Áo Và Thơ
Tôi Nhớ Em Áo Trắng Thu Nào Tôi nhớ em của những ngày áo trắng
Của những mùa thu lẳng lặng mùa rơi
Lá úa bên đây vàng nắng góc trời
Chiều sương đẵm áo, chiều ơi! Ướt mắt
Tôi nhớ em nghe lòng đau thắt
Từng vần âm thơ dắt nhau về
Từng chữ câu như dại, như mê
Trong bóng nước! Lệ giòng lệ nhỏ
Tôi nhớ em chân son thềm cỏ
Gót tung tăng ngày đó bên nhau
Cũng là thu lá úa một màu
Thu rụng cánh! Tàn mau dấu vết
Em rồi đi rồi tình ta hết
Tình ta tan! Mộng dệt ừ tan
Để mưa thu bên ấy hàng hàng
Giăng trắng phố hạt đan trắng phố
Thu là tôi nhớ em thơ phổ
Tiếng heo may làn đổ dưới đường
Xạc xào cây cho lá nằm vương
Tơ nắng sợi thu đương thu tím
Tôi nhớ em dáng người kiều diễm
Tà thu hương thầm chiếm thơ này
Mảng trời xanh lơ lững tầng mây
Trôi trong gió mùa đây tháng chín
Tôi nhớ em áo thu bịn rịn
Tình thu giờ! Bặt tín âm xưa
Đâu bờ vai, suối tóc đen vừa
Che lưng nửa lưng chưa chở mộng
Tôi nhớ em! Mối tình thu tuyệt vọng
Mối tình thu mãi sống trong thơ mà
Dù bây giờ hai hướng mịt mù xa
Đêm trở giấc vần chữ sa áo trắng
Tôi nhớ em! Từng thu qua lẳng lặng
Cố Quận
Ý Thơ Phải Sát Với Lời
Thơ thì phải nghĩa rõ ràng
Bằng không em chẳng cho chàng ngồi thơ
Tơ thì phải rõ nghĩa tơ
Nắng thì tia phải lững lờ làn rơi
Áo thì phải vạt lã lơi
Hoa thì phải đóa rạng ngời sắc hoa
Rượu thì phải vịm cạn à
Mồi thì phải đũa gắp là chén xơi
Ý thơ phải sát với lời
Với câu sau trước được thời em cho Cố Quận
Cắt Cổ! Mạng Đâu Còn Ối giời! cắt cổ còn đâu Chỗ mà đổ rượu...bể dâu đâu còn Hồn xác đâu biết môi son Thơ vần đâu chữ mắt con mắt buồn Đâu hình thấp thoáng cửa vuông Đâu dáng tha thướt tóc buông mái dài Đâu hương cúc, đâu dung mai Đâu màu trắng lụa ôm vai trên đường Ối giờ! Cắt cổ thê lương Rượu tràn ướt lối thu sương vắng mình
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.03.2022 08:19:32 bởi Cố Quận >
Cơn Gió Xuân Vô Tình
Đây cơn gió vô tình...đây cơn gió
Lùa hương xuân trên đồi cỏ chiều xuân
Khói sương vây mù mịt kín lối rừng
Theo xuống phố mờ lưng ai áo trắng
Trôi về đâu hỡi hai tà chở nắng
Cho thơ ta buồn chữ nặng vần âm
Cho rượu ta nhạt từng chén lặng thầm
Đầy vơi chén quỳnh bặt câm thi ý
Mi cơn gió vô tình! Ta lúy túy
Hồn thơ xuân đêm lụy áo xuân rồi
Đếm từng giây từng khắc thời gian trôi
Mai xuân nắng chiều ôi mai xuân nắng
Để ý thơ ta xuân tà ai trắng Cố Quận
Áo Níu Thơ
Áo quay trở lại níu thơ
Là trời xuân nắng rụng tơ cả rồi
Là mây chiều phủ ngọn đồi
Là mong manh khói chiều trôi xuống đường
Là tình cũ! Dạ tiếc thương
Là dư âm vẳng chiều sương tiếng giày
À! Hình như bước gã say
Về qua con dốc...kìa tay chén quỳnh
Áo quay trở lại cười tình
Là chiều xuân nắng vàng kinh xám màu
Cố Quận
Guốc, Khăn, Nón Mất Cả
Chạy chi mất guốc thế O
Chiếc văng ra mé sông cho chiếc buồn
Nón bay xuống mặt nước nguồn
Đang trôi ra bể chiều buông áng tà
Khăn choàng lọt đất kia là
Không quay lại lượm khăn a lên đò
Chạy chi vội thế hỡi O
Guốc, khăn, nón mất cả cho bến này!!! Cố Quận
O Huệ
Áo o không sắc
Dù o không màu
Chỉ môi với mắt
Không tóc đen màu
Coi được...coi được
Coi hay...ừ! Hay
Tôi ngồi sân trước
Nhớ ảnh mà say
Cho xin tấm hình
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.03.2022 09:11:24 bởi Cố Quận >
Hai Nhỏ Họ Phùng
Đầu làng hai Nhỏ họ Phùng
Tà xuân phơi phới anh hùng lụy thân
Kẻ hồ rượu chứa trăm cân
Kẻ thơ vần chữ thất thần âm rơi
Xanh đỏ, hồng cúc hoa ơi
Vạt nào theo gió lên trời xuân bay
Đầu làng đào tựa lưng mai
Phùng gia hai Nhỏ chân hài, guốc xuân Cố Quận
Áo Hồng Mùa Xuân Mùa xuân O vận áo hồng Hai tà xuân chở gió đồng về đây Cho người trên phố chén say Cho thơ trên giấy trắng đầy chữ thơ Cho lụa hồng vạt vàng tơ Nắng xuân sợi vuốt ve bờ vai thon Vuốt tóc, vuốt vành môi son Hương đời ngây ngất ánh dòn tan rơi Cho hồ rượu nóng dần vơi Cho thơ trên giấy rụng rời, lạc âm Áo hồng O vận đầu năm Hai tà xuân gió đồng chầm chậm đưa Cố Quận
Áo Lục Trong Sân Chị Tôi màu áo lục Tà mùa xuân đi đâu Chậm chân chờ gió chút Mà sang đấy vườn dâu Xem con tằm nhả mộng Tơ làn tơ mỏng manh Cửi vòng run khung động Lụa là đan tấm xanh Mang mai về may áo Mùa xuân sau tẩm hương Phố này chân bước dạo Cho người say đắm hương Xuân nay khoe áo lục Xuân sau khoát cánh vàng Tựa thân cây, vịn trúc Cho kẻ tưởng...mơ màng Áo lục là Chị Tôi Cố Quận
Che Dù Đi Đâu Thế Cô!!!
Cô à che dù đi đâu
Tím tà sim tím cả mầu không gian
Đi đâu thế hả Cô Nàng
Nghiêng đầu nở nụ bên đàng cười duyên
Xuống đây đi một đoạn thuyền
Để hương nửa mái tóc huyền lừng sông
Bay lên ướp lá trên đồng
Ướp hoa trên lối bềnh bồng tà sim
Che dù đi trong lặng im
Thơ tôi dưới bến vần chìm đáy sông
Cố Q
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.03.2022 09:20:00 bởi Cố Quận >
Đêm Thuộc! Ngày Gặp Áo Quên Đêm qua bài đã thuộc Sáng nay gặp áo tà Trắng mượt mà, chân guốc Giờ thầy gọi...quên bà Chữ chạy đâu, đi đâu Mang trứng vịt về rầu Dặn lòng mai nhắm mắt Tà với áo không câu Không vần! Không ý thơ Cố Quận
Thơ (3) Không em! Thơ là con nước Dòng xuôi dòng ngược trên sông Không em! Thơ làn gió lướt Ngọn nam ngọn bấc qua đồng Tiếng lòng ta giăng năm tháng Như màn nhện trắng lưới sầu Tiếng lòng ta gieo tối sáng Như tơ trăng ánh vương lầu Chén thơ rót đầy nhắp cạn Bàu thơ tay mở tay nghiêng Vần nửa cân, âm nửa lạng Mơ màu tà quỷ, áo tiên Mời em ngón đàn cung trổi Khúc ca từ buổi hôm đầu Ta ngân mượn luồng thu thổi Qua sông chắp cánh nhiệm mầu Âm thơ xạc xào lá bay Vần thơ tí tách hạt gầy Hiên tuôn thành dòng thu chảy Đi rồi! Thơ bổng hóa ngây Không em! Thơ là cõi mộng Giữ chi còn mất dạ buồn Coi như họp sum, tiễn tống Ngược xuôi con nước ra nguồn Thơ ta giọt hòa với biển Văn chương...tiếc nuối làm gì!!!
Cố Quận
O Đi Mô!!! O đi mô cầm dù
Tướng yểu điệu, nhàn du
Hai tà bay tha thướt
Lụa màu hoa thẫm nhu
À Thì ra sợ nắng
Tia gay gắt cháy da
Làn mịn màng, sáng trắng
Tay dù che đầu a
O đi mô thế O
Dọc theo bờ quanh co
Sông Kiên dòng lơ lửng
Không thấy bóng ai đò
O cười duyên với xuân
Làm chết gã người dưng
Môi hồng hai nụ hớp
Hồn kẻ ấy chùng chưn
O đi mô, về mô
Tôi đi theo...đừng hô
To! Người ta họ ngó
Ngạo tôi, O đi mô!!!
Cố Quận
O Nhìn So Đũa Rồi Cười
O nhìn bông so đũa cười
Áo bà ba tím cho người muốn thơ
Muốn rượu đồi tím sim mơ
Muốn chung soi nắng hững hờ cạn chung
Muốn mà sao tay bổng run
Trống ngực nó đánh thùng thùng thế ư
Hay là sợ xực bùa thư
Là âm vận chúng tạ từ trần gian
Áo bà ba tím nếp than
Cười bông so đũa với chàng thơ kia
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.05.2022 03:25:21 bởi Cố Quận >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: