Áo Và Thơ
Em Về Tím Một Vườn Hoa
Em về tím một vườn hoa
Tím màu áo lụa thướt tha đón mùa
Xuân vào giăng nắng vàng thưa
Xuân vào trải gió xuân vừa ngát hương
Theo sau đàn bướm dọ đường
Lần tay bẻ khóa cổng vườn mà vô
Hút nhụy phấn ngọt vàng tô
Hút dòng nâu ngất ngây bồ mật hoa
Em về tím ngát xuân tà
Tím màu vạt tím lụa là áo xuân
Cố Quận
Ba Bài Thơ Tím Màu Hôm qua thơ thả ba bài
Em Tôi hình lộng tím loài hoa thu
Ba bài thơ khói mịt mù
Ba bài thơ áo ai dù che mưa
Ba bài thơ nắng vàng thưa
Ba bài thơ tím màu vừa lộng đăng
Phải rằng tôi nợ Em chăng
Bao giờ thơ trả đặng rằng nợ ai!!!
Hôm qua thơ thả ba bài
Em Tôi hình lộng tím loài hoa thu Cố Quận
Mùa Thu Áo Trắng Bên Đường
Mùa thu em áo trắng
Tà mờ sương níu sương
Trời hôm nay không nắng
Vàng lá mục thềm hương
Bên đường em đứng đợi
Chàng thơ đấy phải không
Hẹn rồi sao chẳng tới
Em nhìn quanh, ngóng trông
Ngày thu em áo trắng
Tà mờ sương ngõ về
Chàng thơ hôm nay vắng
Lành lạnh gió thu hề
Em khăn tay thấm lệ
Chân lê bước! Cúi đầu
Hẹn rồi sao quên thế
Cho lá rụng lối sầu
Cố Quận
Nụ Cười Huế
Cô câu cá sông hay hồ
Tay cần, nón lá, vận đồ bà ba
Môi cười nụ Huế thật là
Dễ thương, đây hỏi có mà dễ thương!!!
Để chân theo một khoảng đường
Đôi lời tình tỏ tận tường Cô nghe
Cố Quận
Em Tà Tím Lối Thu Mùa
Em tà tím lối thu mùa
Bạch long tím vạt hiên chùa thắp hương
Nguyện chàng thơ tưởng thơ thương
Vần câu trìu mến tím đường chỉ vai
Tím eo thon nhỏ, tím hài
Tím tình thơ nặng sợi dài tóc rơi
Âm thơ lộng gió ngang trời
Xạc xào cánh lá nhành lời vi vu
Tà sau ngày trắng hạt thu
Sương lung lay rớt mù mù viền tua
Em tà tím lối thu mùa
Bạch long tím vạt hiên chùa nguyện hương
Cố Quận
Tùy Tôi!!!
Thương có dễ không tùy tôi
Con đò thuở trước trôi rồi lại neo
Cho dòng nước cũ kịp theo
Hỏi đò còn vững tay chèo hay chăng!!!
Giọng run run, nhẹ thưa rằng
Dễ thì dễ, nhưng hai đằng trùng xa
Thôi thời nhớ áo trắng tà
Nhớ Cô Bạn Huế xưa là rất duyên
Cố Quận
Tím Tà Sen
Này cô áo tím tà sen
Đợi ai sầu nhuộm tóc đen mái sầu!!!
Em chờ người bến giang đầu
Đò qua để nói vài câu tơ tình
Xa xa không bóng, không hình
Không âm, không tiếng cõi minh mông chiều
Em và vạt tím quạnh hiu
Hương theo làn gió tà xiêu lối về
Này áo sen tím, tóc thề
Yêu chi để gánh tình tê tái tình!!!
Cố Quận
Không Nghe Lời Ai Hát!
Ngoài kia lá thu bay
Sao ngày lên chưa nhạc
Cho buồn thiu chén say
Không nghe lời ai hát
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.02.2021 10:09:23 bởi Cố Quận >
Thơ Dễ Thương Người Cũng Dễ Thương
Thơ dễ thương...người cũng dễ thương
Sao xưa không níu áo trên đường
Sao xưa không Huế lời o tím
Cho vần câu say đắm tà hương
Cố Quận
Em Vội Bỏ Tình Thu Đi!
Em vội bỏ thu và lá úa
Tình thu đi từ thủa xa trường
Bỏ màu áo trắng tà hương
Cho thơ ta gánh đoạn trường chữ thơ
Em không luyến lưu tơ và nắng
Vàng lung linh chiều lẳng lặng chiều
Bóng ngày dần xuống xiêu xiêu
Ngoài hoa cỏ bướm dập dìu tiếng chân
Ai đón đợi trước sân xuống phố
Ai chờ đưa sau ngõ môi trao
Ai tình tứ nụ ngọt ngào
Ai thơ vần chữ thu vào vườn thu
Em vội bỏ heo ru lời nhớ
Tình thu thương tuổi thuở học trò
Bỏ màu áo trắng tàn tro
Cho thơ ta gánh buồn xo tím buồn
Ta luyến tóc dài buông xõa cũ
Màu thu lên làn rũ bóng chiều
Đâu rồi tà lụa xiêu xiêu
Đâu rồi những tháng năm yêu thu nào!!!
Cố Quận
Ngày Xưa Áo Trắng Ngày xưa em áo trắng Hai buổi lối đi về Tà hương bay trong nắng Ngang lưng nửa tóc thề Ta bên đường dõi mắt Vòng xe con phố qua Chưa một lần đối mặt Rồi người xa...trùng xa Ngày nay em áo xám Ngồi tọa dưới Phật Đài Câu kinh buồn ảm đạm Ta khách viếng! lệ dài Ngày xưa em áo trắng Hai buổi học đi về Ngày nay thiền môn vắng Lưng không suối tóc thề Em ngày xưa đây ư!!! Cố Quận
Ta Yêu Em
Ta yêu em đến độ
Tàn một thời xuân xanh
Chữ, vần, câu thơ phổ
Mực chi chít mầu xanh
Ta yêu em đến thế
Ngày áo trắng học trò
Đêm từng đêm thơ lệ
Tình ướt vở học trò
Ta yêu em! Em ạ
Dù nay hai hướng đời
Dù tình xưa tan rã
Thơ ta nhớ một đời
Ta yêu em biết không!!!
Cố Quận
Ta Yêu Em (2)
Ta yêu em! Ta yêu em
Đến nay hơn một nghìn đêm thu là
Thơ ta vần chữ tím tà
Thơ ta nhỏ lệ tình xa áo tàn
Từng thu đến! Từng thu tan
Buồn rưng rưng chiếc lá vàng rưng rưng
Lá rơi dòng chảy xa rừng
Lá thương nhớ cội cây lưng chừng đồi
Từng thu lại! Từng thu trôi
Sầu dâng dâng ngõ này đôi ta chiều
Xưa mình tình nặng bao nhiêu
Nay mình tình gánh tịch liêu với tình
Từng thu chết! Từng thu sinh
Thơ ta vần chữ u linh bóng mềm
Ta thấy em! Ta gặp em
Đến nay đã quá nghìn đêm thu là
Mộng người xưa áo tím tà
Giật mình lệ nhỏ! Ừ ta mất mình
Cố Quận
Tại Áo Mà Đời Ta
Cũng tại áo mà đời ta tan tác
Mà đời ta! Hai vạt trắng đầy thơ
Chữ rưng rưng, vần đẫm ướt lệ mờ
Trang giấy mực nhỏ nghìn câu thơ tím
Cũng tại áo mà đời ta chết lịm
Mà đời ta vùng kỷ niệm xưa buồn
Chữ rưng rưng, vần đẫm lệ giòng tuôn
Thơ ta khóc thấm nghìn muôn trang giấy
Cũng tại áo mọi đàng! Ta thế đấy
Ngày ngày thơ, nhật nguyệt vấy động thơ
Cố Quận
Ta Mất Em Tà Thu
Ta mất em! Mất cả trời thu tím
Tà thu xưa màu kỷ niệm cuộc tình
Nay về đâu mờ sương khói u linh
Mờ nhân ảnh, hương trinh tàn phai vết
Ta mất em! Áo thu xưa tóc lệch
Làn bay bay trong nắng chếch chênh chiều
Khép làn mi, môi hé nụ tình yêu
Mê đắm chạm bờ phiêu lưu ngây ngất
Ta mất em! Cả trời thu tím mất
Đời bao năm thơ chồng chất nỗi buồn
Chữ vần trôi theo dòng chảy lệ tuôn
Tà xưa gió heo luồn hương áo lạc
Ta mất em! Mùa lá vàng tan tác
Chiếc thầm rơi trong chiều nhạt nắng chiều
Đâu làn môi chờ đợi nếm vị yêu
Năm xưa ấy giờ giạt xiêu đất khách
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.07.2021 03:58:18 bởi Cố Quận >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: