HẠ XƯA
Rồi chợt nhớ về
…thuở vụng dại thơ ngây
Nhìn cánh diều bay giữa trời xanh, mây trắng
Gió thênh thang, đôi bướm đùa trong nắng
Giờ tan trường, ai lẳng lặng theo sau
Cành phượng hồng, tay cầm đã thật lâu
Nhưng chẳng dám trao, cứ bồi hồi lúng túng
Bởi nắng- hay là….
sao má ai đỏ ửng
Đã cuối đường …vẫn còn ngượng …chưa đưa
Lang thang một mình chốn cũ kỷ niệm xưa
Cảnh vẫn nơi đây
nhưng người sao vắng bóng
Hình ảnh hôm nào
bỗng trở thành…vô vọng
Cánh phượng một thời đã tan tác trong tim