Áo Và Thơ
Mùa Xuân O Tập Làm Thơ
Mùa xuân O tập làm thơ
Mượn mây với gió, mượn tơ nắng vàng
Mơ trăng soi lá trên ngàn
Mơ mưa giọt nhỏ ướt giàn hoa xuân
O mơ thấy gã người dưng
Đứng chờ dưới ngõ như chừng đợi ai
Bóng O ra cửa chân hài
Giật mình! Tiếc giấc mơ dài ngẩn ngơ
Cố Quận
Áo Trắng Thêu Mai
Nầy cô áo trắng thêu mai
Xoã tóc mây dài nửa mái nằm nghiêng
Có về gửi nụ cười duyên
In lên chén rượu muộn phiền thơ tôi
Cô đi đừng kéo nắng trôi
Đừng gom lấy gió trên đồi qua sông
Để cho hương nhẹ bềnh bồng
Cho thơ tưởng mắt, môi hồng nhé cô
Cố Quận
Áo Xuân Bay Giữa Vườn Đào
Ngày xuân bước dạo vườn đào
Hoa thắm một màu níu vạt áo o
Môi hồng cười nụ có cho
Tôi tên hàng xóm học trò mượn không
Thơ tôi gom gió ngoài đồng
Thổi sương ướt tóc vào phòng tay hơ
Nắng vàng lên, toả vườn mơ
Thơ tôi trải lối nằm chờ áo qua
Để cùng bước dạo o à
Để thơ vần ý chung tà áo xuân
Cố Quận
Tại Sao O Ế!!!
O xinh thế nầy
Lại ế...chắc hay
Kén thợ chọn thầy
Duyên nợ vuột tay!!!
Quì chi tội nghiệp
Thiên hạ O ơi
Cổng ngoài mở tiếp
Lắm kẻ tim rơi
O xinh thế nầy
Lại ế là sao
Mặt trắng, mình đầy
Lại ế tại sao!!!
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.06.2016 01:45:23 bởi Cố Quận >
Vợ Vắng Nhà
Nàng đi vắng! Trước sân nhà
Ngồi hong nắng, ngắm áo tà xuân thanh
Gió lay hoa thắm vạt xanh
Hương với sắc dạo phố thành cuối năm
O khấn nguyện, cầu lá xăm
Tơ xuôi, Nguyệt khiến sắt cầm hòa duyên
O xem bói, ước thúy quyên
Hai sui trao lễ phỉ nguyền thông gia
Nàng đi vắng! Trước sân nhà
Năm ba ông bạn khà khà chén say
Dưa chua, củ kiệu đưa cay
Mình cạn hết một vịm nầy, khui thêm
Cố Quận
Ai???
Ai thơ thẩn, ai thẩn thờ
Đêm xuân con nhện giăng tơ trong vườn
Ai mộng sắc, ai mê hương
Trăng treo trên bến sông tương ngóng đò
Ai hoài ả, ai tưởng o
Canh ba ngày tết buồn xo chén nồng
Ai vào đợi, ai ra trông
Ôi mai cách trúc một giồng! Sao xa
Chiều hôm áo dưới hiên nhà
Hoa sen mấy đoá...thương tà nhớ ai!!!
Cố Quận
Hãy Tặng Tôi
Đoá nầy o hãy tặng tôi
Để đêm hương toả chốn ngồi mà thơ
Câu lục bát, vấn vương tơ
Của ngày xuân nắng bên bờ ao sen
Cho tà lộng giữa hơi men
Mắt, môi lởn vởn bóng đèn thâu canh
Xa xa vọng tiếng trống thành
Thơ tôi tưởng lá nhớ cành o ơi
Cố Quận
Thôi Em Áo Trắng Giờ Xa
Thôi Em áo trắng mờ vạt trắng
Mơ giấc ngày xanh nuối tuổi xanh
Thoáng chốc thời gian đi lẳng lặng
Đã tàn! Mươi mười mấy xuân thanh
Thôi Em đừng nhớ xưa...nỗi nhớ
Hãy xé từng trang nửa tập thơ
Ba năm tôi viết giờ cũng lỡ
Cũng qua rồi, cái thuở ban sơ
Tôi theo đuổi bóng em trên lối
Hương tóc người lay lay, ngất ngây
Đường quê không ngắn chân đâu mỏi
Mặc nắng! Trời đưa mây kéo mây
Thôi Em áo trắng thời áo trắng
Vỡ giấc ngày xanh hết tuổi thanh
Mới đấy!!! Thời gian trôi lẳng lặng
Xuân tàn! Mươi mười mấy xuân xanh
Cố Quận
Tết Nào Cũng Áo Đợi Ai!!!
Tết nào cũng chiếc áo nầy
Tết nào cũng một dáng gầy vào ra
Tết nào cũng vắng người ta
Sao tết nào cũng mượt mà, môi son!!!
Trông trời thăm thẳm, héo hon
Mai vàng nở dưới lối mòn đang xuân
Tết nào cũng đợi người dưng
Tết nào mắt cũng rưng rưng một mình
Cố Quận
Tình Chi Nặng Thế Là Tình
Đọc bài thơ tặng giật mình
Tình chi nặng thế là tình hỡi O!!!
Tình từ thuở tuổi học trò
Tình từ buổi ấy hẹn hò bên nhau
Tình O như một trước sau
Tình O tinh trắng một màu thuỷ chung
Đọc xong thơ, dòng cuối cùng
Chúc duyên giai lão anh hùng, mỹ nhân
Cố Quận
Mưa, Nắng Chi Thơ Cũng Nghẹn Ngào
Đừng hỏi là sao...cớ tại sao
Mưa, nắng chi thơ cũng nghẹn ngào
Gió thời trách gió lồng ngọn đến
Mây về lại mắng vân tầng cao
Sáng tia chói mắt đường không tỏ
Chiều ánh mờ ngươi ngõ chẳng màu
Chớ tại sao...còn hỏi tại sao
Mưa, nắng chi thơ cũng nghẹn ngào!!!
Cố Quận
Sao Xưa Không Nói!!!
Muốn nói mà sao xưa không nói
Nào hiểu lòng nhau nghĩ gì đâu
Những ngày em bước qua như vội
Tôi mắt đeo tà trước, vạt sau
Giờ đã qua thời áo thư sinh
Em, tôi hai kẻ lỡ cuộc tình
Tôi, em hai hướng đời hai ngã
Hai người! Xưa không nói, lặng thinh
Cố Quận
Rồi...
Rồi em môi nở nụ tình
Rồi ta cạn chén rượu quỳnh ngồi say
Rồi hương hoa cỏ trên tay
Rồi xuân xanh với bóng ngày tà vương
Rồi nhớ, rồi mơ, rồi thương
Rồi tơ tưởng! Rồi đoạn trường mối tơ
Rồi vần, rồi chữ, rồi thơ
Rồi mong, rồi đón, rồi chờ đợi ai
Rồi em tha thướt áo dài
Rồi ra! Rồi dáng trang đài...rồi đi
Rồi ta luyến mắt, tiếc mi
Rồi xa, xa mãi! Thế thì mình xa
Rồi mai qua tuổi ngọc ngà
Rồi em cùng với ta là cố nhân
Cố Quận R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.07.2016 06:17:28 bởi Nguyệt Hạ >
Em! Nữ Hoàng của Thơ Tôi
Em! Nữ hoàng của thơ tôi
Hoàng long ngự áo dài rồi thơ sa
Hai tà xuân nhuộm thắm tà
Tay em tay quạt ngón ngà thon tay
Thơ tôi chưa uống thơ say
Hồn tôi chưa tỉnh giấc nầy đang mơ
Em! Nữ hoàng của rừng thơ
Tôi tên mài mực ngồi chờ áo qua
Cho vần rụng, cho âm sa
Cho thơ tôi hoạ hai tà áo xuân
Cố Quận
Một Thời Thân Ái Cũ
Trời ơi! Cả một thời mơ
Một thời e ấp áo tơ Sài Gòn
Một thời với những eo thon
Một thời đưa đón lối mòn, yên xe
Một thời bóng mát tàng me
Một thời ngồi dưới vỉa hè hàng rong
Một thời tóc mượt, môi cong
Một thời hò hẹn, dạo vòng phố yêu
Trời ơi! Nhớ biết bao nhiêu
Một thời xưa đó...đã nhiều năm qua
Một thời thương tiếc diết da
Trời ơi! Ta đã mất nhà, xa quê
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.07.2016 12:39:03 bởi Cố Quận >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: