Gửi lại đường xưa
Trích đoạn: Lê Thường Nhiên
NGÀY XƯA GÁNH MÂY TRỜI
Tình đầu như nước giếng khơi
mõi mòn quang gánh chưa vơi tình đầu
nhiều đêm tiếng hạc xuyên thâu
mơ hồ "...ta tưởng tiếng gầu em rơi..." (*)
giếng làng chứa một khoảng trời
phù-dung mây trắng gánh vời vợi xa
cây mình tưới nước người ta
hèn chi tím mãi hoa cà vườn tôi
___________
(*) ý thơ : ĐINH TRẦM CA
Gặp đại sư huynh Đinh Trầm ca hổm rày... Vào đọc bất chợt gặp huynh LTN nhắc nhớ...
"cây mình tưới nước người ta
hèn chi tím mãi hoa cà vườn tôi"
sương bay lổ đổ bên trời
Mù sa kín phủ một thời yêu em
Chiều nay ngơ ngẩn bên thềm
Vọng về chốn cũ buồn thêm... chạnh buồn
Bèo trôi con nước vẫn tuôn
Còn ta đứng lại gánh hồn về đâu? ----------
Sông quê vẫn chảy nước xuôi dòng - Ta về hát lại nhớ muôn trùng... dấu yêu xưa!
Chúc vui,
TT
Trích đoạn: Lê Thường Nhiên
MỘNG DU TÌNH ĐẦU
Ngày qua ru nắng mưa ru về
Tình ru thương nhớ tím mùa thu
Ta lòai chim di trú
Tha hương ru đường dài
dấu nỗi buồn trong cánh
đêm trăng vàng bay đi
...
có ai tìm sao rơi
cùng ta thâu canh sương lứa đôi
có ai còn đứng đợi
chờ ta qua giấc mộng du đời
Mộng ủ đôi tà vết thiên di
Trăng vàng đêm đến nhớ nhu mì
Yêu dấu mùa thu cố mộng đi
Đâu người đứng ngắm sao rơi nhỉ?
Cảm ơn anh Sgecstasy đã cho HoaTiNa biết về một Thu Xà rất đẹp…Cảm xúc nhiều vô hạn, nhưng tài năng thì lại hữu hạn nên không thể diễn đạt hết bằng lời, vả chăng cái tên Thu Xà nghe cũng đã rất thơ rồi, đúng không anh?
Nhờ Đêm Thu Xà của Huynh, và nhờ anh Sgecstasy mà Muội được biết về Thu Xà, dòng sông những hàng tre và con đường mòn…chắc hẳn giờ Thu Xà giờ đã khác xưa nhiều rồi đúng không Huynh?…
Muội mang khoe với Huynh này!
(hình như chưa ai gọi HoaTiNa là Muội - mà lại còn là Hiền muội nữa chứ, và HoaTiNa cũng chưa từng gọi ai là Huynh...hihi..nghe cũng hay hay..)
Thu Xà
Ai có về Thu Xà
Gửi dùm em nỗi nhớ
Lời thơ
Nhè nhẹ
Đêm trăng…
Dòng sông quê xanh biếc
Dáng Hằng
Nghiêng soi…
Ai trở về Thu Xà
Nhắn dùm em câu hát
À ơi
Ru khúc
La đà
Tre đưa…
Thương biết mấy cho vừa
Đêm Thu Xà gợi nhắc
Ngày xưa…
Bây giờ…
Dịu dàng đôi câu thơ
Mà mênh mang nỗi nhớ
Nhớ luỹ tre làng
Nhớ chuyến xe thổ mộ…
Đường mòn..
Sông quê…
Nhắn lời ai có về
Thu Xà đêm trăng sáng
Cho nhắn về nơi ấy
Mênh mang
Nhớ lắm
Thu Xà!
HoaTiNa
Cùng lý sự
Làm tàng khoát áo đại-huynh
Choàng khăn tiểu-muội thiệt tình câu thơ
Nhờ sông mây biết bến bờ
Nhờ sao trăng đỡ bơ vơ bên trời
Muội theo chân huynh...đi tìm những kiểu thơ lạ...Muội bắt chước Thế Lữ để viết thể thơ này...Các từ trong một câu đều theo một dấu nhất định...huyền, không dấu, sắc, nặng, hỏi, ngã...
Hỏi thử mọi người xem có nhận ra không...nhưng hình như nếu muội không nói ra thì chả ai để ý... Tiếc công ngồi nghĩ cả tối qua...muội đem đi khoe với huynh vậy...
Buồn về
Buồn về lần hồi
Trong cơn mê tôi
Xé toác bóng tối
Diệu vợi…diệu vợi
Tưởng để thả nổi
Dĩ vãng - những nỗi
Nào ngờ buồn rồi
Không buông…không rơi…
Khắp chốn khắp lối
Chậm chậm lặng dội
Chẳng đủ chuyển đổi
Dĩ vãng đã lỗi
Làm gì còn đòi
Mai cho yên vui…
Buồn về lần hồi
Trong cơn mê tôi…
HoaTiNa
RỒI EM QUA BỐN MÙA
Em qua để lại mùa thu tím
để cả đông xanh lẫn hạ vàng
mang đi chỉ một mùa xuân thắm
sao bạc lòng tôi màu dỡ dang
ĐÊM THU-XÀ Lê Thường nhiên "
Ơ hay buồn vương cây ngô đồng
vàng rơi vàng rơi thu mênh mông "
Thơ Bích Khê
Làm thu em pha nhung mây trời
Làm trăng em giăng mơ muôn nơi
Hòang lan đêm xưa hương thu tàn
Giọt sương đêm nay hương thu tan
Đàn chim phương nam bay chưa về
Hồn hoang đang lang thang cơn mê
Mộng du sao rơi ta đi tìm
Đồi thơ sương pha hương hoa sim
Đêm mơ không nàng nay đêm say
Trăng ta không nàng nay trăng ai
" Ơ hay buồn vương cây ngô đồng
vàng rơi vàng rơi thu mênh mông "
Còn trôi đêm nay con sông đầy
Còn soi nơi quen trăng thiên thai
Lòng đêm không trăng như đêm tàn
Dòng sông không trăng như sông tan
Rừng ơi đưa ta qua thu vàng
Trầm hương đem pha sương Tương Giang
Thuyền ơi đưa ta qua đêm sầu
Tìm trăng xem trăng trôi nơi đâu
Đêm mơ không nàng nay đêm say
Trăng ta không nàng nay trăng ai
" Ơ hay buồn vương cây ngô đồng
vàng rơi vàng rơi thu mênh mông
Khi đọc đến bài thơ này HT rất xúc động và ngạc nhiên .Quả là một Thường Nhiên như bắt được cái hồn trong thơ Bích khê .Một Thu Xà (Tinh Hoa) trên đỉnh cao Thiên Ấn .
Nói đến Bích Khê không thể không nói đến Hàn Mạc Tử thi sĩ cùng thời với ông hơn nhau 4 tuổi (nhưng với Bích khê đã phải thốt lên khi đọc tập (Gái Quê) "Hàn Mạc Tử là một thiên tài và đã đi trước ta xa quá"
Năm mười hai tuổi chàng đã bị ảnh hưởng lối thơ đường luật của hai nhà thơ Phan Bội Châu và Huỳnh Khúc Kháng .Sau đó cả hai bước chân theo thể thơ mới gây một tiếng vang trên văn đàn thi ca những năm 30 .
Trong thi nhân Việt Nam Hoaì Thanh cũng đã nhận xét "tôi đã gặp trong Tinh Huyết những câu thơ hay bậc nhất Việt Nam
"Ơ hay buồn vương cây ngô đồng
Vàng rơi ! Vàng rơi ! Thu mênh mông "
Trên Đỉnh Thiên Ấn thơ chàng phiêu diêu ,hòa mình vào cây cỏ đất trời mênh mang .Thơ chàng đã với tới tầm cao của sự trác tuyệt.
"Ôi nàng năm xưa quên lời thề
Hoa vừa đưa hương gây đê mê "
Hàn Mạc Tử và Bích Khê hai số phận kì lạ có nhiều nét tương đồng tình bạn của họ như một sự hòa quện hai dòng nước vào một .Một Hàn Mạc Tử đa tình gió trăng "đến nỗi phải bán trăng " một Bích Khê như đỉnh núi lạ trong rặng núi thơ mới .Nguồn thơ của ông đã đóng dấu son vào lịch sử thi ca hiện đại Việt Nam như đỉnh Thiên Ấn đóng dấu bên sông Trà .Thầm cảm ơn cú huých tay của Hàn Mặc Tử đã bật lên tài năng của Bích Khê giống như khi xưa do Đoàn Thị Điểm chê Đặng Trần Côn là "dốt" thì Đặng Trần Côn mới tức khí viết ra Chinh Phụ Ngâm hay tuyệt vời .
Ta hãy thử theo chàng phiêu diêu theo những câu thơ về mối tình đầu với Sông trà về cây đàn tì bà trong tay giai nhân vang tiếng ngàn năm .Chàng như đỉnh cô đơn đứng trên đỉnh cô đơn làm say sưa đắm đuối loạn trí vì sự cánh tân của nghệ thuật hiện đại .Bao cô gái ngày đó đã thầm yêu si mê chàng .
"Trà Giang ,Thiên Ấn chuông gầm sóng
Vang tiếng ngàn năm đất Cẩm Thành
Ngàn năm quả ấn nằm trơ mốc
Một giải sông Trà chảy sậm xanh
Xót hồn cổ độ sương vài giọt
Xịch bóng tà huy nguyệt mấy canh
Ngìn dặm cố nhân đâu có tá ?
cánh chim kêu lạnh đập trong canh "
Bích khê từ đó bắt đầu là bạn thân với Hàn Mặc Tử biết bạn bị mắc phong ,một trong những bệnh nan y thời bấy giờ không những không sợ hãi mà chàng càng thương càng muốn gắn chặt mình với tâm hồn bạn .Trong giấc chiêm bao thoảng thốt chàng thấy tiềm ẩn mình sắp mất Hàn .Chưa bao giờ chàng lại òa khóc như một đứa trẻ con .Hàn ra đi vào mùa đông năm 1940 thì cũng là lúc Bích khê bị bệnh lao hành hạ chàng .May trước lúc ra đi chàng còn được chứng kiến cuộc đổi mới của đất nước bằng cuộc cách mạng tháng tám .
Mùa xuân năm 1946 Bích khê chút hơi thở cuối cùng nơi chàng ở giữa vườn chuối xanh tốt của Thu Xà .Bài thơ nấm mồ Bích khê như một lời di chúc giống Hàn Mặc Tử .
Cám ơn Thường Nhiên đã góp thêm một Thu Xà tuyệt vời như vậy
Làm thu em pha nhung mây trời
Làm trăng em giăng mơ muôn nơi
Hòang lan đêm xưa hương thu tàn
Giọt sương đêm nay hương thu tan
Đàn chim phương nam bay chưa về
Hồn hoang đang lang thang cơn mê
Mộng du sao rơi ta đi tìm
Đồi thơ sương pha hương hoa sim
Đêm mơ không nàng nay đêm say
Trăng ta không nàng nay trăng ai
" Ơ hay buồn vương cây ngô đồng
vàng rơi vàng rơi thu mênh mông "
Còn trôi đêm nay con sông đầy
Còn soi nơi quen trăng thiên thai
Lòng đêm không trăng như đêm tàn
Dòng sông không trăng như sông tan
Rừng ơi đưa ta qua thu vàng
Trầm hương đem pha sương Tương Giang
Thuyền ơi đưa ta qua đêm sầu
Tìm trăng xem trăng trôi nơi đâu
Đêm mơ không nàng nay đêm say
Trăng ta không nàng nay trăng ai
" Ơ hay buồn vương cây ngô đồng
vàng rơi vàng rơi thu mênh mông
Rồi em qua bốn mùa...
Và thơ ta thơ chua...
Này em trăng muôn thâu
Và ta mơ nơi đâu?
Gửi CNĐĐ: Tri ngộ hiếm thay! Tri ngộ quý thay!
Gửi Nhiên huynh: Đường xưa bây giờ không thấy bóng, hỏi người năm cũ đã đi đâu?
"Chút lòng gửi đến những người tri âm Huyền Nguyên và Vân (CoNangDongDanh)...
LỜI MƯA THÁNG BẢY
Gió ôm trong gió nỗi buồn
hỏi con sóng bể ngọn nguồn ở đâu
trời tan buốt giọt mưa ngâu
ngàn xanh lỡ đã phai mầu hôm qua
ra sông giặt áo cà sa
trần ai ký thác giang hà độ siêu
phong tiêu tiêu thủy phiêu phiêu
thấu tình cô-lữ đang chiều trăng lên
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.08.2006 00:26:01 bởi Huyền Băng >
Nhờ trời cho hái cơn mưa
Để em có cớ bỏ bùa cho anh
Câu thơ lục bát còn xanh
Có người gánh cỏ đuổi tranh giành giành
Đâu rồi cò lả trống quân
Mang câu ví dặm níu chân người về
Đồng quê lũ trẻ mải mê
Hồn nhiên đứng tắm ... ê ... ê .... không quần
.
Cho Đỏng Đảnh nhờ đất đại huynh Thường Nhiên nhé.
Trích đoạn: Lê Thường Nhiên
"Chút lòng gửi đến những người tri âm Huyền Nguyên và Vân (CoNangDongDanh)...
LỜI MƯA THÁNG BẢY
Gió ôm trong gió nỗi buồn
hỏi con sóng bể ngọn nguồn ở đâu
trời tan buốt giọt mưa ngâu
ngàn xanh lỡ đã phai mầu hôm qua
Dẫu rằng
Đường xưa mây trắng vẫn bay
Tháng năm tình gió viễn hoài lê thê
Mưa Ngâu tháng bảy vỗ về
Ngàn xanh thắm lại đê mê... dẫu rằng
HH
Trở lại đường xưa
Hoa vàng đường cũ liêu xiêu
tình xưa vọng tưởng nắng chiều ấm môi
lâu rồi còn nửa buồn thôi
xa rồi còn một mình tôi bốn mùa
NỖI NIỀM CHÂU THỔ
Đêm rất dài mà... câu vọng cổ dỡ dang
"...chim bói cá Tầm-Vu...áo bà ba Miệt-Thứ..."
mùa nước nổi lục bình trôi lãng tử
em không về điên điển nở mồ-côi
dòng sông cong để bên lở bên bồi
nên bên nhớ bên thương tình trắc-trở
đọt mía trổ cờ lau mùa thu sương chớn-chở
tiếc trã cá bóng kèo kho quéo mặn ngày xưa
em không về tình ế ẩm đò đưa
chờ cuối bãi lơ mơ ngàn lữ thứ
gió nồm trở lan man đám chưn-bầu (*) tư lự
mưa đang mùa dào dạt ngả ba sông
em không về tui nẫu ruột chờ mong
trăng Ngả Bảy thất tình trôi bảy ngả
đồng thu đông cánh cò bay lơi lả
cọng rơm mùa tôi cắt để ai ôm...
___________
(*) chưn-bầu: tên một lọai cây thấp, lá xanh quanh năm
thường mọc trên đồng bưng. Còn gọi là cây trâm-bầu
P/S: đây là bài đã đăng trên phân mục cũ (Nỗi niềm châu thổ), nay không "canh tác", nên dọn chút di vật về có thêm chút đỉnh.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.08.2006 12:45:54 bởi Lê Thường Nhiên >
Phút lãng đãng với mùa Hoàng Hoa
Chiều nay ngồi giữa bộn bề
Phượng rung cánh cuối thu về về đây
Nắng vàng hòa với sắc mây
Mộng vàng vàng với đời say mộng vàng...
tháng 8
***********
Chúc vui,
HH
Ơ hờ trăng tỏ ...trăng mờ
Đã xa bao buổi ta chờ đêm nay
Hoàng Hoa trăm chén chưa say
Tầm Dương lệ cũ chia tay ...xoay vần
Cứ thơ ... cứ rượu bước chân
Chao ôi ! vừa đấy chưa quên cuối đường
Vai gầy mái tóc pha sương
Ta về ai gửi ánh trăng hao gầy ?
Bốn phương đất trời bao cay
kìa sương giăng gió ...kìa đây đoạn trường
Nhìn trông nhân thế cảm thương
Ta về ngiêng chén vấn vương nợ tình
Vườn trăng ngõ trúc nặng thinh
Nửa tình gửi lại nửa tình trăng theo .
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: