![[Helpful answer received]](app_themes/Classic/image/helpfulA.gif)
Áo Và Thơ
        
 
        
    
    
    
	
        
    
        
        
            
            
              
  Áo Dài Paris    Paris thấp thoáng áo dài 
 Vạt hoa bên dáng trang đài tây phương 
  
 Môi hồng hai đoá trong sương 
 Cổ cao, chuỗi ngọc trên đường phố xuân 
 Trời gieo hạt bấc rưng rưng 
 Bay bay tà trắng lụa từng ngõ qua 
 Hãy dừng chân đấy chờ ta 
 Vần thơ hoạ nét mặn mà rồi đi 
  
 Mười câu tặng áo Paris 
 Của hương sắc tuổi xuân thì phương tây 
  
   Cố Quận   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
 
  Hai Cô Đi Đâu Đó!!!  
   
  Hai cô đi đâu đó  
  Tà lụa trắng xuân làn  
  Hương bay bay trên ngõ  
  Đầu hôm tiết xuân hàn  
   
  Chúng tôi tìm chàng thơ  
  Ông biết nhà chăng cơ  
  Hứa duyên...mà chưa trả  
  Tình chúng em còn mơ  
   
  Hai cô tìm lộn chỗ  
  Nhà hắn bên sông kia  
  Qua dòng mà ái ố  
  Kịp chiều buông, trăng khuya  
   
  Cảm ơn ông...cảm ơn  
   
  Cố Quận   
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 03.02.2023 01:28:42 bởi Cố Quận >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
 
 Hắn Lỗi Hẹn!   
 Chị à! Hắn lỗi hẹn rồi 
 Rượu tay chân tháp, chén mồi bên sông 
 Mình chờ chi nữa hoài công 
 Tóc hương nhạt với má hồng sắc phai 
  
 Em à! Đã vượt đường dài 
 Đã thân áo lụa với hài thì khoan 
 Vội về...nếu lỡ mà chàng 
 Đến muộn không thấy vội vàng trách ta 
 Thất hứa, oan lắm em à 
 Thêm vài ba khắc xem phà ghé không!!! 
  
 Chị ơi! Chỉ môt ông chồng 
 Đưa tay ra vẫy là phòng có đôi 
 Tội gì thương gã chết trôi 
 Sáng dưới phố, chiều trên đồi xỉn say 
  
 Cố Quận   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
  Áo Tím Và Mùa Xuân    Ớ cô áo tím xuân này 
 Cành xanh tôi lá hao gầy vấn vương 
  
 Cô đến rồi đi cho đường 
 Còn in bóng lụa bên vườn hoa soan 
 Đoá đang tím một lối mòn 
 Sầu rưng rưng cánh xuân còn hoài xuân 
  
 Xin cô áo tím dừng chân 
 Cho hoa lá khắc giây gần sắc hương 
  
 Cố Quận   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
 
  Đi Về Vẫn Chị Và Em       Đi về vẫn chị và em      
  Bốn tà hoa tím lụa mềm thêu hoa      
   
  Tình sao xa! Đường sao xa      
  Ngoài cơn mưa tạnh lối nhà bùn vây      
  Xanh kia một cõi trùng mây      
  Hỏi người có hiểu nỗi này cho chăng!!!      
   
  Đi về đèn ánh giăng giăng      
  Đêm nay chị khóc, em trằn trọc đêm      
   
  Cố Quận   
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 03.02.2023 01:50:30 bởi Cố Quận >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
  Em Trưng Vương (2) 
  
 Ngày em tà trắng Trưng Vương 
 Ta hai buổi đón đợi đường theo chân 
  
 Em về qua ngõ Duy Tân 
 Hàng cây bóng mát người gần tình xa 
 Hồn thơ ta dáng kiêu sa 
 Năm năm câu chữ trắng tà tư tương 
 Bây chừ em gái Trưng Vương 
 Về đâu bỏ bóng cây đường về đâu!!! 
  
 Cho dòng ta mực tím mầu 
 Vần âm nghìn nét thơ sầu vần âm 
  
   Cố Quận   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
 
  Ngờ Rằng!!!  
    
  Ngờ rằng vần chữ thuốc mê  
  Sao người vẫn tỉnh, ta tê tái lòng  
   
  Người tà lụa áo phố rong  
  Chiều hai vạt trắng thu phong gió lùa  
  Ta ngồi như kẻ phải bùa  
  Thẩn thơ tay chén rượu mua chén sầu  
  Mơ màng lụa trắng hoá mầu  
  Thành đôi cánh bướm vàng nâu xuống đường  
   
  Ngờ rằng câu chữ thơ vương  
  Sao người hờ hững...ta tương tư vần  
   
      Cố Quận   
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 03.02.2023 03:29:38 bởi Cố Quận >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
  Ba Mươi Năm! 
  
 Ba mươi năm chẳn cảnh đổi dời 
 Lòng chưa quên được bạn tôi ơi 
 Chốn cũ, ngôi trường xinh tóc thả 
 Đường xưa, con lớp đẹp tà lơi 
 Hương cành phượng vĩ hoa đỏ đất 
 Sắc nhánh bằng lăng đoá tím trời 
 Ta, mi quên nhớ người quên nhớ 
 Kỷ niệm! Ai còn mất bạn ơi 
   Cố Quận 
    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
 
 Có Một Thời (2) 
  
 Có một thời! Ta đã quên em 
 Quên khúc đường quanh dáng lụa mềm 
 Trắng áo hai tà hương áo trắng 
 Mà ngày tuổi trẻ mộng từng đêm 
  
 Cứ tưởng đời công danh phú quí 
 Làm mải mê tuý luý tiệc say 
 Cứ tưởng đời quên tình xưa luỵ 
 Ngày mải mê tài lộc nặng tay 
  
 Nhưng không! Đó thoáng chốc một thời 
 Rồi cũng qua rồi cũng dần vơi 
 Rồi cũng thơ hai tà áo trắng 
 Nghìn câu âm tiết lửng lơ trời 
  
 Để bây chừ ta biết nhớ em 
  
 Cố Quận   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
 
 Áo Trắng Xưa Một Thời 
  
 Lòng luyến lưu biết mấy 
 Áo trắng xưa một thời 
 Mộng mơ tìm đâu thấy 
 Nữa trên những nẻo đời 
  
 Gió sương giờ bạc mái 
 Phong trần kiếp tha hương 
 Nắng mưa dầm hải ngoại 
 Nhiều đêm nhớ đêm thương 
  
 Áo người hương bây chừ 
 Làn nguyên trinh tiểu thư 
 Sắc màu tinh trong nhạt 
 Mờ mực tím trang thư 
  
 Thơ ta vần nuối tiếc 
 Thơ ta chữ hoài âm 
 Lá xạc xào lá chiếc 
 Rụng thu về tiết âm 
  
 Lòng luyến lưu biết mấy 
 Áo trắng xưa một thời 
 Nay đường ba, năm, bảy 
 Ngả biền biệt phương trời 
  
 Tháng ngày trôi! Quá nhanh 
  
 Cố Quận   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
 
  O Ngồi Áo Vạt Thềm Đông  
   
  Chưa cười âm chữ bốn bề  
  Đã gieo nửa mái tóc thề ý thơ  
  Đã nhè nhẹ nắng vàng tơ  
  Đã hiu hiu gió hương bờ gió hương  
  Gió đưa gió đẩy qua đường  
  Làn thoang thoảng lụa vượt tường vào đây  
  Cho thơ mềm nét cỏ cây  
  Cho thơ tím vóc dáng gầy tím câu  
  O ngồi tay nón quạt đầu  
  Quạt son môi với mắt mầu quyết phen  
  Này mê hoặc gã say men  
  Tình căn gác thắp ngọn đèn chữ âm  
  Chưa cười hồn phách lẫn nhầm  
  Xác thân dờ dật sớm tầm chiều trông  
   
  O ngồi áo vạt thềm đông  
  Hiên tây tơ tưởng má hồng thơ say  
   
  Cố Quận   
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 03.02.2023 03:44:45 bởi Cố Quận >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                 
   Em Nhớ Xưa Em Khóc       Em và tháng ngày thanh xuân cũ  
  Giờ lạc đâu hoa nụ hoa tàn  
  Về đâu tà trắng Kiên Giang  
  Về đâu tà trắng đò ngang đắm đò  
   
  Em và tháng ngày nho nhỏ dáng  
  Giờ nhớ quên lũ bạn ngôi trường  
  Nhớ quên phượng thắm nhuỵ hương  
  Con ve hạ tiếng sầu vương cỏ bờ  
   
  Em và tháng ngày thơ...giờ bóng  
  Bên song ngồi mắt mộng mơ xưa  
  Hiên ngoài gió tạt trời mưa  
  Hạt bay vô mắt lệ vừa giọt sa  
   
  Cố Quận   
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 03.02.2023 03:51:24 bởi Cố Quận >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
 
 Đi Mô Vội Vàng!!!   
 Ớ này o đi mô 
 Quan Âm gối đầu bồ 
 Đoàn vân du cõi Niết 
 Bàn...o trốn đi mô 
  
 Cổng chùa o lụa áo 
 Hồng hai vạt gió bay 
 Đồi quanh đường sạn đạo 
 Hồng sau trước tà quay 
  
 Lưng ra o đi luôn 
 Quan Âm tỉnh giấc buồn 
 Hai ngón vòng niệm ấn 
 Đường đã cách dặm vuông 
  
 Đi mô o...vội vàng!!! 
  
 Cố Quận   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
  Áo Hạ Và Phượng Vĩ    Em à hạ đã vàng lối hạ 
 Nhành hoa vươn đỏ sắc phượng hồng 
 Em à lá đã màu xanh lá 
 Cành mơn đâm trồi dưới tơ hồng 
  
 Em áo lụa mùa xưa áo lụa 
 Tà hương bay một thủa tà bay 
 Con ve tiếng bên lề cỏ úa 
 Giọt đầu rơi giọt giữa ngày rơi 
  
 Công viên tóc nghiêng bờ tóc thả 
 Ngồi chờ ai môi mỉm môi cười 
 Dưới dòng trôi lững lờ bóng cá 
 Đàn bảo nhau...cô ấy chờ người 
  
 Cho thềm ta mềm thơ nét mực 
 Tím dòng trên trang giấy học trò 
 Cho thềm ta vần âm ray rứt 
 Mộng đường quanh vạt trắng hẹn hò 
  
 Cho ta biết vời xa nỗi nhớ 
 Cho ta thầm dịu vợi niềm trông 
 Cách tay dang thềm đây ghế nớ 
 Mà tình như mấy núi mấy sông 
  
 Em à hạ rồi đi! Đi mãi 
 Mười, hai, ba...nửa kiếp không về 
 Em à hạ tàn hoa, hạ tái 
 Mười, hai, ba mươi sắc nhạt hề 
  
 Em áo hạ xưa và phượng vĩ 
 Còn trong ta nửa kiếp...nào quên 
  
   Cố Quậ   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
    Em Về Áo Hạ Vạt Hương Sầu      
  Em về áo vạt đường cỏ hạ  
  Phượng vĩ đang mùa hương cánh hương  
  In trời thanh lá màu xanh lá  
  Nhành nắng tơ chiều vương bóng vương  
   
  Con ngõ quanh trường xưa, quán xưa  
  Chờ em chân trốn những ngày mưa  
  Chờ em chân trốn ly chanh ngắm  
  Hạt phủ dòng kênh đục nước đưa  
   
  Em về áo vạt buồn hạ nhớ  
  Cành hương...hoa phượng vĩ đâu người  
  Xưa trèo tay hái chùm cao nở  
  Tặng để môi son hé miệng cười  
   
  Em về áo vạt trắng đường bay  
  Phượng vĩ người không cạnh dáng gầy  
  Phượng Vĩ hoa đỏ màu phượng vĩ  
  Như mờ trong mắt giọt tình cay  
   
  Em về áo hạ vạt hương sầu  
   
      Cố Quận   
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 06.03.2023 01:03:11 bởi Cố Quận >
            
         
     
    
 
    
     
 
     
    
    
    
    
	
    
    
    
    
        
            
    
        Thống kê hiện tại
        Hiện đang có  0 thành viên và  1 bạn đọc.
        
 
            
         
     
    
    
    
    
    
    
        
        
        
	
            Kiểu: