Áo Và Thơ
Áo Muốn Quá Giang!!!
Nầy cô tóc thả, áo hoa
Có muốn về nhà, có muốn quá giang
Tôi đưa cô một đoạn đàng
Cho bụi không bám bẩn làn áo tơ
Cho gió đuổi vạt lụa mơ
Cho nắng thẩn thờ nắng ngự bờ vai
Cho một bóng hoá thành hai
Cho vòng xe đỡ chân hài, ống lay
Tôi mời cô hãy lên đây
Cho lưng tôi, một dáng gầy tựa lưng
Cho ngày xuân thắm màu xuân
Cho hoa lá bổng reo mừng...một đôi
Cố Quận
Rù Rì Thơ
Rù rì thơ...áo cũng ngã lòng
Nhìn mây lơ lửng mở môi cong
"Thôn em xa lắm...nhà xa lắm
Cách một bờ qua nước lạnh dòng"
Tôi chẳng làm chi chẳng ngại chi
Từ đây đến đấy tiện đường đi
Thôi lên cô nhé ngồi yên nhé
Tôi chẳng làm chi chẳng quản gì
Cố Quận
Coi Chừng Gã Bỏ Bùa Mê!!!
Kìa O đừng ngửi hương hoa
Phải loài mê dược ngà ngà như say
Trời nghiêng nghiêng, đất xoay xoay
Tà lay vướng bụi, hài quay dính bùn
Lỡ sa vào kẻ gian hùng
Đời o tan tác! Nghi dung tan tành
Mau đem hoa lẫn với cành
Trả tên lạ mặt, bước quanh ngõ về
Đừng nghe lời hắn tỉ tê
Coi chừng gã bỏ bùa mê! Luỵ tình
Cố quận
Tên Họ Sở
Đã nói trước, áo chẳng nghe
Hắn ta họ Sở nay kè mai quên
Hẹn hò không nhớ! Lầm tên
Áo ngồi mà đợi dưới nền gạch loang
Cho mày nhíu, môi nhạt son
Giận chiều nắng tắt! Hắn còn chưa qua
Bây giờ hắn cợt đùa hoa
Dạ đâu đã nhớ áo tà nơi đây
Đã biết trước là thế nầy
Lầm tên họ Sở hao gầy chờ trông
Thương cho áo, kiếp quần hồng
Duyên tình bạc phận! Mà lòng quặn đau
Cố Quận
Tôi Đưa Em Về
Tôi đưa em về áo yên sau
Vạt vẫy chào cây lá xanh màu
Gió đùa ngọn gió xuân đeo tóc
Tình nở hoa rồi ta gửi nhau
Tôi đưa em về tay níu vai
Nhành hoa xin giữ nhé trưa cài
Đến chiều hẳn mộng trời nắng mộng
Hình như lòng...đang nhớ gã trai
Tôi đưa em về thôi em nhé
Cố Quận
Hỏi Thăm
Nghe tin hội áo nên về
Đi ngang thấy mái tóc thề bèn vô
Cho đây hỏi chút nghe cô
Nơi nào bán rượu, một hồ mấy quan
Quán kia cách mấy dặm đàng
Có thông, có liễu, có hàng dừa xanh
Có hoa, có lá, có cành
Có cô hàng sắc nghiêng thành vậy cô!!!
" Ông ơi đừng có ngây ngô
Đã vào đúng chốn...một hồ ba quan"
Cố Quận
Mười Ngón Tay Em
Tay em mười ngón thon gầy
Đánh dây bốn sợi âm đầy thanh âm
Cho lòng ta bổng từ tâm
Cho thơ ta bổng thâm trầm tứ thơ
Tay em năm ngón run tơ
Năm ngón kia chờ âm trổi mà ngân
Tay em mười ngón tuyệt trần
Cho thơ ta bổng ngại ngần! Thơ tan
Ta yêu mười ngón tay nàng
Nên thơ giận, bỏ xuống đàng hôm nay
Tiếng đàn mười ngón bàn tay
Em tôi mười ngón thon gầy gieo âm
Cố Quận
Áo Tím Lễ Chùa
Em lên áo tím tay cầm nón bài thơ
Khoan hãy đi em...có một gã đứng chờ
Sát lề con quán dưới tàng phượng vĩ
Hắn đợi tà qua thả ít vần thơ
Hôm nay nắng ấm, gió mát làn da
Hương trên tóc lần xuống lối xuân mà
Ai thơ cứ mặc, em đi đây nhé
Không thời lỡ buổi kinh nguyện chùa xa
Cố Quận
Màu Xanh Thời Gian
Ta muốn níu lại màu xanh thời gian
Có ta bên cạnh nàng chân bước khẻ
Trong góc phố xưa chiều ấy thu sang
Gió heo may lên từng cơn nhè nhẹ
Để ta được lần nói "Tôi yêu em."
Yêu say đắm nên thơ ta có nàng
Có áo dài, sân trường, con lớp nhỏ
Có hàng cây sầu đông trái rụng trên đàng
Ta đánh mất rồi màu xanh thời gian
Bên đây thu đến mưa xuống từng hàng
Thu khóc cho đời ta thân lưu lạc
Thu khóc tình ta! Chưa dịp tỏ cùng nàng
Cố Quận
Mời O Ghé Lại Đụt Mưa
Bớ o áo trắng vạt dài
Đạp xe chi vội cho hài o rơi
Mang vào ghé lại đây chơi
Chờ mây trôi đã, ngoài trời dứt mưa
Muốn về...tôi tình nguyện đưa
Để sau nhớ lối bóng dừa, tàng cau
Hầu mai hò hẹn cùng nhau
Tôi thơ đề vạt trắng màu áo o
Cố Quận
Đang Không!!!
Đang không trời bổng chuyển mưa
Cho người lỗi hẹn! Cho trưa nay sầu
Tay dù che, đứng tựa cầu
Hỏi hạt rớt, dòng về đâu hỡi dòng
Mai nầy bến đục, bờ trong
Tình êm ấm, duyên long đong thế nào!!!
Đang không trời đổ mưa rào
Cho em thổn thức! Nghẹn ngào giọt sa
Cố Quận
Tưởng Rằng Đã Quên
Tưởng rằng đã quên...không! Vẫn nhớ
Cuộc tình xưa còn giữ bao năm
Tưởng rằng đã quên...đêm trăn trở
Tà áo ai một thuở xa xăm
Tưởng rằng đã quên...không! Vẫn nhớ
Kỷ niệm theo về với tiếng ca
Bài thơ xưa viết còn trên vở
Hai hướng đời chia cách em, ta
Cố Quậ
Sầu Trăng
Trong trăng bờ tóc xoã
Sân nhà bóng giai nhân
Mắt vời trông xa đó
Người cách một sông ngân
Trống canh tàn điểm tiếng
Hương khuất! Nhạt tơ vàng
Võ vàng sau cánh kiếng
Hạt châu nhỏ hai hàng
Cố Quận
Nói Đi...
Nói đi...nhưng dạ đâu đành
Hồn thơ rễ đã đâm cành cho hoa
Vấn vương thu gió lay tà
Đông ngơ ngẩn tóc mượt mà nhẹ hương
Xuân chờ hài nhỏ ra đường
Hạ thân lấp ló bên tường nhà ai
Nói đi...bộ tịch làm oai
Hai chân đứng một chỗ hoài...đi đâu!!!
Cố Quận
Đợi Người Say!
Ra ngồi đây đợi người say
Tay ôm hồ rượu lối nầy đêm qua
Tiếng thơ trầm bổng vào nhà
Giọng tình, câu tứ ngà ngà âm men
Ra đây mong gặp một phen
Xem người cao thấp, tướng hèn hay sang
Tháo chiếc nón, úp bên đàng
Em ra ngồi đợi bóng chàng thơ say
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.08.2016 12:46:59 bởi Cố Quận >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: