Áo Và Thơ
Em Có Biết Tình Ta!!! Em có bao giờ đọc lại những dòng thơ Của tháng năm xưa của thuở đợi chờ Của góc sân trường đỏ màu cánh phượng Mùa hè bay nằm vương áo lụa tơ Em có bao giờ ngồi nhớ đến ta Cái gã thư sinh nhút nhát quá mà Chỉ muốn gieo vần âm trên giấy trắng Tình âm thầm...tình rụng mấy mùa hoa Riêng ta đã bao năm rồi câu chữ Tím mực thương, tư lự tím nét chiều Hỏi lòng mình nhật nguyệt ấy bao nhiêu Là tiết đến, đi đà bao nhiêu tiết Rồi tự hỏi, tình ta...em có biết!!!
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.07.2022 06:11:23 bởi Cố Quận >
Tình Xưa Giờ Là Mộng
Tình xưa giờ là mộng
Người xưa nét trong mơ
Tà xưa thu áo lộng
Tơ vàng nắng vàng tơ
Heo may lùa ngọn tóc
Hương mùa cơn gió bay
Chân hài ai con dốc
Về bên những cơn say
Lá thu nào cánh mục
Tàn hóa đất ươm cây
Hoa cúc vườn thu cúc
Ngày nở đóa thu nay
Người xưa giờ là mộng
Ta ngồi tay chén mơ
Tà xưa thu áo lộng
Sầu tím nét câu thơ
Thu đây...người xưa đâu!!!
Cố Quận
Sân Nhà Nở Một Cành Lan
Sân nhà lan nở một cành
Vàng hoa trong nắng vàng hanh nắng vàng
Ngồi tay chén rượu nhớ nàng
Tà thu năm đó đò sang bến chiều
Vườn chân bước dạo bóng xiêu
Tơ nghìn sợi trải vạt phiêu phiêu màu
Vàng hoa lan đóa vờn nhau
Hương trần gian rụng đường sau lối đường
Sân nhà lan nở tình vương
Hanh hanh giạt nắng pha sương khói sầu
Cố Quận
Vườn Đông Bên Ấy
Vườn đông bên ấy vàng hoa
Trước sau cành trụi sân ta cảnh buồn
Nhớ trời quê cũ lệ tuôn
Nhớ người quê cũ giờ muôn phương nào
Nhớ tình một thuở...nghẹn ngào
Rưng rưng giọt nhỏ! Đêm thao thức niềm
Vườn đông vào ngự giấc chiêm
Bao ta với bóng áo xiêm đông nào
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.07.2022 06:20:50 bởi Cố Quận >
Thương Hoài Áo Nữ Sinh
Tà nào in chén tửu
Một chiều xưa nắng vương
Ta ngồi say chung rượu
Ngày xuân luyến tiếc hương
Áo người qua trắng quá
Trên lối dài bước chân
Guốc về, đi cùng ngả
Mình không thân...chẳng thân!!!
Cho thơ vần sầu nhớ
Âm từng đoạn rã rời
Đêm chờ trăng than thở
Tình đã...bất thành lời
Hương nào sa chén rượu
Một chiều xưa gió bay
Tà người in chung tửu
Cạn, đầy nửa kiếp say
Thương hoài áo nữ sinh
Cố Quận
Ớ Này Cô
Ớ này cô áo lụa hoa ngày tết
Đã xuân chưa cô tà dệt cành mai
Đã xuân chưa vàng vạt đỏ chân hài
Cô hãy bảo tôi hay tôi thơ nhé
Ơi cô ơi sao môi son chẳng hé
Trả lời tôi bước nhẹ bước qua luôn
Cho tôi quê tôi nghĩ phận mà buồn
Rưng rưng mắt lệ theo luồn bay mất
Bớ cô kia đành lòng ư! Ác thật
Cố Quận
Áo Thiên Thanh
Trên nền xanh, dưới dòng xanh
Áo ai kia sắc thiên thanh thế à!!!
Hương lụa theo gió bay ra
Vút cao vượt biển mà qua Thái Bình
Dương đây ta chữ xuân tình
Ta câu xuân thắm lung linh nắng vàng
Ta vần xuân cúc cành đang
Ta âm xuân pháo vang vang lối nhà
Áo ai xanh lụa vậy a
Cho ta mượn sắc mà pha thơ mùa
Xuân hương tơ ngọn gió lùa
Bay lên hóa khói viền tua nét trời
Ới Người áo thiên thanh ơi
Xuân thừa biếu ít ta chơi xuân này...
Cố Quận
Xuân Sắp Về Về đây màu sương khói
Mùa xuân vây ngõ quanh
Con oanh ngày tiếng gọi
Mời xuân trên nhánh xanh
Phố người đi áo tơ
Vàng mai cánh xuân thơ
Âm vần vang pháo tết
Tà ai trắng tà tơ
Ngoài kia màu sương khói
Mùa xuân vương tóc vương
Sợi mềm theo gió gọi
Bềnh bồng hương tóc hương
Xuân về...xuân sắp về
Cố Quận
Áo Giận! Hoa Tàn
Ngoài kia sắp tết trời sắp tết
Hoa sắc màu hoa đã nở rồi
Đã tà hương áo tà nắng dệt
Vàng tơ...tơ vàng lụa xuân rồi
Cô đi chợ ngắm cành mai đóa
Đừng mó tay nghe rụng cánh đào
Sao ư!!! Đâu đã này với nọ
Chỉ nhắc chừng cô...chớ giận nào
Ngoài kia chưa tết chậu bình lăn
Hoa cành gãy nát áo bùn văng
Đã đào môn tả, mai môn hữu
Vỡ cả xuân rồi! Áo còn hăng
Cố Quận
Bỏ Bữa Giữ Eo
Chị Tôi nhịn đói giữ eo
Để tà tha thướt người theo lối về
Để người đuổi hương tóc thề
Để người đắm dáng, người mê lụa màu
Đường quanh guốc trước, giày sau
Chầm chậm lại...sánh vai nhau xuân mà
Chị Tôi bỏ bữa thon tà
Áo dài níu bóng người ta cửa ngoài
Cố Quận
Hoa Xuân
Đầu đông một cội mai
Vàng áo ai chân hài
Khua bụi đường gió cuốn
Hạt vừa chấm trên vai
Cuối bờ tây đào nở
Nụ hồng soi nước trong
Dòng xuân trôi qua nớ
Ni vạt màu phố rong
Đường nào lên xóm bắc
Lối nào dẫn thôn nam
Gửi vần âm thơ sắc
Xuân nhạt chiều khói lam
Ớ nàng mai, o đào
Không dừng lại đây sao!!!
Cùng tôi tay chén rượu
Xuân khai...ớ mai, đào
Cố Quận
Nghía Bốn Mùa...Nghía Quanh Năm
Nghía bốn mùa Tiểu Thư ơi
Nên vần với chữ thơ rơi đấy mà
Sáng vào sáu, tám đeo tà
Chiều vô năm, bảy hồn sa áo màu
Xanh, vàng, tím, đỏ trước sau
Vạt tha thướt gió đường lau, cỏ sầu
Nghiêng nghiêng mái, bước về đâu
Cho thơ tôi tiếng và câu thơ tầm
Tiểu Thư à! Nghía quanh năm
Mong sao hài, guốc ghé thăm đây thường Cố Quận
Được Phong Lưu Chút...Quỳ Vang Lạy Trời
Phong ba! Đời đã phong ba
Thì phong lưu chút thành ma cũng đành
Ngày vần chữ áo thiên thanh
Đêm nằm mộng tóc mây quanh vai gầy
Bóng người ngõ trước sương vây
Tiếng chân hài nhẹ hiên tây...mơ màng
Phong ba! Đời vốn phủ phàng
Được phong lưu chút...quỳ vang lạy trời
Cố Quận
Đừng Khóc Nữa!
O bảo tôi đừng khóc
Mà nước mắt vẫn trào
Nhớ tà xưa với tóc
Cô nữ sinh năm nào
O khuyên tôi nín đi
Chuyện qua rồi sầu bi
Chỉ là hư với ảo
Luyến tiếc! Chẳng được gì
Tôi biết O...tôi biết
Nhưng nào ngăn được giòng
Chúng lăn, rơi không tuyệt
Hai làn chảy ròng ròng
Cố Quận
Ớ Cô Áo Tím
Ớ này Cô áo tím
Cười với ai...với ai
Cho nắng ngày xuân lịm
Ngất ngây vàng ban mai
Áo cô cùng màu hoa
Tôi hái đoá tặng nha
Chịu chăng lời hãy nói
Vâng, ừ với tôi a
Cô cười...nụ giết tôi
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.10.2022 08:50:49 bởi Cố Quận >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: