TIẾNG LÒNG
THĂM CON Mẹ khăn gói lên rừng xa lắc Xe chạy than rải lửa đỏ đường Một đống người dồn nhau kín đặc Đầu gật gờ khê giấc ngủ ươn Túi áo vải khâu vài trăm bạc Gạo tám trong khô mục quê nhà Rắc mồ hôi nêm vào nỗi nhớ Hương đồng bằng thắm vạt núi xa Đỏ bazan bắp ngô luộc chín Củi bằng lăng thơm củ khoai lùi Chén nước lã cầm chưa uống vội Lệ tuôn nhòa mắt rạng niềm vui Con dâu ngập ngừng lau trán mẹ Đứa cháu nội mới gặp lần đầu Nếp nhăn lẫn vào đôi mắt trẻ Tiếng gọi bà nghẹn ứ trong sâu Mái núi hiên rừng che gió hú Khêu bấc đèn nở mấy cụm hoa Leo lét mặt thằng con trai thứ Giống đất trời thêm chút giống cha Chẳng nói được chi ngày sắp rạng Dốc đứng dốc nằm tiễn mẹ về Gậy tầm vông làm chân chống tạm Sương ướt khuya cho mắt dầm dề Xe chạy than rải lửa đỏ đường Một đống người chèn nhau gà gật Mẹ nhìn dốc cao lùi xuống thấp Đôi mắt già lại chớm rưng rưng d.an R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.07.2016 04:09:43 bởi Nguyệt Hạ >
BƯỚM HOANG Hóa thân kiếp bướm điệu đàng Vườn xuân khéo nhuộm cho vàng cánh bay Nắng hồng rực rỡ sớm mai Cành chao lá mượt gió lay sương trời Nhụy loang hương toả gọi mời Đài cong khoe sắc rạng ngời thiên thanh Lượn lờ cánh mỏng mong manh Tội tình hoa bưởi hoa chanh đợi chờ Tầm xuân ơi chớ dại khờ Hương tan bướm lại hững hờ bay xa d.an
NỖI NIỀM CỦA GIÓ
Ta cơn gió lạc giữa trời Không nơi trú ngụ cả đời lang thang Trần vai gánh vạt nắng vàng Cỏ cây gác trọ - núi ngàn chăn êm Buồn rơi khép nép bên thềm Hát vui xao xác lá hiền cành non Ghen hờn dỗi ráng chiều son Xua vầng mây xám rơi tròn hạt bay Giận sao ngày rộng tháng dài Ngẩn ngơ rét bấc u hoài nồm nam Bốn mùa lạc bước đi hoang Một mình thôi với núi ngàn sông xanh d.an
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: