Áo Và Thơ
Áo Lạc Rừng Thu Đi đâu mà lạc lối rừng Thu vàng lá rụng sau lưng áo tà Vòng xe xào xạc chiếc là Sương chiều hạt trắng xa xa bóng mù Đi đâu mà lạc lối thu Heo may lộng tiếng vi vu tóc thề Thu vàng lá đổ tứ bề Quay vòng xe lại mà về áo ơi Cho rừng thu lá vàng rơi Chiếc nằm trên lối thầm lời ca thu
Cố Quận
Áo Người Qua Lối Trúc Áo người qua lối trúc Lung lay nhánh trưa hè Bóng tà sau trước giục Ai theo bước chân kè Hỏi cần chi...cần chi Không! Đường đi tôi đi Ngờ đâu cùng một lối Đâu cần chi...cần chi Áo người sau ngõ trúc Hương còn vương lối hề Bóng tà sau trước hút Thui thủi bóng ai về
Cố Quận
Người Thu Xưa Người thu xưa! Áo tà thu lụa tím Ngạt ngào hương ngự chiếm nét thơ mềm Vạt ngất ngây vần chữ nhớ từng đêm Heo may cuốn lá rụng thềm sân trước Người thu xưa! Tóc dài lưng tha thướt Nửa nào bay sợi mượt óng đen màu Nửa nào nghiêng bờ ngực nối vai sau Chiều ngang lối lặng nhìn nhau bước vội Người thu ơi! Tiếc gì xưa chẳng nói Tình thơ ta ngày mòn mỏi mong chờ Tình thơ ta năm tháng nỗi niềm mơ Em sẽ đáp tình thơ ta họa tiếng Người thu ơi! Không lần chân đưa tiễn Ngày em đi hoài niệm áo xưa tà Ngày em đi là vĩnh viễn mù xa Thơ ta ý tình thơ đà lạc tấu Người thu xưa! Nay về đâu mất dấu Tình thơ ta hứng ngẫu tiết âm buồn Lụa mềm phai màu sắc tím chiều buông Hương áo cũ giờ hương muôn dặm gió Thơ tình ta! Sầu từng thu lá đỏ
Cố Quận R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.10.2020 02:28:14 bởi Ct.Ly >
Bên Chồng Nhớ Cuộc Tình Đầu! Sống mang theo cuộc tình đầu
Bên chồng với tháng năm sầu duyên xưa
Hỏi lòng rằng đã quên chưa
Hình như bóng cũ thơ vừa giấy hoa
Nét dòng nước chảy sau nhà
Câu cây phượng lá cành là đỏ bông
Bây chừ cách núi và sông
Mang theo tình lỡ! Bên chồng dạ đau
Cố Quận
Trời Thu Chợt Nắng Chợt Mưa (2) Thơ ta và một cõi trời Thu vàng nắng chợt rã rời...chợt mưa Cho vần nhớ áo người xưa Cho âm khóc vạt tím vừa xám mây Cho hạt thu nhỏ chốn nầy Cho hiên tí tách giọt gầy thu rơi Cho chiều tím khuất nẻo trời Thu vàng nắng chợt rã rời...chợt mưa
Cố Quận
Hai Hàng Lệ Đẫm Yếm Tơ Yếm tơ đẫm lệ hai hàng
Khóc tình nay đã hai đàng âm dương
Thu vàng lá mục lạc hương
Thu vàng lá mục bên tường lá chôn
Thu vàng mây gió gọi hồn
Xạc xào lối cỏ vườn chồn chân em
Yếm tơ một bóng lên thềm
Hai hàng lệ đẵm vạt mềm chàng ơi
Khóc tình ly biệt nửa đời
Khóc thu vàng lá mục trời thu xưa
Cố Quận
Tiền Kiếp Tiền kiếp ta áo hoàng bào
Em hoàng phi yếm lụa đào vàng hoa
Cành hương lan tỏa gác ngà
Đêm thành điểm trống canh gà mây mưa
Em người diễm tuyệt chân vừa
Gót buông thảm mảnh da lừa hồn sa
Hoàng bào không thuộc về ta
Hoàng thân danh mất! danh là thứ dân
Chỉ chàng với thiếp si sân
Nguyệt lầu trống điểm tục trần thế thôi
Hoàng bào tiền kiếp đâu rồi
Hoàng phi yếm lụa đào ngồi giường cây
Ừ! Đôi ta tái kiếp này
Mái tranh, vách lá cũng gầy cuộc chơi
Cố Quận
Ta Và Thu Khóc Em Ta ngồi tư tưởng áo Nhớ vần âm chữ thơ Mấy ngày qua đôn đáo Không ngừng tay chén mơ Sau vườn cây đám lá Rụng đầy trong góc sân Cúc cành bên vách đá Hoa vừa nở vàng thân Ta ngồi thương nét áo Người thu xưa tím tơ Mùa nao tà chân dạo Cho chiều hương nắng mơ Bây chừ thu đây gió Heo may vắng bóng người Thơ ta sầu dâng ngõ Thu vần luyến môi cười Ta và thu khóc em...
Cố Quận
Chờ Người Thu Trước (2)
Mắt buồn vương khói mây
Băng đá lạnh trăng gầy
Chờ người thu năm trước
Bên đường chiếc lá bay
Bây giờ tình vĩ dãng
Người đi! Người đã quên
Bây giờ thu ta thán
Người ơi! Người nỡ quên
Mắt buồn vương mây khói
Băng đá lạnh trăng gầy
Đường về đôi chân mỏi
Xiêu xiêu bóng thu gầy
Cố Quận R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.10.2020 02:34:16 bởi Ct.Ly >
Thu Em Tà Tím Kiêu Sa Thu em tà tím kiêu sa Thu em tà tím hoa cà chiều nay Ta về qua lối hương bay Hồn thơ lịm dưới dáng gầy người thu Nghiêng bàu quỳnh ngửa cổ tu Mong thần sắc lạc cõi mù mù lên Mà đeo bám tóc bồng bềnh Mà ve vuốt lụa thu nền lá rơi Thần hồn thơ gánh chơi vơi Vần âm thơ nét rã rời về a Thu em tà tím kiêu sa Thu em tà tím hoa cà chiều mơ
Cố Quận
Thu Em Tà Tím Kiêu Sa (2) Thu em tà áo tím Hương lụa dáng kiêu sa Hồn thơ ta ngất lịm Dưới vạt mềm thướt tha Đường thu vàng xác lá Xạc xào đeo gót chân Dòng thu trôi buồn bã Soi bóng chiều bâng khuâng Ngoài sân nhành hoa cúc Đóa vàng tơ ánh trăng Vi vu đồng cỏ mục Lấp lánh trời sao giăng Canh dài tơ tưởng áo Tà tím dáng kiêu sa Vần âm thơ ảo não Nhớ chiều qua...chiều qua Cố Quận
Em Về Cho Tím Màu Chiều Em về cho tím màu chiều Tóc đen thẫm mái, mỹ miều mắt môi Em về cho tím vạt trôi Ngọn nồm gợn gió trên đồi gió hương Em à! Mai trắng trên đường Nhành hoa xuân đã mộng thường nhụy xuân Kia màu nắng nhạt núi rừng Đây màu cây cỏ xanh từng đọt xanh Tưng bừng góc phố đường quanh Trai thanh, nữ tú dạo thành nguyên tiêu Em về cho tím màu chiều Tóc đen thẫm mái, mỹ miều mắt môi Em về tím hai vạt trôi Ngọn nồm xuân gợn gió đồi xuân hương
Cố Quận
Tím Chiều Hoa Tím Em về cho tím chiều hoa tím Tím áo tà hương vạt trước sau Cho mây tím sắc hoàng hôn nhiễm Màu sương trời trắng hạt quyện nhau Hiu hiu tiếng gió heo thu tái Nhạn kéo về nam cánh giăng đàn Theo trăng mờ ánh treo quan ải Một áng thu thương nhớ gửi chàng Em về ngang lối chiều loang tím Vườn nở nghìn hoa cúc ngát hương Áo tà lụa sắc hoàng hôn nhiễm Hạt mùa vây trắng ngõ màu sương
Cố Quận
Chiều Em Về Áo Tím Chiều em về áo tím
Nhuộm buồn con lối thu
Hình như tà ngự chiếm
Hồn thơ ta chữ ru
Người nghe không tiếng lá
Xạc xào giữa heo may
Người thấy không khách lạ
Bên đường thu mắt say
Chiều em về áo tím
Ta vương vấn trong lòng
Tà lụa hương ngự chiếm
Hồn thơ tay thả dòng
Áo người xa! Dần xa
Cố Quận
Thơ Mùa Thu! Vần Tím Màu Thu Thơ mùa thu! Vần tím chiều thu Chữ trắng màu sương trắng hạt mù Giăng giăng trên lối dài trải lá Thơ vần thu chiều tím màu thu Mây trôi qua phố buồn góc phố Bổng chút niềm riêng áo lụa về Mưa rơi ngang phố sầu góc phố Bổng chút tàn hương áo lụa về Thơ chiều thu! Vần tím mùa thu Chữ úa màu cây lá phong mù Sương khói mịt mờ che mất lối Áo người xưa lạc dấu đường thu Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.11.2020 03:02:03 bởi Cố Quận >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: