Khắc ghi lời dạy của cha
Lưu Lan Phương 29.08.2016 23:29:19 (permalink)
Cha tôi là thương binh chống Pháp. Ông đã mất rất lâu nhưng hàng năm anh chị em chúng tôi có một luật bất thành văn là ngoài dịp Tết và  ngày giỗ về viếng ông, vào dịp kỷ niệm ngày Thương binh liệt sĩ 27.7 anh chị em chúng tôi dù sống và làm ăn ở đâu cũng cùng vợ chồng, con cháu có mặt đầy đủ, tưởng nhớ đến người cha đã hiến dâng một phân xương máu góp phần giải phóng quê hương đất nước, đem lại bình yên cho cuộc sống.
Ngay từ thời thơ ấu, chị em chúng tôi đã được cha kể lại những năm tháng gian khổ, ác liệt và hào hùng của ông và đồng đội ông hoạt động trong vùng bị thực dân Pháp tạm chiếm. Là tổ trưởng tổ trinh sát gồm bốn chiến sỹ, một đêm cuối năm, trời tối đen như mực, tổ trinh sát được phân công đột nhập vào đồn địch án ngữ trên con đường huyết mạch Bắc Ninh- Hà nội. Bốn anh em đều mặc quần áo cộc mầu nâu, đen bò đến hàng rào giây thép gai mở một lối xâm nhập vào đồn rồi tản ra bốn hướng làm nhiệm vụ. Đến giờ hẹn tại địa điểm tập kết, thấy thiếu đồng chí Kiên, một chiến sỹ trẻ nhất tiểu đội, là tổ trưởng, ông nhanh chóng quay lại tìm, khi gặp được Kiên thì đột nhiên địch bắn pháo sáng rực cả bầu trời, mấy khẩu đại liên từ lỗ châu mai liên tiếp nhả đạn về hướng ông và Kiên đang bò sát xuống mặt đất rút lui. Chợt Kiên kêu lên yếu ớt “Anh ơi, em bị thương rồi”, ông quay sang chạm vào mặt Kiên, máu chảy xối xả, ông xé áo băng tạm vết thương và ôm ngang người Kiên  bò ra gần đến hàng rào thì một loạt đạn từ lô cốt gần đó găm vào đùi ông, nghiến răng chịu đau, gồng mình dưới các làn đạn  đưa được đồng đội về vị trí an toàn thì cũng là lúc đồng đội đã trút hơi thở cuối cùng.
Sau hòa bình lập lại ở miền Bắc nước ta, ông trở về quê tham gia Ban công an thị trấn, sống hòa đồng với bà con dân phố, cùng với bà con chăm sóc giúp đỡ những gia đình liệt sỹ, thương binh, gia đình neo đơn, tàn tật…Một lần vào dịp kỷ niệm ngày 27.7, con cháu về xum họp đông đủ ông tâm sự: Các con, các cháu được sinh ra và lớn lên khi đất nước đã hòa bình, được ăn học đến nơi đến chốn và có được cuộc sống như ngày nay là nhờ công ơn của bao anh hùng, liệt sỹ đã dành cả tuổi thanh xuân và một phần thân thể thậm trí cả tính mạng để giải phóng đất nước, giành độc lập tự do cho dân tộc. Dù làm công việc gì các con hãy luôn giữ trọn đạo làm người, sống tử tế, biết yêu thương, lấy nhân đức làm lẽ sống ở đời…
Ít năm sau, ông đột ngột ra đi về cõi vĩnh hằng vì di chứng của vết thương, trong vòng tay và những dòng nước mắt nghẹn ngào của mấy chị em chúng tôi. Từ ngày ấy, mỗi dịp kỷ niệm ngày 27.7,  chúng tôi làm một lễ hương hoa quả mang ra mộ cha. Các con cháu đứng xếp hàng mặc niệm tưởng nhớ người cha, người ông, người chiến sĩ quân báo  năm xưa. Mẹ tôi nay đã sang tuổi 80, tuy không còn trẻ nhưng mẹ không bao giờ vắng mặt trong những lần về viếng cha. Lần nào đến bên mộ cha, mẹ tôi cũng khóc. Mẹ lấy tay đắp thêm nắm đất lên mộ cha, bàn tay nhăn nheo chầm chậm sờ sẫm trên di ảnh cha như thể cha tôi còn sống. Mẹ rì rầm trò chuyện  kể cho cha nghe  những đổi thay trong cuộc sống thường ngày, chúng tôi ai nấy tự lùi ra xa, ngắm nhìn mái đầu bạc và lời thì thầm trong nước mắt của mẹ, hình ảnh cha lại hiện hữu trong khóe con cháu với nụ cười hiền từ. Những lời dạy bảo của cha vẫn vang vọng, nâng dắt chúng tôi trên mỗi bước đường đời. Chúng tôi tự hào về cha và thầm hứa mãi mãi khắc ghi lời dạy “lấy nhân đức làm lẽ sống ở đời”./.
Lưu Lan Phương
 
#1
    Lương_Hiền 30.08.2016 16:08:53 (permalink)
    Chúc mừng Phương!-Mở hàng bài tốt.Hãy nhớ mãi lời cha :"Lấy nhân đức làm lẽ sông ở đời"
                                                                                                 LH

    #2
      Chuyển nhanh đến:

      Thống kê hiện tại

      Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
      Kiểu:
      2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9