Áo Và Thơ
Hương Mùa Xuân Áo Lụa
Hương mùa xuân trên tóc
Rơi xuống áo bốn tà
Gió lùa hương lên dốc
Cam, tím lụa vóc ngà
Ta mùa xuân chén rượu
Hương quỳnh say mắt ai
Môi cười, dung thanh tú
Cam, tím tà liêu trai
Hương mùa xuân trên tóc
Bay lạc chén rượu quỳnh
Ta mơ màng dáng ngọc
Tà cam, tím xuân tình
Cố Quận
Hai Cô Áo Tết Lễ Chùa
Hai cô áo tết thêu hoa
Cô tà xanh lá, cô tà trắng mây
Cô thôn đông, cô xóm tây
Lên chùa dâng lễ xuân nầy cầu duyên
Ra về trong dạ khấn nguyền
Mong năm nay bến gặp thuyền đặng a
Cô xanh vạt, cô trắng tà
Gió xuân đuổi bóng mượt mà áo tơ
Cố Quận
Đợi Tôi!!!
Hai cô đợi tôi đấy à
Bàu tay đã cạn rượu là đã say
Đã nghiêng ngả cái thân gầy
Chân đâu đuổi kịp lối nầy áo hoa
Hai cô đợi tôi thật à
Bàu tay đã cạn rượu ngà ngà say
Thôi đành ngồi ngắm áo bay
Níu hương trong gió lối nầy mà thơ
Cố Quận
Em Cầu Chị Khấn Năm Nay
Chị à! Em khấn năm nay
Ra vào là đụng gã say phố nầy
Lui tới gió nhẹ lay cây
Bốn mùa hoa trái nặng đầy nhành xanh
Em à! Chị khấn đường quanh
Lên xuống chiều nắng vàng hanh nắng vàng
Câu hò giọng hắn mơ màng
Giữa đêm trăng tỏ tình tang với bình
Một em, một chị cầu xin
Xuân nay đụng gã lưu linh phố nầy
Cố Quận
Một Thời (2)
Một thời em áo trắng
Ta trang vở đầy thơ
Đi về em lẳng lặng
Ta ngày tháng vần mơ
Một thời yêu thương chớm
Trên áo lụa hai tà
Em cành hoa, ta bướm
Trong nắng bóng đeo mà
Bây chừ em áo bạc
Đời nữ sinh đâu còn
Bây chừ đâu tiếng hát
Chân guốc khua lối mòn
Bây chừ ta viễn xứ
Đường quê xưa đã quên
Bây chừ đêm tư lự
Áo mờ! Kêu khẻ tên
Một thời em áo trắng
Ta tóc ngắn thư sinh
Tình tháng năm lẳng lặng
Đời lạc nhau! Mất tin
Bây chừ em ở đâu!!!
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.06.2019 13:25:18 bởi Cố Quận >
Tình Em Và Ta! Em xưa chân bước xuống đò Là quên tình tuổi hẹn hò ngày thanh
Là duyên nợ ước không thành Là trăm năm mối chỉ mành rứt tơ Ta xưa một buổi ra bờ Là thân viễn khách mịt mờ nước mây Là hình bóng cũ hao gầy Là đời nửa kiếp bên nầy nhớ thương Tình em nhạt sắc phai hương Tình ta một gánh đoạn trường tháng năm Cố Quận
Giờ Em Quên!
Giờ em quên màu áo lụa
Giờ em quên lời câu thơ
Giờ em quên tình một thủa
Giờ em quên người trong mơ
Giờ ta nửa đời viễn xứ
Tháng năm hoài sắc phượng hồng
Nhớ tóc mây chiều Thượng Tứ
Huế ngày xưa đã theo chồng
Giờ băm mấy năm chẳng gặp
Bài thơ ngày trước in lòng
Của đêm quán nghèo nến thắp
Bên nhau vần chữ gieo dòng
Giờ em quên màu áo lụa
Giờ ta còn giữ bài thơ
Hai bờ cách ngăn từ thủa
Là tình lỡ mất duyên tơ
Giờ em đã quên thật rồi!
Cố Quận
Ngày Em Và Ta Yêu Nhau
Ngày em còn chưa biết
Mùi tình yêu đắng cay
Nỗi niềm đau ly biệt
Bên song nhìn lá bay
Ngày ta còn tuổi trẻ
Mê vần thơ ấy thơ
Màu mắt môi nhè nhẹ
Len vào mơ giấc mơ
Ngày hai mình chung lối
Đã khóc tình không may
Gặp nhau thời đen tối
Là hai đường! Chia tay
Ngày em tình đã biết
Thú thương đau! Vỡ tan
Thơ ta buồn cách biệt
Vần thổn thức ly tan
Cố Quận
Giữa Giờ Em Bỏ Lớp
Giữa giờ em bỏ lớp
Hò hẹn trưa bên chàng
Quên cả bài tập nộp
Chân ra cổng vội vàng
Giữa giờ em dưới phố
Cười rong bước cùng ai
Bóng hàng me trên lộ
trong quán đầu kê vai
Giữa giờ em bỏ lớp
Bạn bè ngơ ngác trông
Cuối giờ bài chẳng nộp
Mai cô phạt tội ngông
Giữa giờ em bỏ lớp
Lỗi tại chàng! Tại chàng
Cố Quận
Tà Áo Người Xanh
Đem thơ hoà chén rượu
Say tà áo người xanh
Vầng trăng xưa, bến cũ
Tơ mềm trôi khúc quanh
Đò thu in bóng nước
Ai tay đánh dây đàn
Bài tình ca năm trước
Cho ta nhớ thương nàng
Đem thơ hoà chén rượu
Mơ tà áo người xanh
Đường xưa! Làng thôn cũ
Đâu người tháng ngày thanh
Cố Quận
Tà Mộng
Áo em trắng mộng đường thu mộng
Trong gió hai tà thả lụa hương
Đêm ngồi thao thức tàn canh trống
Đếm lá rơi đầy con ngõ sương
Em biết cho lòng ta đấy chăng
Đà vấn vương...từng chữ thơ rằng
Heo may hương áo người tưởng áo
Em hiểu cho tình ta chút chăng!!!
Cố Quận
Mắt Nhắm Mắt Mở Thơ...
Áo em xưa quá cũ
Tôi lại tưởng lấm bùn
Hỏi mang về giặt giũ
Em mắng tôi "Gã khùng!"
Hôm sau em áo mới
Tôi theo sau tà hương
Sao chân không dừng đợi
Cho tình vương vấn vương
Áo em xưa tà cũ
Tôi ngờ vạt lấm bùn
Nên thơ vần mơ ngủ
Em mắng tôi "Gã Khùng!"
Cố Quận
Người Của Thu Xưa Đâu Giờ!!!
Người của thu xưa đâu giờ
Rừng thu sương khói mịt mờ bóng mây
Cho sầu cọng cỏ, nhành cây
Úa màu lá rụng rơi đầy thềm bên
Sông thu dòng chảy buồn tênh
Cầu thu vắng áo tà lên đuổi chiều
Nơi nầy thu cõi tịch liêu
Nơi nầy heo ngọn hiu hiu bến bờ
Người của thu xưa đâu giờ!!!
Chiều thu sương khói mịt mờ bóng mây
Cố Quận
Đôi Bạn
Xưa chung lớp, xưa chung trường
Ta chung xóm, ta chung đường sớm trưa
Vai chung dù lúc trời mưa
Xe chung chiếc dưới trời thưa nắng vàng
Bây giờ biển cách dặm ngàn
Bây giờ sông cách đò ngang mấy dòng
Bây giờ đồng cách mươi đồng
Bây giờ ruộng cách mênh mông ngút bờ
Đêm nằm nhớ tuổi mộng mơ
Đêm nằm nhớ bạn ngày thơ lệ trào
Sân ngoài lá trúc xạc xào
Tiếng canh trống điểm, gầy hao sắc hình
Tội cô bạn nhớ bạn mình!
Cố Quận
Mùa Thu Áo Lụa Em Về
Mùa thu em áo lụa
Trắng sau trước hai tà
Đi trên đường lá úa
Xào xạc tiếng thu ngà
Mây thu chiều bảng lảng
Làn gió heo vi vu
Lưng trời cao cánh nhạn
Đàn giăng hướng nam du
Đò ai con nước ngược
Phù sa cuốn đục dòng
Em vai gầy tóc mượt
Ngồi bên bến nghe lòng
Thương người xa chốn xa
Bao năm cách biệt nhà
Thương đời hoa héo hoa
Bao năm gốc cội già
Mùa thu em áo lụa
Trắng trong gió hai tà
Hương rơi đường lá úa
Xào xạc ngõ thu ngà
Thơ ta vần tiếc nhớ
Áo lụa xưa! Tà xưa
Thơ ta niềm than thở
Dáng người xưa! Người xưa
Còn đâu mùa áo lụa
Về nặng gánh thơ tình
Còn đâu thu lá úa
Màu lem giấy thơ mình
Còn đâu em! Còn đâu
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.09.2019 12:16:11 bởi Cố Quận >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: