Áo Và Thơ
Thơ Nhớ Ai Áo Trắng Sân Trường!!!
Thương nhớ bây chừ thương nhớ ai
Xưa mùa phượng vĩ tóc buông dài
Quanh quanh chân lối ngày trưa sớm
Lửng lửng tà lơ buổi cúc mai
Mê say hương sắc người môi mắt
Đắm đuối hình dung kẻ guốc hài
Bao năm phượng vĩ vần phượng vĩ
Áo trắng sân trường...thơ nhớ ai!!!
Cố Quận
Soi Bóng
Bên hồ hoa soi bóng
Hai mái, trắng bốn tà
Chốn tiên bồng...cõi mộng
Hay đời thực vậy à!!!
Cô nghiêng bờ tóc ngắm
Cô tay ngón vuốt ve
Son môi và má thắm
In dòng...áng mây che
Bên hồ ai bóng soi
Vần âm khởi thơ rồi
Trắng tà hương, đen mái
Tóc trên dòng nước trôi
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.04.2023 01:02:41 bởi Cố Quận >
Tháng Năm Hạ Nắng Sân Trường
Ta vần thơ hạ tháng năm
Tà xưa dạt nắng hạ nằm hạt vương
Vạt người pha thảm cỏ trường
Sân chơi lụa áo trắng đường gió bay
Phượng vĩ hoa rụng cành gầy
Dưới chân hài những tháng ngày còn thanh
Tháng ngày đèn sách ngõ quanh
Sớm trưa hai buổi học hành...giờ đâu!!!
Thơ ta hạ tháng năm sầu
Đêm mơ thấy nắng soi mầu áo xưa
Cố Quận
Tháng Năm Nhớ Áo
Tháng năm ngồi nhớ áo
Lụa nữ sinh trắng tà
Năm xưa đường chân sáo
Hài da kín gót ngà
Tháng năm bây giờ vắng
Hàng phượng vĩ đỏ màu
Hoa đoá cười mơn nắng
Hương thơm ngát bên rào
Không ve sầu nhặt tiếng
Ngọn nam...gió hiu hiu
Trưa hè nghe sóng biển
Vỗ bờ! Mắt đăm chiêu
Ngồi nhớ áo tháng năm
Cố Quận
Mai Em Về (2)
" Maì em về gởi tình tôi tha thiết
Thăm quê hương sóng vỗ bến đò xưa "
Chở nắng sang sông, nắng đổ hàng dừa
Xanh bóng mát bờ đê trưa râm bóng
Mai em về! Tôi gói đời kín mộng
Tà hương ai trắng lộng gió năm nào
Phượng vĩ nhành hoa, đỏ cánh hư hao
Mờ nhạt dấu, phai tàn màu phượng cũ
Mai em về! Tôi đốt vần âm phú
Câu chữ thơ tích tụ mấy mươi năm
Đậm sắc môi son, đậm nét má cằm
Trong màu mắt biếc, sậm đen mái tóc
Mai em về! Tôi gởi tình đôi hộc
Tim tôi dòng máu dọc, máu dòng ngang
Lệ giọt rơi, giọt chảy thấm giấy vàng
Trôi vần chữ, âm câu hàng vạt trắng
Lụa người bay tháng năm xưa mùa nắng
Đẫm tà buông rũ nặng những ngày mưa
Chở gió qua sông xào xạc nhánh dừa
Xanh xanh bóng trời ban trưa hanh nắng
Mai em về! Gánh tình tôi có nặng
Gắng xin mang mà vượt chặn biển đồi
Gắng xin mang mà vượt khói mây trôi
Trao tay kẻ giết hồn tôi của thuở
Còn áo thư sinh, lòng lỡ thương lỡ nhớ
Tình lỡ mang! Tình lỡ mộng còn mang
Tình lỡ đi bên cạnh tuyết sương đàng
Bên cạnh tiếng lá vàng chân...có biết
Rằng tình tôi giờ nhạt niềm da diết
Đốt tàn tro tống biệt! Gởi em về
Thả nhánh sông xưa dòng cuốn cuộn tê
Dập dìu sóng vỗ chìm hề đáy nước
Cố Quận
Khen Áo Mà Chẳng Khen Thơ
Hai cô soi bóng nước chi
Người ưa lụa áo! Vần thi chẳng màng
Giận đem giấy chữ dìm làn
Giận đem nghiên bút quẳng giang mất rồi
Để ngồi thưởng thức dĩa mồi
Lâng lâng chén rượu quỳnh môi nhấm quỳnh
Mời tơ nắng xuống cung nghinh
Vớt hoa súng đỏ lên xin chuyện trò
Hai cô soi bóng nước cho
Người quên câu tứ! Vì lo khen tà
Với lại khen nước, khen hoa
Khen hương sợi tóc...giận a quá trời
Cố Quận
Em (3)
Em lưu lạc chốn quê nhà
Bắc, Trung, Nam với dưa cà tháng năm
Ta lưu lạc chốn xa xăm
Trời mây viễn xứ đêm nằm nhớ thương
Người xưa áo trắng lên trường
Người xưa áo trắng hạ đường đỏ hoa
Phượng vĩ cánh rụng vương tà
Phượng vĩ cánh rụng mùa là vạt bay
Lần chia tay! Buồn lắm thay
Lần chia tay kẻ kia...này trùng xa
Em lưu lạc chốn quê nhà
Ta lưu lạc đất người mà! Mất nhau
Cố Quận
Cô Này...Đi Đâu!!!
Cô này...đi đâu đó
Áo tím, tay nón che
Qua cầu, chân vô ngõ
Nắng chiều soi nhánh me
Cô chờ ai thế cô
E ấp dáng bên hồ
Sen với tà lụa sắc
Ngờ như tranh điểm tô
Người ta nào đã đến
Hẹn rồi sao lại quên
Đò không sang đây bến
Cô về! Trăng bóng lên
Cô tay khăn chấm lệ
Tay vịn nón gió nghiêng
Người ta sao ác thế
Tím tà hiên lối hiên
Cố Quận
Yêu Thầm
Xưa em áo hai tà đến lớp
Vần thơ tôi sắc rợp phượng hồng
Yêu thầm em có biết không
Chiều ai vạt trắng ven sông lối về
Xưa em tóc mân mê sợi tóc
Vần thơ tôi mấy hộc hương làn
Yêu thầm em dưới trăng đang
Ngồi hong gió giữa hiên ngang xóm nhà
Xưa em gót hài qua cửa sáng
Vần thơ tôi lãng mạn câu tình
Yêu thầm em hé nụ xinh
Mỉm môi cười với trời thinh không ngày
Nay vẫn mộng vẫn say hình dáng
Cô nữ sinh của tháng năm nào
Yêu thầm với những hư hao
Vần thơ viễn xứ sầu bao chữ sầu
Yêu thầm em hiểu đâu đã hiểu
Tình thơ tôi âm điệu nửa đời
Bên này, chốn ấy than lời
Bờ tây, đông Biển Thái ơi sao đành
Yêu thầm! Ông nỡ Cao Sanh
Tạo chi cuộc để tình thanh xuân tàn
Cố Quận
Thuyền Tôi Neo Lái Đợi Người
Thuyền tôi neo lái đợi người
Năm xưa trên bến xuân cười dưới trăng
Bên dòng xuân nước băng băng
Bên trời xuân gió đêm hằng hiu hiu
Bờ trong ai dáng mỹ miều
Lay lay lụa vóc hương kiều đất Kiên
Tôi từ viễn xứ hoài tiên
Về neo sông đợi người tiền xuân nao
Tàn canh! Áo cũ đâu nào
Bến xuân liễu nhánh xạc xào tiễn trăng
Cố Quận
Hẹn Gặp Nhau Trong Mộng
Hẹn gặp nhau trong mộng
Tôi em dưới giàn hoa
Tím màu xưa gió lộng
Rụng cánh! Giọt mưa sa
Cho tình trôi ra biển
Cách hai bờ đại dương
Cho tình xa tăm tiếng
Mờ nhạt! Đêm vấn vương
Em những ngày áo trắng
Tôi lính trận phong trần
Hẹn hò con ngõ vắng
Chân rong phố vai gần
Giờ gặp nhau trong mộng
Dưới giàn hoa giấy xưa
Tím màu cơn gió lộng
Tình rụng cánh dòng đưa
Ra biển! Mình mất nhau
Cố Quận
Người Thu Xưa (2)
Thu xưa lụa tím áo người
Thu nay vắng tiếng ai cười ngõ sau
Lá chưa sắc, cuống chưa màu
Đỏ trời phong đứng soi bàu rượu thơ
Chiều không hanh nắng vàng tơ
Đêm không sương lối thu lờ lững sương
Không gió xào xạc đưa hương
Không mây nhỏ hạt mưa đường ướt mưa
Không vườn cúc nở cành đưa
Vàng hoa hiên trước mùa vừa mới lên
Ta chờ thu chén buồn tênh
Ta chờ thu gót vang nền guốc vang
Thấy thu lụa tím áo nàng
Giật mình! Chỉ lá phong hàng phong rơi
Chiếc như vạt vút lưng trời
Hoá hai cánh hạc chẳng lời từ xa
Cố Quận
Lên Chùa Xin Bùa Ngải Thư
Nắng mưa chi ngày lễ
Chùa là em áo đi
Chưa lần quên, hương trễ
Quỳ niệm đấng từ bi
Ngày sau duyên nợ vẹn
Trăm năm em cùng chàng
Như lời ai ước hẹn
Ta sống thác đồng sàng
Nắng mưa gì ngày lễ
Em áo viếng thăm chùa
Lòng không quên, chẳng trễ
Xin cho đặng ngải bùa
Về mà thư ếm anh
Cố Quận
Thu Gió Cuốn Tà
Em về thu gió cuốn tà
Cuốn dăm sợi tóc mượt mà lên mây
Chiều âm u! một dáng gầy
Đi đâu mà lạc ngõ nầy áo ơi
Em ra nhìn lá vàng rơi
Nhìn hoa cúc nở trắng trời thu hoa
Bổng dưng vần vũ bến phà
Vi vu sông nổi sóng là chuyển mưa
Em về gió đuổi, mây đưa
Cuốn tà với tóc hai vừa rụng hương
Sợi đen lối! Vạt trắng đường
Hạt đầu thu hạt ướt dường chạm vai
Cố Quận
Em Về Thôi Em về thôi sương đã
Trắng một vườn hoa thu
Em về thôi em nhá
Trời sắc chuyển âm u
Mây đầu mùa đang đến
Heo may ngọn gió lồng
Chân lên đò qua bến
Sông thu nổi sóng dòng
Em về thôi mưa đã
Giọt rơi! Ướt áo tà
Hiên xạc xào cánh lá
Thu rụng gốc phong già
Em buồn tay lửa khơi
Thắp nến...mắt xa vời
Bên kia bờ hắn nỡ
Quên hò hẹn tình ơi
Em về! Đêm thu khóc
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.05.2023 11:46:46 bởi Cố Quận >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: