một bờ vận âm
Thơ áo, thơ tóc, thơ trâm
Thơ mai, thơ cúc, thơ cầm, thơ tiêu
Một ngày thơ biết bao nhiêu
Vợ nhà nhịn sáng nhịn chiều, qua đêm
Sáng ra không dậy để xem
Thơ ông ngồi đốt dưới thềm mái che
Thiếp ngồi đọc sách chàng nghe...
Cố Quận
O Đi Lễ Chùa
Lễ chùa o áo hoa sen
Lá xanh vạt trắng, hương đèn cầu duyên
Trai quân tử, gái thuyền quyên
Thắp nhang o khấn phỉ nguyền ước mơ
Nầy o quần lĩnh, tà tơ
Tôi đây trước cổng chùa chờ o ra
Theo cho biết lối biết nhà
Xá cha mẹ, lạy ông bà lễ thăm
Coi ngày tháng tốt, trăng rằm
Mà ta lễ cưới ăn nằm với nhau
Lễ chùa o áo sen màu
Lá xanh vạt trắng...sao vào không ra!!!
Cố Quận
Áo Trắng Giữa Nghìn Hoa Áo người bay giữa giồng hoa
Mờ mờ sương trắng nhuộm tà trắng sương
Tím, vàng sắc cúc trong vườn
Thu heo may ngọn trên đường heo may
Ngọc ngà năm ngóc bàn tay
Chân son lạc bước chốn này dấu in
Người đâu xinh thật là xinh
Cho tôi hỏi khẻ "Nhân tình có chưa
Có cần tiễn, có cần đưa!!!"
Cố Quận
Hương Tình Năm Cũ Nay Đâu!!!
Nay về tìm lại hương xưa
Mới hay sợi tóc gió vừa rụng sân
Mới hay xa quá! không gần
Tình xưa lần mất là lần tình không
Còn đây lớp cũ, phượng hồng
O năm nao đã theo chồng xứ mô
Hương xưa sợi tóc rụng hồ
Tình xưa lần mất là mồ tình chôn
Chân đi dưới bóng hoàng hôn
Áo tà trinh nữ nay hồn lạc đâu!!!
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.01.2018 03:44:51 bởi Cố Quận >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu: