NIỀM VUI GIỌT LỆ
        
        
    
    
    
	
        
    
        
        
            
            
              NIỀM VUI GIỌT LỆ         Nghe từ vô lượng dội về    Mây xanh gọi, mặt trời kề môi hôn    Từ khi xé gió nguồn cơn    Bỏng tay, rát mặt – sạch trơn thế tình         Một mình đi nhặt bình minh    Đem về ấp ủ, ươm tinh anh chiều    Lệch vai đời đứng liêu xiêu    Hình như đối bóng cường triều âm vang         Đi tìm mây nước quan san    Ô hay, chợt hiện bên đàng thi ngôn    Ở trong lớp lớp vô hồn    Mầm xanh nứt vỏ gọi nguồn đứng trưa         Đậm chồi dâu bể nắng mưa   Mai sau trĩu quả bốn mùa ngọt thơm    Yêu sao dáng ngựa tung bờm    Kiệu về reo vó trong vườn hát ca         Là Em trong cõi người ta    Trùng lai là chuyện đất và trời cao    Chắp tay cung kính đón chào    Và Em lệ cũng tuôn trào giọt vui         NGÃ DU TỬ              
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 25.07.2016 17:37:04 bởi THƠ NGÃ DU TỬ >
            
         
     
    
 
    
     
 
     
    
    
    
    
	
    
    
    
    
        
            
    
        Thống kê hiện tại
        Hiện đang có  0 thành viên và  1 bạn đọc.
        
 
            
         
     
    
    
    
    
    
    
        
        
        
	
            Kiểu: