Áo Và Thơ
Ta Mất Em Tà Thu (2) Tà thu xưa tím xa rồi Không gian lẳng lặng! Cây đồi lá rơi Thu vàng buồn lắm ai ơi Heo may lộng tiếng như lời oán than Từ thu vắng áo tà nàng Chiều buông sắc tím phủ hàng phong trơ Nắng nhè nhẹ trải rừng tơ Khói nhè nhẹ tỏa trắng hờ hững vây Thu vàng buồn lắm nơi này Heo may lộng tiếng lời cây cỏ đồi Rằng tà thu tím xa rồi Áo mùa xưa đã mờ trôi với chiều
Cố Quận
Em Không Còn Áo Tím Em ngày xưa áo tím Thu đất khách không còn Đã nhạt màu kỷ niệm Đã phai sắc lối mòn Em ngày nay áo kín Choàng khăn đứng bên dòng Sông thu chiều lẳng lặng Tình tơ vấn vương lòng Ta ngày xưa thơ chữ Đam mê áo lụa người Vần âm câu tình tứ Sóng mắt, nét môi cười Ta ngày nay thơ khóc Tà thu trong khói bay Sương trắng mù con dốc Chiều rưng rưng chén say Em ngày xưa áo tím Ta đất khách thơ tìm Tà thu màu kỷ niệm Giờ xa quá! Đâu tìm
Cố Quận
Gió À! Gió à! Mi cuốn tà sau Cho hương áo ngát, cho màu áo bay Cho che mất khoảng nắng ngày Cho người bên ấy thơ đầy chữ thơ Gió à! Nhè nhẹ ngọn chờ Cho tà xuống bến lộng bờ bên đây Cho người hồn thể ngất ngây Cho vần với chữ thơ đầy nét thơ Gió à! Mi cuốn lụa tơ Chi cho người đứng thẩn thờ thế kia
Cố Quận
Tôi Mới Học Về Không ông! Tôi mới học về Hôm nay trong lớp trúng đề bài thi Đã qua hết được một kỳ Còn kỳ sau nữa vượt thì văn khoa Thời tôi vần chữ thơ là Thời tôi văn tự mượt mà cho coi Lúc ấy lời biếm tiếng soi Cho ông nể mặt tôi nòi cử nhân Không ông! Tôi bước chẳng cần Ai đưa ai đón chân lần mình thôi Nhà tôi qua một con đồi Khoảng chừng trăm thước tới rồi nghe ông
Cố Quận
Lá Vàng Trên Lối Thu Xưa Em có nghe tiếng lá vàng trên lối Từng chiếc rơi thầm gọi áo thu xưa Đã mờ tan hương sắc cũ, đã vừa Bay đi mất mùa nắng thưa thu tái Ta lòng biết tình qua không quay lại Dòng thu trôi! Trôi mãi mãi đâu về Những hạt mềm lạnh buốt nỗi tái tê Mưa ướt đất đêm nằm mê tà mộng Em rồi sẽ đời trăm năm kiếp sống Ta rồi tay vần trầm bổng câu thơ Tiếng lá vàng rơi trên lối, bến bờ Tà thu cũ hững hờ bay mất dấu Em có nghe âm thu về chưa bậu Xạc xào trưa, tí tách thấu canh trường Hạt nào rơi mù mịt trắng màu sương Trời lộng gió heo may đường thu vắng
Cố Quận
Tà Trắng Trong Chiều Tím Xưa em tà trắng trong chiều tím Hoàng hôn hai vạt lững lờ bay Xưa ta hương tóc người ngất lịm Ngoài trăng ngồi tưởng dáng chén say Để vần thơ khóc tình cách biệt Lần đi! Là vĩnh viễn chia xa Là mất nhau, màu chiều biên biếc Tím lời thơ tím ngắt vần sa Xưa em chiều gió tà trong trắng Thu về hai vạt hững hờ bay Xưa ta hương tóc người lẳng lặng Pha mùi sương, đêm chén rượu say Nay ta, em đã tình xưa đã Tan rồi! Chiều thu tím buồn thay
Cố Quận
Biển Chiều Tím Màu Thơ Thu tím màu biển mộng Về đâu áo chiều mơ Gió không lùa bạc sóng Hoàng hôn buông áng tơ Mười năm đời cách biệt Ta và em mất nhau Hai bờ thu nuối tiếc Tình một thuở tàn mau Bao giờ thu tái hợp Màu biển mộng xưa còn Tím tà bay trong lớp Sóng ru bãi cát mòn Hay là trăm năm sẽ Tình dĩ vãng em à Làn heo may nhè nhẹ Cuốn hút áo thu là Không tà trong biển mộng Tình tan theo khói sương Lặng im trời không sóng Con nhạn tiếng kêu thương Biển chiều tím màu thơ Cố Quận
Hạ Giờ Đâu Hạ À!!! O đi đâu ba bốn ngày
Ép vần ép chữ...chốn này không thơ
Hẳn là chân đuổi nắng tơ
Của trời cuối hạ bên bờ sông xanh
Mà cười bóng nước long lanh
Hai tà trắng áo ngực cành phượng hoa
Hỏi "Hạ giờ đâu hạ à
Tôi thương tiếc tuổi ngọc ngà năm xưa" Cố Quận
Tóc Thả Chiều Xưa Chiều xưa em tóc thả Sợi nào hương ngát hương Rơi xuống thềm xanh đá Sợi nằm sương ướt sương Chiều nay em áo tím Vòng tay ôm bó hoa Hoàng hôn về trên biển Ngồi tơ tưởng phương xa Hai phương trời cách biệt Tình ơi! Đã lỡ làng Hai bờ con nước biếc Em đây, bên kia chàng Chiều xưa em có ta Song song bóng thu ngà Gió lùa ngang bãi cát Hạt níu tà tím hoa Chiều nay không tóc thả Sợi nào thương nhớ thương Chân đếm từng bậc đá Nghe lòng vương vấn hương Đâu chiều xưa...người xưa!!!
Cố Quận
Mơ Màng Bóng Yếm
Trăng khuya rượu thiếp dâng chàng
Tình pha chén ngọc tơ vàng ánh tơ
Tay đàn âm họa khúc thơ
Trên sông dìu dặt gió bờ lau đưa
Xạc xào trong giấc say sưa
Mơ màng bóng yếm tiên vừa thoáng qua
Lụa còn thoang thoảng hương ngà...
Giật mình! Trống điểm canh gà tiễn canh
Sương mai vây kín liễu cành
Xa xa lau lách bên gành trắng sương
Cố Quận
Tội gì Không Vạt Với Tà!!! Không thơ vạt với tà
Cũng bị Người Ta đánh
Nên tình tang đấy mà
Đòn roi...làm sao tránh!!! Cố Quận
Ta Thương Em Biết Không!!! Rồi những năm trung học Thơ trên áo trắng tà Hương lụa người con dốc Dài một mái mượt mà Đêm nằm nghe tiếng gió Thao thức giữa vườn trăng Hạt mưa mềm lá, cỏ Lòng vấn vương gió trăng Ừ! Những năm trung học Thơ trên áo trắng tà Tình theo ai con dốc Hương ngây ngất vạt ngà Thơ ta thời trung học Còn đây mấy mươi bài Viết thư rồi bỏ hộc Không gửi! Tiếc tình hoài Ta thương em biết không!!!
Cố Quận
Thu Em Áo Vàng Thu em áo vàng tơ hoa cúc Cành nở ngoài sân gió chuyển mùa Thu em áo vàng bay thơ chút Vần reo hai vạt thướt tha lùa Lá nằm trên lối ngoài lá mục Trời trắng dòng mưa tối hôm qua Sáng nay em áo tà thơ chút Vần hương hai vạt cúc vàng hoa
Cố Quận
Nửa Mùa Thu! Áo Tím Chưa Về Em à! Thu đã nửa Áo tím chưa thấy về Heo may rừng lá úa Lao xao tiếng não nề Thu này không tóc xõa Vườn hoa cúc vàng hương Sắc buồn trên những đóa Lung lay màu tơ vương Mùa qua em hứa sẽ Về thăm mỗi độ hoa Vườn thu chờ gót nhẹ Người tà xa...còn xa Em à! Thu đã nửa Còn một trăng thu tàn Sao quên lời đã hứa Vườn hoa kém sắc vàng Thu chưa thấy em về!
Cố Quận
Áo Tím Lạc Rừng Thu Hôm qua áo tím lạc rừng Thu vàng lá rụng! chân dừng chân quên Vườn xưa hoa cúc làng bên Mùa qua hẹn ước dưới nền thềm hoa Thu ngoài quá nửa thu ngà Tơ vàng đã nhạt áo tà tím hương Đã màu mù mịt trời sương Nên chân bước lạc lầm đường rưng rưng Hôm qua áo tím ven rừng Đắm say nhặt lá...thơ đừng chờ mong
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.08.2021 00:53:49 bởi Cố Quận >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: