Gửi lại đường xưa
GỬI LẠI ĐƯỜNG XƯA
Đường xưa giờ đã thu hoa cúc
sim tím chiều nghiêng nắng ngã đòai
điền-dã phương người mây lưỡng-lự
băng trời hoàng-hạc tiếc vàng phai
thu đã mây ngàn xanh đã tím
trăng để ngô-đồng vàng chi rơi
trời đã bay qua rồi cánh hạc
thơ thẫn đi về trăm năm ơi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.11.2005 18:55:41 bởi Lê Thường Nhiên >
Chào weocom Lê Thường Nhiên đến vui với vntq nha...chúc bạn vui !
Gửi lại đường xưa mấy..dấu hài
Trăm chiều ngàn hướng vẫn luyến ai
Nhắn cánh chim trời an ngư thủy
Châu về họp phố chói nhật mai....!
CA-DAO CHO TÌNH ĐẦU
Bãi xưa xanh ngắt ngàn dâu
người xưa áo lụa tình đầu chưa phai
tơ xưa sợi vắn sợi dài
chiều nay mây trắng Xứ Đòai còn không
Em về áo lụa Hà-Đông
tôi về thơ thẩn ngồi trông bốn mùa
đông trông nắng hạ trông mưa
xuân xanh lỡ dỡ về chưa thu vàng
đưa người nắng ngã đò ngang
tôi về chở cả tình sang bên nầy
sông dài trôi một trời mây
đò tôi chở một thuyền đầy hoàng-hôn
chiều đầy chở một hoàng-hôn
buồn tôi ngơ ngẫn nửa hồn với thơ
trăm năm trang-trãi đợi chờ
còn không tình cũ đôi bờ người xưa
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.11.2005 18:28:37 bởi Lê Thường Nhiên >
ĐÀ-LẠT đường ta xưa ĐÀ-LẠT thường thường trời đầy mây sương
mưa vừa nghiêng nghiêng núi
nắng vừa nghiêng nghiêng đường
ĐÀ-LẠT hoa vàng lòng ta như thu sang
mùa thu về phố núi
mùa thu đi lang thang
ĐÀ-LẠT thông gầy đường ta về đâu đây
nủa đêm về với gió
còn ai cùng cơn say
ĐÀ-LẠT thì thầm lòng ta như trăm năm
người mới vừa đâu đó
mà đã rồi xa xăm...
Trích đoạn: Lê Thường Nhiên
GỬI LẠI ĐƯỜNG XƯA
Đường xưa giờ đã thu hoa cúc
sim tím chiều nghiêng nắng ngã đòai
điền-dã phương người mây lưỡng-lự
băng trời hoàng-hạc tiếc vàng phai
thu đã mây ngàn xanh đã tím
trăng để ngô-đồng vàng chi rơi
trời đã bay qua rồi cánh hạc
thơ thẫn đi về trăm năm ơi
"Đường xưa giờ đã thu hoa cúc"
Con nắng buồn hiu trông ai qua
Em về áo mỏng buồn sương khói
Nghe gió mùa rơi trong bao la
Nghe gió lùa sang phai tim hoa...
Tơ lụa tình đầu Ngàn dâu xanh ngắt cho tơ lụa
thêu dệt trời mây trắng xứ Đòai
tình đầu em gói trong khăn tím
từ đó lòng tôi như cánh sen
Hỏi Thu Đường xưa chừ đã vàng hoa cúc
Trời hân hoan reo đón cánh thu về
Tóc đương xanh xuân thì reo trước ngực
Người có về cùng thưởng nguyệt mùa thu?
11/11/2005
Đỗ Ngọc
Nhỡ Nhàng Duyên Gửi lại đường xưa chút nắng mai
Mặt trời ngái ngủ lá vàng bay
Giấc mộng ai rơi trên cành trúc
Đêm về nối lại mối tình say
Gửi lại đường xưa gió chớm đông
Đá kia phủ bám mảng rêu phong
Cồn lên sóng biếc hôn vàng cát
Thầm lặng xa xa mây chạnh lòng !
Gửi lại đường xưa chuyện ba người
Hai người vui vẻ miệng cười tươi
Một người nhìn theo mà hồn héo
Sóng dậy trong lòng lệ chơi vơi
Gửi lại đường xưa quả tim vàng
In hằn bóng dáng của tình lang
Tu hú gọi bầy. Ôi chua xót !
Đã mãi xa nhau. Duyên nhỡ nhàng ! 11/11/2005
Đỗ Ngọc
Trích đoạn: Lê Thường Nhiên
CA-DAO CHO TÌNH ĐẦU
Bãi xưa xanh ngắt ngàn dâu
người xưa áo lụa tình đầu chưa phai
tơ xưa sợi vắn sợi dài
chiều nay mây trắng Xứ Đòai còn không
Em về áo lụa Hà-Đông
tôi về thơ thẩn ngồi trông bốn mùa
đông trông nắng hạ trông mưa
xuân xanh lỡ dỡ về chưa thu vàng
đưa người nắng ngã đò ngang
tôi về chở cả tình sang bên nầy
sông dài trôi một trời mây
đò tôi chở một thuyền đầy hoàng-hôn
chiều đầy chở một hoàng-hôn
buồn tôi ngơ ngẫn nửa hồn với thơ
trăm năm trang-trãi đợi chờ
còn không tình cũ đôi bờ người xưa
Bài thơ này hay quá, Bảo thích lắm, cảm ơn bạn thơ Lê Thường Nhiên rất nhiều, chcu1 bạn có nhiều sáng tác hay cho vn thư quán hi hi
CA DAO CHO NGÀY XƯA
Làng tôi có một mối tình
cây đa đứng cạnh mái đình trăm năm
Làng tôi có những đêm rằm
hàng cau thao thức thương thầm trầu không
Làng tôi có một con sông
đôi bờ bến nước người trông đợi người
cách ngăn nhớ chín thương mười
đường về xa lắc nụ cười tầm-xuân
bao lần chim én qua sân
mùa thu di-trú phân vân đường dài
người xưa...mây trắng...Xứ Đòai
làm sao cho hết thương hòai ngàn năm
Thơ Lê Thường Nhiên hoài cổ, hay lắm. Tui thích. Chúc mừng bạn, vi không mấy người đi theo con đường chông gai này. Quả thật, đi như nước chảy, thệ như gió ngàn...Hahahah...
Nguyên.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.11.2005 21:40:02 bởi huyennguyen >
"...nói nữa chi em những lời lỡ-dỡ
đường lây lất chiều bay sương lổ-đổ
đứng bên trời em ở lại hôm qua..."
(THƠ TRUNG NIÊN THI SĨ BÙI GIÁNG)
Ta lên sương khói cùng Đàlạt
nhẹ tựa như mây chiều như bay
ai mơ tìm lại trăm năm cũ
hồn vẫn đâu đây giữa tháng ngày
hồn vẫn đâu đây giữa tháng ngày
mùa thu hoa cúc vàng chưa phai
nhiều khi ta nhớ Liang-biang lắm
thao thức trên vai một bóng trời
thao thức trên vai một bóng trời
ngàn năm mây trắng còn muôn nơi
ngàn xanh phai thắm còn đây tím
thu khuya còn sương rơi...
LTN
Trích đoạn: Lê Thường Nhiên
GỬI LẠI ĐƯỜNG XƯA
Đường xưa giờ đã thu hoa cúc
sim tím chiều nghiêng nắng ngã đòai
điền-dã phương người mây lưỡng-lự
băng trời hoàng-hạc tiếc vàng phai
thu đã mây ngàn xanh đã tím
trăng để ngô-đồng vàng chi rơi
trời đã bay qua rồi cánh hạc
thơ thẫn đi về trăm năm ơi
Không đề
đường xưa giờ đã đông ngoài ngõ
chênh chếch trăng non ngã sóng soài
thăm thẳm chân mây màu trắng sữa
sót vài lá rụng buổi sương mai
đông đến kéo về cùng gió lạnh
se se khoác áo rũ bên thềm
lối mộng hão huyền mờ ảnh ảo
dọ dẫm mình ta cứ tưởng đêm
Đọc bài thơ LTN thấy hay quá, nên TS viết vài dòng ...cũng ko biết nên đặt tựa chi nữa thôi đành "Không đề" vậy .
ĐÀ LẠT THIỀN KHÔNG
Mưa rất nhẹ nhàng buồn con gái
nắng cũng mềm nghiêng trời mênh-mông
ngàn sương hư-ảo không mà có
ngày tháng vô-thường có tựa không
Vô thường hư ảo
Trắng bờ nứoc bạt một dãy sông
Vô-thường ai bẻ thẳng thành công
Hư -ảo át nhau đời đục xuống
Nắng đau từ đó...chẳng còn hồng
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: