![[Helpful answer received]](app_themes/Classic/image/helpfulA.gif)
Áo Và Thơ
        
 
        
    
    
    
	
        
    
        
        
            
            
              
 
  Đêm Là... 
   
  Đêm là của trăng, sao, cuộc rượu 
  Của vần, âm chữ tím mực thơ 
  Của địch, tiêu du dương pháp cú 
  Từ lòng ta luyến ái tà tơ 
   
  Đêm là của ta và của ta 
  Bóng trong sương cạn chén khà khà 
  Kìa bốn cõi yên bình, tiếng gió 
  Làn vi vu...thoang thoáng hương hoa 
   
  Đêm là của mơ màng bóng áo 
  Thời xa xưa...ngày ấy đâu chừ!!! 
   
  Cố Quận
          
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
 
  Tại Cô Thơ Tôi Yêu Áo Lụa 
   
  Lỗi tại cô trên đường khoe áo lụa 
  Trắng hà đông từ thủa tuổi mười lăm 
  Nên thơ tôi vần âm tím nghiêng nằm 
  Trang giấy trắng những năm còn tuổi trẻ 
   
  Lỗi tại cô một sáng nào môi hé 
  Nụ môi cười, thơ lặng lẻ tương tư 
  Rồi thu, đông, xuân, hạ lắm ngôn từ 
  Rơi từ đấy tiểu thư ơi có biết 
   
  À tại cô! Mà thơ tôi tha thiết 
  Đời thư sinh bên áo lụa học trò... 
   
   
  Cố Quận
          
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
 
  Tại Áo Người Mà Tôi Mê Thơ 
   
  Tại áo người mà tôi mê thơ 
  Vần âm mang từ đó đến giờ 
  Đã bốn mươi mùa thu lá đổ 
  Đầy sân vườn nhẹ nắng vàng tơ 
   
  Nghìn tứ thơ về vương vấn ai 
  Tà sau vạt trước dáng trang đài 
  Của thuở đầu húi cua mười sáu 
  Chung trường chưa lần dám so vai 
   
  Tại áo người mà tôi mê thơ 
   
  Cố Quận 
   
  
          
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
 
  O Lén Đi Chùa Mình Ên! 
   
  Sao O nỡ lén đi chùa 
  Mình ên xin chút ngãi bùa ếm tôi 
  Lỡ mai dạ thương O rồi 
  Đời trăm năm nát như nồi cháo sôi 
  Sao O đi chẳng kêu tôi 
  Biết bùa sau tránh O ôi! O à 
  Để không mê vạt đấy mà 
  Để màu cam áo lụa tà chẳng si 
   
  Cố Quận 
   
  
          
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
 
  Áo Xuân O Đi Chùa  
   
  O đi chùa xuân áo   
  Màu cam cánh hoa thêu  
  Một mình sao không bảo  
  Tôi theo kẻo người trêu  
   
  Ghẹo Nàng...hương lụa tơ  
  Hỏi xin chút về mơ  
  Đêm vần âm thấm mực  
  Tím mấy dòng chữ thơ  
   
  Áo xuân O đi chùa  
  Khi ra mang ít bùa  
  Theo cho người ta tránh  
  Không ghẹo...chẳng dám đùa  
   
  Cố Quận
          
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 27.12.2021 22:53:20 bởi Cố Quận >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
 
  Giờ Em Tóc Xõa Quê Chồng 
   
  Cô em xõa tóc dưới trăng 
  Năm xưa giờ bến tơ giăng quê chồng 
  Cho thơ vần chữ gió lồng 
  Ý câu lá rụng trôi sông mất  rồi 
  Nhớ thời trăng nó hành tôi 
  Quên âu trăng nó mồ côi...thế đành 
  Đem nửa mái thủa xuân xanh 
  Cô em cắt tặng đêm thanh khóc cười 
  Nỡ nào phụ tôi vậy người!!! 
   
  Cố Quận   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
 
  Áo Trắng Tan Trường (2)  
   
  Trắng tà áo trắng tan trường  
  Trắng tà áo trắng trên đường nắng trưa  
  Trắng tà áo trắng chiều mưa  
  Trắng nghiêng  nghiêng trắng hạt vừa ướt thu  
  Giờ quê nhà cõi mịt mù  
  Giờ đây nhạt mất hình thù áo xưa  
  Trắng tà áo trắng đường trưa  
  Chiều mây trắng phủ thu vừa khói sương  
   
  Cố Quận
       
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 27.12.2021 22:58:53 bởi Cố Quận >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
 
  Xưa Chỉ Thơ Thôi  
   
  Xưa chỉ biết làm thơ  
  Màu áo em nắng tơ   
  Vàng thu hai vạt trắng  
  Đâu dám nhìn mắt cơ  
   
  Chỉ lời thôi đã đắm  
  Chỉ vần thôi đã say  
  Tình trôi nghìn vạn dặm  
  Mịt mờ sương khói bay  
   
  Chỉ thơ thôi O ơi  
  Là gan dạ quá trời  
  Là Tạ Từ, Phượng Vĩ  
  Là ý rụng, câu rơi  
   
  Thơ thôi...chỉ thơ thôi  
   
  Cố Quận  
    
  
          
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
  
  Có Một Thời...  
   
  Có một thời bổng nhớ   
  Về một thời đã yêu   
  Đêm từng đêm trăn trở   
  Mộng hai tà áo thêu   
   
  Một thời ta đứng đón   
  Một thời ta lối đưa   
  Em vân vê quai nón   
  Ngồi e ấp quán trưa   
   
  Rồi hẹn hò mỗi buổi   
  Tình nồng thắm môi hôn   
  Rồi loạn ly một buổi   
  Trời biển động tình chôn   
   
  Có một thời bổng nhớ   
  Về một thời đã yêu   
  Thương mối tình vụn vỡ   
  Lòng buồn biết bao nhiêu   
   
  Cố Quận  
    
  
       r   
            
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.01.2022 03:25:09 bởi Ct.Ly >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
 
  Áo Tím Thu Xưa Đâu!!! 
   
  Thu xưa em áo lụa 
  Tím ngát một khung trời 
  Hương tà dây lá úa 
  Gió lên, bay cao vời 
   
  Lá vàng rơi xuống sân 
  Tôi nhặt lấy hương trần 
  Ướp vào thơ tím mực 
  Ngồi mộng áo giai nhân 
   
  Thu nay không thấy áo  
  Tím năm xưa lối này 
  Vần âm thơ ảo não 
  Rưng rưng khóc thu gầy 
   
  Áo tím thu xưa đâu!!! 
   
  Cố Quận
       
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
 
  Người Và Tôi Đợi Hạ       Người ta chờ sắc hạ    Về khoe những cánh hoa    Dưới tàng xanh cây lá    Tơ vàng nắng làn sa       Bướm vàng quanh ao lượn    Gió lung lay nhành chanh    Mưa hạt mềm trút xuống    Dòng chảy quanh đường quanh       Còn tôi đây đợi mùa    Hạ về mơ guốc khua    Trên đường xưa...một thuở    Trắng tà ai gió lùa       Cho hương mềm vần chữ    Cho lụa thấm vào thơ    Từng câu lời tình tứ    Nghiêng nghiêng hàng tím thơ       Hạ về! Tôi nhớ nhà  
   
  Cố Quận   
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 27.12.2021 23:14:27 bởi Cố Quận >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
 
  Tôi Nhớ Em Áo Trắng Thu Nào 
   
  Tôi nhớ em của những ngày áo trắng  
  Của những mùa thu lẳng lặng mùa rơi 
  Lá úa bên đây vàng nắng góc trời 
  Chiều sương đẵm áo! Chiều ơi ướt mắt 
   
  Tôi nhớ em nghe lòng đau thắt 
  Từng vần âm thơ dắt nhau về 
  Từng chữ câu như dại,như mê 
  Trong bóng nước lệ giòng lệ nhỏ 
   
  Tôi nhớ em chân son thềm cỏ 
  Gót tung tăng ngày đó bên nhau 
  Cũng là thu lá úa một màu 
  Thu rụng cánh tàn mau dấu vết 
   
  Em rồi đi rồi tình ta hết 
  Tình ta tan mộng dệt ừ tan 
  Để mưa thu bên ấy hàng hàng 
  Giăng trắng phố hạt đan trắng phố 
   
  Thu là tôi nhớ em thơ phổ 
  Tiếng heo may làn đổ dưới đường 
  Xạc xào cây cho lá nằm vương 
  Tơ nắng sợi thu đương thu tím 
   
  Tôi nhớ em dáng người kiều diễm 
  Tà thu hương thầm chiếm thơ này 
  Mảng trời xanh lơ lửng tầng mây 
  Trôi trong gió mùa đây tháng chín 
   
  Tôi nhớ em áo thu bịn rịn 
  Tình thu giờ bặt tín âm xưa 
  Đâu bờ vai suối tóc đen vừa 
  Che lưng nửa lưng chưa chở mộng 
   
  Tôi nhớ em mối tình thu tuyệt vọng 
  Mối tình thu mãi sống trong thơ mà 
  Dù bây giờ hai hướng mịt mù xa 
  Đêm trở giấc vần chữ sa áo trắng 
   
  Tôi nhớ em! Từng thu qua lẳng lặng 
   
  Cố Quận 
          
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
 
  Áo Người Bên Hiên Thu 
   
  Heo may vi vu tiếng xạc xào 
  Lá đầu thu úa sắc trên cao 
  Bên hiên sương ướt hiên sương ướt 
  Nhạt nắng vàng tia nắng rụng rào 
   
  Hoa cúc cành đong đưa cánh hương 
  Ngát mảnh vườn con, khách viễn phương 
  Qua sân thấy bóng tà lụa bóng 
  Ngập ngừng chân...hồn chút vấn vương 
   
  Bên hiên sương trắng màu sương trắng 
  Lá đầu thu! Sắc úa thu rồi 
  Heo may lạc ngõ này xóm vắng 
  Lụa với hương người trôi gió trôi 
   
  Cố Quận
          
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
 
  Này Những Người Bạn Của Tôi  
   
  Này những Người Bạn của tôi  
  Đời không gì hạnh phúc  
  Không gì vui hơn  
  Khi tôi được ngồi gần bên Bạn  
   
  Để nghe lại chuyện ngày tuổi trẻ  
  Áo trắng học trò  
  Ngôi trường tỉnh lẻ  
  Đường phố...con đò  
   
  Này những Người Bạn của tôi ơi  
  Gặp lại nhau đây  
  Nâng tay cạn chén  
  Mình vào cuộc say  
   
  Kể nhau nghe những ngày tháng cũ...  
   
  Cố Quận   
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 27.12.2021 23:22:25 bởi Cố Quận >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
  
  Em Hà Nội Trong Thơ Tôi  
   
  Em đã đến trong tôi Hà Nội  
  Từng lời ca, thơ phú thôi mà  
  Từng mùa thu...lá vàng thu gọi  
  Hồ Gươm lên tiếng áo ai tà  
   
  Trắng hai vạt, heo may về lộng  
  Hương trần gian, rơi xuống trên dòng  
  Trôi qua đây, nửa đường nổi sóng  
  Trong lòng ta...vần chữ khơi dòng  
   
  Hà Nội mùa thu nước Hồ Gươm  
  Ven bờ hoa cúc đóa vàng ươm  
  Ai tay năm ngón gầy tay hái  
  Ướp cùng chăn gối chút tình đươm  
   
  Thu Hà Nội! Lá rụng muôn chiều  
  Hồ Gươm âm hưởng áng thơ yêu...  
   
  Cố Quận
   
          
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 18.03.2022 07:09:37 bởi Cố Quận >
            
         
     
    
 
    
     
 
     
    
    
    
    
	
    
    
    
    
        
            
    
        Thống kê hiện tại
        Hiện đang có  0 thành viên và  5 bạn đọc.
        
 
            
         
     
    
    
    
    
    
    
        
        
        
	
            Kiểu: