< ĐỌC CHƠI cho VUI
Thay đổi trang: << < 4 | Trang 4 của 4 trang, bài viết từ 46 đến 58 trên tổng số 58 bài trong đề mục
dang son 02.01.2017 15:09:53 (permalink)
..
 
 
Đọc ở Trẻ Magazine  :
 
 
Sài Gòn Tết Tây By Du Uyên -
  .

Sài Gòn hào hứng đón Tết Tây, trong thời gian này thời tiết ui ui. Thế là tối tối, phố lên đèn, người lên đồ, kẹt xe lên… lịch! Dân tình dung dăng dung dẻ, nhao nháo chụp hình mình lẫn những người chụp hình nhau, ôi ta nói đủ kiểu trước những tụ điểm, trung tâm thương mại và những nơi mang không khí “Sài Gòn by night” nồng nặc nhất. Và bên cạnh cái đẹp cái vui là bao nhiêu tệ nạn tai nạn ẩn mình, túi có thể trống không sau một cú va chạm nhẹ như gió thoảng! Sài Gòn mà. 
Trẻ em hôm nay Nhạc Xuân rộn rã khắp hang cùng ngõ nhỏ. Tôi cũng bày đặt xếp lại niềm đam mê “giường chiếu” mà lòng vòng con đường phủ đầy đèn hoa, xưa là đường làng mình đi bộ đi học nay là phố xa hoa kiêu sa với những cái nhà cao ơi là cao tưởng như chỉ cần một cơn gió nhẹ sẽ ngã xuống đầu. Mặt vốn đã ngơ ngáo nay thêm cái miệng luôn trầm trồ đầy thảo mai:

“Chòi ơi đẹp quá ha!”
“Chòi cây thông kìa!”
“Chòi bông hồng bằng mủ kìa!”
Người bạn đi chung cứ phải che mặt và lôi tôi đi xềnh xệch trốn ánh nhìn của cả thế giới, ai cũng như muốn hỏi:
“Ai cướp đĩa bay của hai đứa vậy!”
“Có phải người ngoài hành tinh nào cũng đẹp như con bé tóc xoăn kia không!” (dĩ nhiên tôi là cô bé tóc xoăn).
Việt Nam ngày mai?! Nói chung hòa lẫn vào dòng người cũng vui hết biết nếu bỏ qua chuyện kẹt xe cứng ngắc ngày càng nặng theo con số nằm “checkin” trên tờ lịch mỗi ngày. Khi mọi nơi tràn ngập thiên tai nhân tai thì dân càng đổ về Sài Gòn này đông hơn, tỷ dâu đổ đầu tằm. Sao mà không kẹt được. Sài Gòn trong cuộc chiến hay trong thời bình đều là chốn chạy về của những con người sợ hãi. Khi không bỏ đi khỏi đất nước này được, đa số đều muốn sống ở Sài Gòn.
Nghe đâu ở Hà Nội đang “triển khai” tuyến bus nhanh, nhanh hơn tuyến thường đến 5 phút. Không hiểu chừng nào Sài Gòn mới “khai triển” tuyến xe “vi diệu” như vậy, 5 phút quý báu lắm chứ. Có thể làm được bao nhiêu là việc, đừng xem thường một giây nào trong cuộc đời mình cả! Nếu đọc báo chí Việt Nam và theo dõi thời cuộc qua các dòng thông tin và mối quan tâm của nhân loài trên mạng xã hội bạn sẽ tin tôi nói đúng. Mấy giây trước người ta vừa xum xoe khoe thương yêu con cái, khóc thương những đứa trẻ tội nghiệp không may mắn sanh ra giữa vùng lũ. Rồi cũng chính họ vài giây sau nhảy vô đón chào một tên tội phạm ấu dâm vừa mãn hạn tù ở Mỹ bị trục xuất về nước rất… vẻ vang. Và phút trước một vài tờ báo cách mạng còn trang trọng đặt tít chào mừng vị nghệ sĩ tên Minh kia trở về nước sau chuyến “công du” thám hiểm nhà tù Mỹ. Thì ngay sau đó cũng chính những trang tin đó rút bài đăng lại hàng loạt những ý kiến trái chiều buộc chàng diễn viên hài kia xin lỗi cộng đồng. Và cũng nhờ chàng trai này mà bao nhiêu háo hức đón Tết lẫn tất cả các mối quan tâm cho nạn nhân vùng lũ trở nên nhạt nhẽo và phai mờ trên bản đồ thời cuộc. Rất ít người nhìn thấy, chưa có năm nào lũ “bội thu” như năm nay. Những lung linh dưới ánh sáng sân khấu mờ ảo luôn thu hút người khác dẫu họ có đang đứng dưới ánh sáng thực của mặt trời.  Và nghề “showbiz” ở Việt Nam luôn là nghề dễ giàu nhất. Chuyện một anh chàng/cô nàng nào đó vụt sáng chói nổi tiếng hay tắt ngủm ra rìa sau một đêm là chuyện thường ở huyện. Ðó là lý do tại sao những câu chuyện ồn ào náo nhiệt hoặc bi kịch diễn biến của những kẻ được báo chí cách mạng gắn mác hoặc tự thậm xưng là nghệ sĩ luôn được cả thế giới quan tâm.
Cục người có công? Báo cách mạng đăng, đã hơn 300 người chết trong đợt lũ kéo dài và lan rộng vừa qua (là con số công khai thôi chớ dưới tảng băng chìm thế nào thì khó nói). Mà không có nổi một lời chia buồn một câu phúng điếu từ nhà cầm quyền vậy mà có một ông bên Cuba chết thì toàn dân bị ép để quốc tang! Nói cho cùng thì đó là những con số mờ ảo. Vì nó tượng trưng cho những cái chết rất âm thầm lặng lẽ, như những con số đang âm thầm lặng lẽ tăng lên về số người chết tai nạn giao thông hay tai nạn lao động, ung thư ở xứ này. Không hề có ai thống kê hay nguyện cầu thì mộng mơ chi hai chữ “quốc tang” lớn lao kia. Vì hầu như chính mỗi người cũng đang phập phồng lo sợ, cầu nguyện cho chính mình, người thân và bạn bè thân thuộc. Giờ chỉ có nước coi trong bộ máy nhà nước, có ai chức cao cao chết bớt một người để dân được quốc tang một bữa cho danh chánh ngôn thuận mới được. Bởi vì từ lâu quốc tang đã trở thành độc quyền cho một vài cá nhân lãnh đạo, còn quốc dân thì không. Mà lãnh đạo cao cấp dạo này cũng thi nhau mất tích nhiều quá, tìm không ra cũng cực cho lực lượng an ninh nước nhà.
“Từ miền Tây nước nổi. Cho em gửi lời ganh tị với miền Trung. Miền Tây năm nay ko có nước, bà con chài lưới sống nhờ con nước có một mùa làm ăn khó khăn!”– Hai Lúa
“Mấy năm nay Nha Trang ko lụt thê thảm như vầy. Chắc chắn từ nay sẽ ngập lụt tràn lan những nơi ko thể ngờ cũng lụt. Quy hoạch đô thị yếu kém, quản lý nhắm mắt ăn tiền. Khu đô thị mọc vô tội vạ, lấp đồng lấp ruộng, sông bị lấn chiếm ngày càng nhỏ…”-Trương Hoàng Anh
“Dân ta vốn đã quen với tình trạng “sống chung với lũ”. Nhiều kẻ mong lũ về để hưởng lợi… Nhiều kẻ cố tình gây ra lũ… Mà một cơn LŨ lớn cuốn phăng đi tất cả vẫn chưa tới… Cả nước vẫn đang chìm ngập trong cơn LŨ miên trường!”-Hành Nhân
“Ông già noel năm nay chơi lớn, tặng nước khắp mọi nơi… ”-T.L.D
Hình ảnh người mẹ và bốn người lính Ðó là lời dân khắp cả nước bàn luận trên trang cá nhân trong hành trình “sống chung với lũ”. Sài Gòn cũng vừa ngưng khổ sở sau những đợt nước ngập kinh hoàng do… mưa lớn (lời của Bộ Tài nguyên Môi trường). Dĩ nhiên so với “Miền Tây nước nổi, miền Trung lũ lụt” thì sự “đứng ngồi không yên” của người Sài Gòn chỉ là con muỗi so với con voi! Nhưng con voi cũng có thể ngất xỉu khi con muỗi tỏ tình mà. Còn nhớ cách đây ba năm (2013), Sài Gòn cũng từng được/bị thông báo là sẽ có một cơn bão đi ngang qua, cả thành phố 11 triệu dân đã cuống cuồng và hào hứng chào đón. Nhưng cuối cùng buồn hiu vì bão không tới như… đã hứa.
Dân Sài Gòn là vậy đó, dễ dụ và tò mò. Thấy người ta có tuyết cũng thèm, thấy người ta có bão cũng… muốn. Nói vậy chứ không phải hào hứng hay bỏ bê những nơi đang chìm sâu trong đau khổ kia đâu. Ai cũng biết Sài Gòn đóng ngân sách cho cả nước, che chở người tỵ nạn cho cả nước, máu người Sài Gòn hiến cũng bị trung chuyển ra Bắc và khắp các tỉnh thành.  Và những đóng góp trong các chương trình từ thiện, hầu hết là dân sống ở Sài Gòn và Hải Ngoại đang hướng về… Sài Gòn. Hở chút nói ra là bị cho là phân biệt, phỉ báng vùng miền. Nhưng sao tôi cứ bị tự kỷ,  tự hào, tự tin với sự sanh ra và lớn lên ở Sài Gòn của mình. Tôi tin nếu tôi là một người xấu, tôi cũng sẽ xấu ít hơn khi tôi phải sanh ra và lớn lên ở gần… cái lăng tẩm kia!
Rồi các cơn lũ sẽ đi qua nhưng cơn bão không thèm đến Sài Gòn dạo nọ. Những người xả lũ dửng dưng thì bên cạnh đó luôn có những cánh tay nối dài của Thượng đế đưa ra cứu vớt những đứa con của mình. Những cái chết lặng lẽ sẽ chìm vào phù sa, khói bụi. Nhiều kẻ khuyên người khác phải im lặng sống qua ngày chờ qua đời có lẽ vì họ không biết nhục cái nào trước khi đứng trước quá nhiều cái nhục, thấy cũng tội mà thôi cũng kệ vì chính tôi thấy mình cũng… vậy! Tôi không thể làm gì để chính quyền xử tội những tên xả lũ, xử luôn những kẻ đang mon men phá hủy cuộc đời những đứa bé non nớt ngoài kia! Giáo dục về tính dục, quyền con người luôn còn là vấn đề “nghiêm trọng” trong mắt các bậc cha mẹ và xa với các thế hệ trẻ nhỏ ở đất nước được cho là “rất phát triển” này! Trẻ em được cho là “mầm xanh của xã hội” nhưng chúng quá yếu ớt, bé bỏng để lên tiếng chống lại tội ác ấu dâm khi chưa có đủ kiến thức trong đầu.
Diễn đàn Group VOZ Sau tất cả thì sao? Lũ vẫn xả, đoàn người đi Cuba dự  tang lễ vẫn im lặng trước thân phận dân mình. Còn Minh (hết) Béo về Việt Nam vẫn sẽ có lý lịch trong sáng như gương. Báo Người Lao động hôm nay đã viết: “Minh Béo khi về Việt Nam sẽ trở thành công dân bình thường, trong tờ khai lý lịch sẽ không có “tì vết” của những tội từng vi phạm ở Mỹ. Ðiều này được khẳng định qua trao đổi của PV bổn báo với Thiếu tướng Trần Thế Quân, Phó cục trưởng Cục Pháp chế và cải cách hành chính tư pháp, Bộ Công an.” Vậy thì việc tẩy chay của cộng đồng với Minh Béo có nghĩa lý gì nữa không? Và bao nhiêu đứa trẻ bị bạo hành ở đất nước này nhìn vào đâu để thấy ánh sáng cuộc đời?
Trong lúc những người mẹ hoang mang vì sự việc trên thì bạn tôi, một người con, người cháu cũng đăng lên một tấm hình và chú thích… không liên quan nhưng theo tôi thấy rất liên quan quanh vấn đề này:
“Trong bức ảnh này có bốn người lính. Hai người là lính Quân đội Nhân Dân Việt Nam, hai người là lính Quân lực Việt Nam Cộng Hòa. Người PHỤ NỮ duy nhất là người nuôi nấng và đợi chờ cả bốn người kia.”
Chỉ có những người đã sanh thành giáo dưỡng mới đủ sức lo lắng cho những đứa con không cùng chiến tuyến. Cũng như trên các trang mạng xã hội, phương tiện thông tin đại chúng hiện nay. Tất cả chúng ta đều thấy sự đấu đá lẫn nhau giữa các phe cánh tuy là dân trong cùng một nước, xài chung ngôn ngữ. Lâu rồi không thấy hai phe “cánh tả và cánh hữu” (nói Tiếng Việt) cùng nhìn về một hướng như hôm nay! Ðồng lòng tẩy chay Minh (hết) Béo và tẩy chay những người đã ủng hộ việc làm của anh ta.
Tự nhiên tôi nghĩ nên kết nạp Ðảng cho Minh (hết) Béo, phong làm chủ tịch một phân cục/cục phân gì đó, đi mần nhiệm vụ hòa giải dân tộc! Chắc chắn các phe phái đều sẽ thấy được hướng đi chung mà quay về với người mẹ tên Quê Hương như người mẹ trong bức hình bạn tôi vừa chia sẻ.
À nhưng trước khi tính chuyện giáo dục những đứa trẻ nên người thì chính những người lớn nên là tấm gương sáng cái đã. Bọn trẻ bây chừ thông minh và sáng suốt lắm, không dễ bị “lừa” đâu. Bằng chứng là hôm Minh Béo bị trục xuất về Việt Nam, báo chí chào mừng ở sân bay. Một thành viên của Group VOZ, một group cho giới trẻ Việt (độ tuổi thế hệ 9x trở xuống) đã hỏi trên diễn đàn:
– Từ khi nào 1 thằng đi tù ở nước ngoài về được chào mừng vậy?
Có ngay một thanh niên vô trả lời:
– Từ năm 1943!






 
 
...
#46
    dang son 26.01.2017 22:07:58 (permalink)
    .
     
     
     
     
     



    Người Việt mình rồi sẽ sống ra sao?




    ...




    Đầu năm 2016 này, tập đoàn bán lẻ Walmart của Mỹ công bố cho biết họ đóng cửa đến 154 điểm buôn bán trên toàn nước Mỹ. Nếu tính luôn từ năm 2010 đến này, đã có 269 cửa hàng Walmart đóng cửa trong tổng số 11.000 cửa hàng của tập đoàn này trên toàn thế giới. Con số nhìn vào thì không lớn, nhưng các chuyên gia kinh tế đánh giá đó là bước khởi đầu sự sa sút quan trọng của tập đoàn Walmart.

    Việc đóng cửa hàng loạt của tập đoàn Walmart có nhiều nguyên nhân, nhưng một trong những lý do luôn được người dân Mỹ quan tâm, đó là làn sóng chỉ trích các hệ thống bán lẻ của Walmart đã tận dụng nguồn hàng giá rẻ làm từ Trung Quốc, gây thương tổn cho nền kinh tế nước nhà, cũng như gây thiệt hại cho quyền lợi của hàng trăm ngàn người lao động Mỹ.

    Việc nhập siêu hàng từ Trung Quốc trong chiến lược tạo giá cạnh tranh tuyệt đối của Walmart thoạt đầu có vẻ như được người tiêu dùng ủng hộ, thế nhưng dần dần người ta nhận ra rằng, việc bán hàng giá rẻ đó cũng là một cách hủy diệt quốc gia.

    Amy Traub, nhà phân tích chính sách kinh tế hàng đầu của Mỹ, đã từng tố cáo việc ích kỷ tạo lợi nhuận của các công ty thích nhập hàng rẻ từ Trung Quốc đang tàn phá ngành công nghiệp Mỹ. Riêng với Walmart, bà Amy từng nêu bảng phân tích 10 điểm vô cùng nguy hại. Trong đó, đáng lo ngại nhất là im lặng đẩy mạnh nạn thất nghiệp ở nước Mỹ, lên đến 400,000 người (số liệu 2015), đổi bằng con số 20.000 công nhân Trung Quốc bị bóc lột bằng giá lao động rẻ mạt. Không chỉ riêng Ưalmart, mà tất cả các công ty, hãng xưởng đang có khuynh hướng đặt mua hàng giá rẻ từ Trung Quốc đều phải đối diện với lời chỉ trích nặng nề rằng đã đã khiến một lớp công nhân Mỹ chỉ có thể sống bằng lương tối thiểu, đói nghèo, và các nhà máy nội địa phải đóng cửa.

    Trong những ngày ở Mỹ vào năm ngoái, tôi chứng kiến những nhóm xã hội dân sự đấu tranh quyết liệt cho quyền lợi lao động và kinh tế của nước Mỹ. Các nhân viên của các hệ thống bán hàng này được lệnh đi tìm và gỡ bỏ các miếng dán trên các kệ hàng, do các nhà hoạt động xã hội chia nhau đi gắn vào, hoặc đứng trước cửa các cửa hàng đó, với nội dung rất mạnh mẽ “Hãy tẩy chay Walmart”, “Đây không phải là nơi có hàng được sản xuất từ nước Mỹ”, “Hàng Trung Quốc từ Walmart đang hủy diệt nước Mỹ”… Trong làn sóng ấy, các món hàng được sản xuất từ Mỹ, lúc này được in nhãn “made in USA” thật to và kiêu hãnh trên sản phẩm, được mọi người chọn mua như một cách chống lại sự xâm lăng hàng hóa từ Trung Quốc hoặc như mọt động thái ái quốc. Rõ ràng là ở một nơi có ý thức, ngay cả việc được hưởng thụ hàng hoá giá rẻ, người ta cũng phải giật mình và hỏi rằng “rồi công nhân mình sẽ sống ra sao?”.

    Người của mình rồi sẽ sống ra sao? Đó là câu hỏi như đang bị lãng quên.

    Những mùa hoa trái, nuôi giữ của Việt Nam hàng năm cứ luôn bị hụt hẩng do thương lái Trung Quốc hứa hẹn rồi biến mất trong một chuỗi kế hoạch độc ác. Nông dân ngồi khóc ròng trên vệ đường, người trồng trọt đổ bỏ và cho heo, bò ăn để đỡ xót của vẫn diễn ra hàng năm. Vẫn chưa thấy một quan chức nào đủ dũng khí đập bàn và quát lên rằng “rồi nông dân mình sẽ sống ra sao?”.

    Sự lệ thuộc vào nền kinh tế Trung Quốc bởi lòng tham và dốt nát về nội lực quốc gia đang giết mòn đất nước. Cứ nhìn vào số nhập siêu của Việt Nam đối với hàng Trung Quốc mà kinh sợ: Phó giám đốc Trung tâm Thông tin Công nghiệp và Thương mại – tiến sĩ Lê Quốc Phương cho hay con số nhập siêu không ngừng tăng qua các năm, từ khoảng 200 triệu USD năm 2001 lên đến 28,9 tỉ USD vào năm 2014, tức tăng 144 lần. Năm 2015, con số còn cao hơn nữa.

    Hiện tại ở Việt Nam, các công ty lớn, vỗ ngực tự xưng là thành đạt là “made in Việt” như Tôn Hoa Sen, Number One (Tân Hiệp Phát)… rồi mới đây là Trà Ô long Tea + Plus của Pepsi cũng đều lệ thuộc nặng nề vào nguồn hàng của Trung Quốc. Tiến sĩ Lê Quốc Phương cho biết trong 94 ngành nghề của Việt Nam, đã có tới 40 ngành chết dính với nguồn từ Trung Quốc. Đó là chưa nói đến độ kém chất lượng của thương phẩm, các sản phẩm độc hại của Trung Quốc đang bủa vây người Việt như một cuộc hủy diệt im lặng, cũng không thấy ai có đủ một trái tim Việt Nam thương giống nòi mà kêu gọi “rồi người Việt mình sẽ sống ra sao?”.

    Nhưng bên cạnh đó, mọi người dân Việt Nam cũng cần phải tự hỏi: Hàng Trung Quốc dễ dàng nhập vậy, đem lại nhiều vấn nạn như vậy, mà nhiều năm, sao lắm cơ quan hải quan, kiểm tra tốn kém tiền thuế dân, vẫn “ra vẻ” bất lực. Hơn 300 tấn hoa quả độc hại của Trung Quốc mà từ năm 2014, Cục Quản lý chất lượng nông lâm sản và thủy sản của Việt Nam gửi công văn sang Bắc Kinh, đòi Cục An toàn thực phẩm xuất nhập khẩu Trung Quốc trả lời vì sao cố ý nhập vào Việt Nam, đến 2016 vẫn không thấy hồi âm. Vì sao? Vì cơ quan đồng cấp của Bắc Kinh coi thường Việt Nam, hay vì có quá nhiều uẩn khúc ở cửa khẩu khiến mọi thứ phải im lặng? Loại im lặng mà tiến sĩ Nguyễn Ngọc Hiếu của trường Đại học Việt Đức từng nói rằng loại hàng nhập khẩu từ Trung Quốc chỉ có giá 1 đồng, nhưng nhờ đút lót 3 đồng nên cái gì cũng trôi.

    Cái gì cũng trôi, số phận con người, nội lực của một quốc gia cũng trôi đi.

    Đã từng có các bài báo, các lời kêu gọi người Việt hãy mua hàng giúp nhau, cứu nhau và những lúc xốn xang, khốn khó. Giữa những lúc thương lái Trung Quốc cười gằn và biến mất, để lại một thị trường của những nong dân Việt nghèo và cả tin đầy những hoảng loạn. Nhưng người Việt tự mình khong thể gồng gánh nhau, níu nhau sống mà thiếu một chính sách quyết liệt với anh “bạn vàng”, mà vốn lâu nay các quan chức có trách nhiệm vẫn vẫn hô hoán với màu sắc sân khấu.



    Tết Bính Thân này, hàng trung Quốc lại ngập các cửa khẩu Việt Nam. Những tiếng lo lắng lại bật lên ở nhiều nơi. Những trái dưa hấu, những quà bánh, những cành hoa đẫm mồ hôi người nông dân nghèo Việt Nam lại phải gồng gánh trận đấu không cân sức: hàng giá rẻ và sự tiếp tay của trục ác hám lợi, quên cả đất nước mình. Những mùa Tết mà nông dân buồn thiu chở đầy thuyền hoa Tết ế ẩm trở lại quê, những hàng trái cây bán thảo bán đổ để lấy chút tiền vốn… có thể sẽ tái hiện lại ở năm nay. Thật xót xa. Tôi bỗng lại nhớ những tấm băng-rôn mà những người lao động Mỹ căng trên các ngã đường vào Walmart: “Bring our America Back” (Hãy trả lại nước Mỹ của chúng tôi). Mùa xuân này, tôi cũng muốn giăng một biểu ngữ như vậy, “Hãy trả lại một Việt Nam!”, một Việt Nam của tôi!




    Tuấn Khanh



     
     
     
     
    #47
      dang son 28.01.2017 23:02:15 (permalink)
      .
       
       
       
      * We Want to Know dangson.fr by Nous Magazine - 2017 -





      * We Want to Know
        Chúng tôi muốn biết khi hỏi thăm
        Chúng tôi muốn ăn tết
        Chúng tôi muốn yên bình - cùng nhau
        Chúng tôi muốn biết thế nào là biên giới

        We Want to Know
        Chúng tôi muốn biết những điều rất giản dị ở chữ cơm no áo ấm
        Chúng tôi có thể thừa nhận tất cả môn bài về tự do và hạnh phúc .

       Tự do nói lên tiếng nói bình thường
       Như đi lại  và gặp những người dưng
       ( Mà không phải e dè hay  sợ hãi vì một biện chứng bất thường )

       We want to KNOW
        ( Chúng tôi muốn biết về những căn biệt thự ở Los Angeles ở những số tiền thất thoát
          Từ những chiếc ghế quan quyền, khi chúng tôi quá khốn khổ )


         Chúng tôi muốn biết quá nhiều thứ

       Và cho đến bao giờ - chúng tôi được mở mắt , mở miệng khi  muốn BIẾT  ?





        Nous Magazine - Paris .









       
       
       
       
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 28.01.2017 23:08:40 bởi dang son >
      #48
        dang son 13.04.2017 01:36:56 (permalink)
        .
         
        We Want to Know .






         -    by Cún Rock Usa - 201






        .... 1.



         Chúng tôi muốn biết thế nào  là Phản Động
         Muốn biết thế nào là cá đã chết phơi thây ?


          Chúng tôi muốn biết  giữa hơn 10 triệu  người  ở thành phố SàiGòn chen chúc
         Chúng tôi muốn biết cái án tù   của những kẻ phạm tội ấu dâm mà người ta muốn che và dấu .


         Chúng tôi muốn BIẾT .....








        - From tập đoàn dân Phản Động .




         
         
         
         
         
         
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 13.04.2017 01:37:57 bởi dang son >
        #49
          dang son 05.05.2017 12:18:08 (permalink)
          .
           
           
           
           


          Đọc gì ở NET ?





          Có những ngày , phải tắt ngấm đi màn ảnh TV và có lắm khi cũng nhức tai, nhức óc để tắt luôn sự quá ồn ào bàn tớí bàn lui của đám ký giả đang bu kín chuyện bầu cử.
          Mệt mỏi để đi ngủ sớm, mở màn ảnh máy tính đọc NET : - Những bản tin đầy hình ảnh trải đầy làm mắt bị choáng và ngộp . Mắt ngừng tạm ở bản tin nói về cảnh giết người, giết cả con cái và họ đã phát thẳng ở tài khoản Fb trước khi bị kiểm duyệt và bị tháo gỡ hình ảnh < Tập đoàn Fb đang có ý định là sẽ tuyển dụng thêm 3000 người để có thể ngăn chận những gì quá đáng bị đăng tải của những kẻ không hề có ý thức .

          Góc màn ảnh báo ở ô cửa sổ là đã có thêm nhưng bài viết mới đến từ WordPress.com <

          Mở trang để đọc thêm những bài vở của những người viết đã thao thức và có lòng .


          * Ðặng Phú Phong: Bên Kia Con Chữ và Nghệ Thuật.

          Ông viết hàng dẫn ở quyển sách biên khảo :

          Thưa…
          Viết là muốn chia sẻ.
          Đọc là muốn tìm hiểu.
          Người viết là một khu rừng.
          Người đọc là kẻ phiêu du với tấm lòng rộng mở.
          Nhưng người đọc liệu có thể đi hết những góc, gai của khu rừng đầy ẩn lối.
          Điều này cũng xảy đến cho người làm nghệ thuật.
          Quan hệ giữa người làm nghệ thuật và người tìm hiểu rất khó bão hòa, khoảng cách đôi khi là muôn trùng diệu vợi.


          *

          Nguời đọc cũng có rơi vào một bài thẩm vấn với tựa đề : 
          Phạm Thanh Nghiên – Phỏng vấn Nhạc sĩ Tuấn Khanh: “Hãy Chọn Cho Mình Một Thái Ðộ Chính Xác Trước Thời Cuộc”
          ( Nguồn: http://phamthanhnghien.blogspot.com/…/phong-van-nhac-si-tua… )


          ..

          Sẵn thấy mình còn sức nên đọc thêm một đoạn viết của Tuấn Khanh ở bài "
          Quan chức cho con du học: dấu hiệu của tham nhũng ". Có đoạn ông viết :


          '.... Trích :
          < Các nhà hoạt động nhằm vận động minh bạch các nguồn tiền này nói rằng hệ thống giáo dục của những quốc gia phát triển đang là điểm đến cho cá nhân tham nhũng ở nhiều nước. Việc đưa con cái đi du học đang thịnh hành, nhằm để tạo danh thơm cũng như chuyển hợp pháp tiền bạc tham nhũng, tiền bẩn qua ngã đóng học phí cho trường học và các trường cao đẳng, hiến tặng tiền cho các khoa trường đại học, hỗ trợ cho các dự án nghiên cứu.

          Đừng ngạc nhiên khi các quốc gia nghèo khó ở Châu phi hay các nước luôn lên giọng thù ghét phương Tây hoặc chế độ tư bản như Trung Quốc, Iran, Việt Nam… thậm chí là Bắc Triều Tiên, con cái các quan chức, lãnh đạo… vẫn được âm thầm đưa đi du học ở Mỹ, Úc, Canada, Anh, Thụy Sĩ… với những chi phí lớn đi kèm như xe, nhà riêng… lên đến hàng triệu Mỹ kim.

          ... " " Câu hỏi đơn giản, là với mức lương tuyên bố rất cần kiệm của nhiều quan chức – cụ thể như ở Việt Nam – làm sao họ có thể cho con cái lần lượt đi du học, sắm sửa mọi tiện nghi mà chính người bản xứ lao động cật lực cũng phải ngạc nhiên. Không khó để điều tra, cái khó là làm sao luôn tỉnh táo trước những chương trình chống tham nhũng ở các quốc gia đó luôn kêu vang, mà thực chất là để trình diễn trước đám đông. ""

          .

          Ngoài những bài viết như thế, còn rất nhiều những thao thức khác để NHẬP CUỘC - Ngườì đọc có thể hiểu rằng sự ý thức từ văn hóa và các hoàn cảnh chính trị không bao giờ là ở yên vị trên những bàn tiệc đình đám . Bộ óc để suy nghĩ không nằm trong cái bao tử của bọn tà quyền đang hút máu của dân .
          Thảm họa của sự biểu diễn ngự trị cần có sự nổi dậy để phải THAY ĐỔI .

          Điều gì sẽ xảy đến sau này ?


          đăng sơn.fr
          ------------------------------ 


           
          #50
            dang son 12.05.2017 13:53:23 (permalink)
            .
             
             
             
             

            -----------------------------------------------



            Chọn LỰA 

            1.


            Đêm nọ , nằm mơ , trong giấc mơ thấy mình đang là một con khỉ ( Loại Khỉ Gió , khỉ Đột )
            Đi ngang một cửa tiệm , thấy những cái tượng ngồ ngộ, dừng chân, víu vai bạn , bạn mình cũng là một con khỉ trông khá đẹp trai .

            Hỏi bạn :

            - Giữa 3 hình thể < Khỉ 1 : Bịt miệng - Khỉ 2 : Bịt mắt và hình Khỉ thứ 3 : Bịt tai , bạn chọn hình thể nào ?


            Bạn là ' đại gia ' thừa tiền nên bạn chọn một lúc 3 cái tượng mang về nhà bày chơi để ngạo đời .

            Bạn hỏi ngược lại mình : - Còn mày ? Mày chọn cái tượng nào ?


            Là kẻ nghèo, khố rách áo ôm , thò tay vào túi , móc vài tờ giấy tiền bèo nhèo, chỉ đủ tiền mua một cái tượng nên tôi phải chọn con khỉ bịt mồm, ngậm miệng .


            Mỗi người là mỗi cách nhìn từ sự nhận thức và theo cách thức riêng của mình , tôi nghĩ là bạn hiểu điều rất giản dị khi tôi chọn hình con khỉ ngậm miệng . Đơn giản lắm đến tận cùng : Ông trời cho mình cặp mắt để nhìn , cho hai lỗ tai để nghe ngóng và hiểu đại khái chuyện xảy ra chung quanh vì ngôn ngữ là những bài học . Thà mình bị câm nhưng may thay mình vẫn còn đôi mắt và hai lỗ tai .

            ( Không phải là ai khi được sinh ra cũng là những bậc thiên tài như Steve Wonder , như Beethoven để đời )



            2.

            Điều Kiện Chọn và Lựa từ chữ NẾU .

            Nếu ta bị mù loà , làm sao ta thấy được những điều đẹp đẽ và những gì tồi tệ nhất nhì trên thế gian này ?

            Nếu chúng ta bị điếc thì làm sao để thưởng thức những lời ngon, tiếng đẹp , nghe được lời mẹ hát ru con vào những buổi trưa hè khi đong đưa trên võng và lớn lên, nghe thêm những điều chói tai, nghịch lý và rút ra những bài học đời cho riêng mình ?

            Thôi thì thà mình bị CÂM . Câm để cái lưỡi không thể thành lời cay độc có thể giết người từ tâm địa .

            Câm lặng không có nghĩa là cúi đầu, nhẫn nhịn và chấp nhận .

            Khi qua những cơn mộng mị, chúng ta cần tỉnh thức sau khi tỉnh dậy .


            3. Cần 

            Sáng sớm, ngồi ở nhà bếp , mở màn ảnh, thấy tấm ảnh thằng bé con cầm tấm bảng để ' đòi Mẹ '


            Mẹ bé là AI ?

            Có phải mẹ bé đang bị giam giữ dưới cái tên Bloger Mẹ Nấm và đang nằm trong ngục tù của bạo quyền ? Chúng nó không bị mù, đui, điếc nên bắt giam mẹ của bé vì mẹ bé không như chúng nó .

            Bé cần Mẹ nhưng chúng nó KHÔNG CẦN MẸ vì chúng rắp tâm phản bội . Chúng không bao giờ còn biết cái nghĩa đúng nhất mang tên Mẹ Quê Hương là cái gì vì chúng đang ở thể trạng Đui Mù và Câm Điếc từ những cái ghế có quyền lực .

            Chúng đã như những tên quan đang sống cao sang và đang tính đường đào tẩu khi biết câu ' Nhỡ có chuyện gì ... '


            Em bé ' Con Cần Mẹ ' ơi !


            Nhìn khuôn mặt gục đầu trên tấm bảng cầm tay của em , tôi bật khóc như em . Mẹ em đang ở tù và em đòi phải có mẹ .


            Tôi ướt mắt và tôi thề là tôi cám ơn trời cho tôi còn đôi mắt chưa mù để thấy mình khóc như em .


            Tôi thề với em là khi lớn lên, hiểu biết hơn, em sẽ không bao giờ cắm đầu ăn bẩn và mù lòa trước bao thảm cảnh . Cái thảm họa của chúng là chúng đang ăn bẩn, rất bẩn .


            Chúng có thể bỏ tiền sau khi quỳ gối trước kẻ thù để hòng bịt miệng cả thế gian này .


            Bé và những người dân oan đang chọn . Ai cũng cần một lương tri .






            đăng sơn.fr


             
            #51
              dang son 12.05.2017 14:22:19 (permalink)
              .
               
               
               

              ___________________________________ < Stream Player




              Có những ngày khá mệt mỏi , cơm nước xong, chỉ muốn nằm dài , đọc sách , nghe nhạc và có thể đi ngủ sớm .

              Cũng có ngày, muốn cập nhật hóa chuyện thời sự đây đó .

              Trước khi có thể ngủ ngon, bật màn ảnh cái pc nhỏ xíu , vào Youtube thấy một dọc tựa đề :

              * LISA PHẠM - Khai Dân Trí Số 140 : Đảng Cộng Sản đã không còn niềm tin đối với dân tộc Việt Nam .

              * Người đẹp Mã Tiểu Linh: Tiết lộ bí mật về 'lãnh đạo tham nhũng' khiến đất nước tàn tạ

              * Nóng: DLV Phạm Thái Dương Bị Đánh Vêu Mồm, Kẻ đánh chính là nhóm công an

              * Trang Lê chửi Cộng Sản Mới Nhất || Phản động là gì? Phản động hay là phản Quốc?

              * Thêm những clips khác cho thấy dân chúng đã tức giận và truy đuổi bọn công an nổi + công an chìm 
              -------------------------------------


              ( Kinh KHỦNG vậy sao ? )


              Thế nào là phản ĐỘNG và tại sao càng ngày, càng có thêm nhiều thành phần Phản Động của đám đông ?

              Lisa Phạm móc lò đảng khác với cách của Mã Tiểu Linh hoặc Trang Lê ...

              Những đoạn clips khác cho thấy và nghe những người dân kéo nhau đến để phản đối ông Hải sau khi ông kép quân đập phá, cẩu trục trong chiến dịch Lấy và TRẢ LẠI hè phố cho dân .....

              ( Ngoài ra , ta còn thể xem thấy rất nhiều hình ảnh dinh thự của quan chức , các vị lãnh đạo đã mua nhà , đất ở các xứ tư bản để chuẩn bị cho đường đào thoát của họ ) <




              -

              Phải thú nhận là xem xong thì quá chóng mặt và nhức đầu

              Chóng mặt khi thấy cặp mắt của Lisa P hoặc của Trang Lê nhìn xoáy vào ống kính và choáng lửa, có khi họ nói thẳng và tục . Cách dụng ngữ lắm khi nói tiếng lóng và đảo ngữ của họ cho kẻ đối diện thấy sự phẩn nộ và căm thù của họ .


              Điều đáng sợ là lắm múc họ dám gọi Đảng của những bậc đỉnh cao trí tuệ ấy là ĐẢNG ĐĨ !

              Khi đối diện với ánh mắt nhìn thẳng của Trang Lê,tôi cảm thấy xấu hổ , tưởng tượng như cô ta đang đập và chửi mình .


              Vì sao họ lại hung hăng dữ dội như thế ?

              Có phải là họ đang cấu kết với những người đang khở sở và bất mãn với chính quyền ấy và đang thu nhập thêm các bằng chứng Phản Quốc ? Họ - những tay cấu kết và âm mưu chống chính quyền đã hỏi gì ở con số 500 triệu bồi thường đến từ tập đoàn Formosa ?

              Họ có bằng chứng gì ở việc các quan lớn đã lấy quốc tịch và tải tiền vào các ngân hàng bên Thụy Sĩ ? Tại sao họ đã biết là con cháu của các quan đang học tập và đã lấy quốc tịch ở các xứ tư bản ?


              Ở một đoạn clip , nữ lưu phản động đặt câu hỏi về những cái ghế dân biểu : Bà X , bà Y nhả tiền mua cái ghế cấp cao trong quốc hội và đang có song tịch .



              Ah ! Ah !


              Có hàng trăm câu hỏi mà các bậc đang ngồi chểm trệ và đang sửa soạn âm mưu , đang phát động chiến dịch Chạy Trốn và họ không có thì giờ hoặc không thềm trả lời . Họ chỉ cần gửi điện thư để yêu cầu và cảnh báo Youtube , Face Book, Gù Gờ của đế quốc Mỹ :


              - : Yêu CẦU quý vị cấm ngay các hình thức tuyên truyền chống phá chế độ .

              - : Chúng tôi đang thiết lập danh sách của bọn Phản Động và bắt giữ chúng khi chúng về đến lãnh thổ Việt Nam .


              HỌ - Các quan trong bộ máy cầm quyền ở VN đang chờ câu trả lời của các lũ đế quốc





              ct 


               
               
               
               
               
              #52
                dang son 26.05.2017 13:53:51 (permalink)
                .
                 
                 
                 
                 
                 

                Thế nào là một dân tộc văn minh ?
                by Cao Huy Thuần



                <



                Theo Chúng Ta
                “Thế nào là một dân tộc văn minh?”, muốn trả lời câu hỏi ấy phải trả lời câu hỏi: “Thế nào là văn minh? Văn minh là gì?”. Mỗi vấn đề định nghĩa này thôi, bao nhiêu là phức tạp. Có ai đồng ý với ai đâu? Mỗi tác giả lớn có một giải đáp riêng, lắm khi trái ngược từ căn bản.

                Văn minh là gì: ba điểm mấu chốt

                Điểm căn bản đầu tiên là sự dùng lẫn lộn giữa “văn minh” và văn hóa” - “civilization” và “culture” - mà “văn hóa” lại cũng gây bất đồng trong định nghĩa. Lịch sử của hai từ “văn minh” và “văn hóa” rất dài, rất xưa ở Âu châu. Lúc đầu, “văn minh” bao hàm hai lĩnh vực: vật chất và tinh thần. Rồi từ “văn hóa” xuất hiện, và nhiều tác giả có khuynh hướng phân biệt, trao phần tinh thần cho văn hóa, phần vật chất cho văn minh.

                Văn minh là gì? Có người nói: “đó là đường sá, hải cảng, bờ sông”. Nhưng người khác bác bỏ: “văn minh là phải có một tối thiểu khoa học, nghệ thuật, trật tự, đạo đức…”. Nghĩa là tất cả những gì mà con người thu thập được như vốn liếng đã tạo ra. Vậy điểm đầu tiên phải ghi là biên giới giữa tinh thần và vật chất không rõ ràng: văn minh là tinh thần hay vật chất, hay lẫn lộn cả hai?

                Điểm thứ hai là việc sử dụng từ “văn minh” cho cá nhân hay tập thể. Ta có thể nói: “một người văn minh”? Hay chỉ nên dùng từ ấy cho một xã hội, một nước, một vùng? Thông thường, ta vẫn nói: “Đừng nhổ nước miếng bừa bãi, hãy cư xử như một người văn minh”. Ấy là nói về cá nhân. Và ta lại nói: “Văn minh Trung Hoa khác với văn minh Nhật Bản”, “văn minh Tây phương không giống văn minh Đông phương”. Ấy là nói về tập thể. Ngày nay, từ văn minh hay dùng cho tập thể. Chẳng hạn, quyển sách danh tiếng một thời và hứng chịu chỉ trích cũng lắm của Samuel Huntington mang nhan đề là “Va chạm giữa các nền văn minh”. Câu hỏi đặt ra - một “dân tộc văn minh” - nằm trong nghĩa tập thể này.

                Thế nhưng nó lại gợi ra một vấn đề lý thuyết sôi nổi, và đây là điểm phải ghi thứ ba: Nói rằng “một dân tộc văn minh”, thế chẳng phải hàm ý rằng có những dân tộc không văn minh sao? Vậy thì thế nào là một dân tộc không văn minh? Lấy tiêu chuẩn gì chính xác để phân biệt? Nói như thế cũng hàm ý rằng có nấc thang giá trị để phê phán: dân tộc này văn minh cao hơn dân tộc kia. Thế nào là cao, thế nào là thấp, dựa trên tiêu chuẩn gì? Đây không phải chỉ là một vấn đề lý thuyết. Đây là một nhục nhã mà dân tộc ta phải nuốt trong suốt trăm năm thuộc địa. Thực dân xâm chiếm nước ta dưới danh nghĩa mang lại ánh sáng văn minh cho dân tộc ta, mù lòa trong đêm tối. Ta là bán khai? Âu châu thời Trung cổ là văn minh? Văn minh là gì mà Thập tự quân giết người như ngóe chỉ vì khác tôn giáo? Nước Bồ Đào Nha gởi hải thuyền qua Nam Mỹ để “nghiên cứu” xem dân “da đỏ” có linh hồn không, ấy là văn minh? Dân “da đỏ” dìm xác của người da trắng vào nước xem da ấy có sình thối không, ấy là bán khai? Hai thái độ có khác gì nhau? Việt Nam ta man di mọi rợ thật chăng khi ông Trung Hoa tự cho mình là tinh túy ở trung tâm?


                Toàn cảnh Hà Nội nhìn từ khu Trung Hòa Nhân Chính
                Câu trả lời từ ba vị thầy

                Ít nhất ba điểm nói trên làm tôi lúng túng để trả lời. Tôi đành phải hỏi ý ba tác giả được xem là bậc thầy, không phải chỉ ở Pháp mà cả trên quốc tế. Trước hết là nhà sử học Jacques Le Goff. Về thắc mắc thứ nhất, tinh thần hay vật chất, ông trả lời: “Cái đẹp, công lý, trật tự…”. Nghĩa là những yếu tố tinh thần. Xin trích nguyên văn: “Văn minh dựa trên sự tìm tòi và thể hiện của một giá trị cao hơn, trái với văn hóa được xem như là toàn thể những tập tục và những thái độ. Văn hóa nói chuyện dưới đất, văn minh siêu việt trên cao. Cái đẹp, công lý, trật tự… Các nền văn minh được xây dựng trên những yếu tố đó. Ví dụ việc sử dụng đất: văn hóa sản xuất ra lợi ích, gạo, trong khi văn minh sản sinh ra cái đẹp bằng cách tạo vườn”.

                Ông nói: vườn Nhật khác với vườn Tàu, và cái khác ấy chịu ảnh hưởng của tôn giáo và tâm linh. Vườn Anh cũng khác với vườn Pháp. Một bên tôn trọng vẻ thiên nhiên, dễ gợi lên tình cảm lãng mạn, mơ mộng; một bên bài trí có hệ thống, ngay hàng thẳng lối, biểu lộ tinh thần duy lý của con cháu Descartes. “Văn hóa đặt ưu tiên cho ý nghĩ về thực dụng, về an ninh, về giàu có, khác với văn minh đặt giá trị trên tâm linh và thẩm mỹ” (Le Monde, 23-1-2014). Đặt văn minh trên tiêu chuẩn tinh thần như vậy, không thể nói văn minh nào cao hơn văn minh nào. Ai dám nói vườn Anh đẹp hơn vườn Pháp, vườn Tàu cao cấp hơn vườn Nhật? Thế nhưng phần đông định nghĩa ngày nay không đặt văn minh ở trên cao, văn hóa ở dưới thấp như vậy. Văn minh, theo phần đông, liên quan đến những yếu tố vật chất hơn là tinh thần, tuy rằng không phải gạt bỏ hoàn toàn yếu tố tinh thần. Chỉ định nghĩa như vậy mới bảo vệ được quan điểm cho rằng có văn minh cao, văn minh thấp. Bởi vì, nếu dựa trên những yếu tố vật chất (kỹ thuật, khoa học, kinh tế…) thì mới đưa ra được ý niệm Tiến Bộ, mà đã nói Tiến Bộ thì quả thực có xã hội này chậm tiến bộ hơn xã hội kia. Từ hồi thế kỷ XVIII, các tác giả đã nói đến sức năng động của các xã hội Âu châu trên lĩnh vực kinh tế, triết học, khoa học, so với tình trạng trì trệ của các xã hội Á châu và Trung Đông. Montesquieu khẳng định: tư tưởng ở Âu châu biến chuyển, trong khi Á châu cứ nhai đi nhai lại quá khứ. Trên đường tiến bộ, Cách mạng Pháp hạ bệ một giai cấp gắn liền với quá khứ, đưa một giai cấp khác lên, năng động hơn. Sau đó đến phiên cách mạng kỹ nghệ làm đảo lộn xã hội lần nữa, mang lại thịnh vượng hơn. Văn minh, mà cơ sở nòng cốt là vật chất, làm biến đổi thượng tầng, hoạt động xã hội phát triển lên, con người mở mang hơn, tự do hơn, nhân loại tiến bộ hơn.

                Nhận định nghĩa văn minh như vậy, dựa trên tiến bộ kỹ thuật, khó mà không thấy địa vị ưu thắng của Âu châu ngày trước và cả Tây phương bây giờ. Tôi là dân thuộc địa cũ, ấm ức cái nhục ngày xưa, cho nên tìm đến một ông thầy khác nhận định về tiến bộ của cả nhân loại, không riêng gì của Âu châu trong một khoảng thời gian nhất định, nghĩa là từ thế kỷ XVII, XVIII. Nhìn tổng thể cả nhân loại như vậy thì tiến bộ là gỉ? Tôi tìm đến ông thầy thứ hai, Claude Lévi-Strauss. Nhà nhân chủng học này phân biệt hai loại xã hội: “xã hội lạnh” và “xã hội nóng”. “Xã hội lạnh” hoạt động như đồng hồ, “xã hội nóng” hoạt động như động cơ hơi nước. Các “xã hội lạnh” (xã hội tiền sử chẳng hạn) có văn hóa nhưng không có lịch sử vì chỉ lặp đi lặp lại y hệt, từ thế hệ này qua thế hệ khác, tránh mọi thay đổi về kỹ thuật, cách sống, thân tộc hay cách tổ chức quyền lực. Các “xã hội lạnh” có khuynh hướng sẽ biến mất, bị nuốt, bị phá hủy bởi các “xã hội nóng”. Ngày nay, ai cũng biết “xã hội nóng” là các xã hội nào. Ai cũng biết xã hội năng động, sáng tạo trong mọi lĩnh vực khoa học, kỹ thuật, kinh tế, mỹ thuật, giáo dục, tổ chức xã hội… Và ai chắc cũng lo, không biết xã hội ta có đang nguội dần không? Hôm nay cái đồng hồ đều đặn gõ 12 tiếng, ngày mai cũng đều đặn leng keng 12 tiếng y hệt, và ngày kỉa, ngày kia, ngày kìa cũng vẫn 12 tiếng ấy, biết rồi khổ lắm nói mãi.

                Làm tổng hợp trên các điều vừa nói - vật chất và tinh thần, cá nhân và tập thể, tiến bộ và trì trệ - tôi đi đến kết luận của một ông thầy thứ ba, nhà xã hội học Edgar Motin: “Văn hóa là toàn thể những niềm tin, những giá trị đặc thù của một tập thể riêng biệt. Văn minh là những gì có thể thuyên chuyển từ tập thể này qua tập thể khác: kỹ thuật, kiến thức, khoa học… Chẳng hạn văn minh Tây phương mà ngày nay đã lan ra toàn cầu hóa, là một văn minh được định nghĩa là toàn thể những phát triển về khoa học, về kỹ thuật, về kinh tế”.

                Nhưng ông nói thêm một điều quan trọng: “Và chính văn minh Tây phương ấy ngày nay đang mang đến nhiều hậu quả tiêu cực hơn là tích cực. Đây là điều cần phải cải tổ, nghĩa là cần phải có một chính sách văn minh” (Le Monde, 3-1-2008).

                Văn minh và văn hóa

                Đoạn sau trùng ý với Lévi-Strauss. Nhà nhân chủng học này mượn từ “entropie” trong nhiệt động học để nói rằng văn minh có khuynh hướng tiến đến tình trạng xáo trộn của hệ thống: gia tốc, dân số, tranh chấp xã hội, cạnh tranh kinh tế, đụng độ vũ trang, chạy đua khí giới, chiến tranh, vắt kiệt tài nguyên, phá hủy thiên nhiên, tiêu thụ phung phí… Làm sao chữa lại những hậu quả “tiêu cực” ấy? Lévi-Strauss cậy đến văn hóa, và văn hóa theo ông là tâm linh, đạo đức, triết lý, nghệ thuật và chính trị. Chính trị theo nghĩa nguyên thủy của Hy Lạp ngày xưa: là cách tổ chức nhà nước thế nào để đạt được phúc lợi chung. Ta thấy đó, ta trở lại với những gì ta nói từ đầu: sự lẫn lộn giữa văn hóa và văn minh.


                Bài học văn minh cho học sinh từ chiếc mũ bảo hiểm
                Vậy thì tôi cũng đành lẫn lộn thôi. Suy nghĩ như một người Việt Nam trong bối cảnh hiện nay của Việt Nam, tôi trả lời rằng một dân tộc văn minh là một dân tộc có văn hóa cao, nghĩa là năng động, nghĩa là không trì trệ, trên mọi phương diện, vật chất cũng như tinh thần, đầu óc cá nhân cũng như tổ chức xã hội, quyền lực, tiến bộ cùng với xu hướng của thế giới, nhưng không quên rằng mỗi người đều là con cháu thừa tự.

                Tôi xin cắt nghĩa mấy chữ sau cùng. Mỗi sáng tạo, hủy diệt, hay mỗi biến chuyển của một nền văn minh đòi hỏi phải có thời gian. Vì vậy, trong lịch sử các nền văn minh, cũng như trong nếp suy nghĩ về văn minh, ý nghĩa thừa tự là căn bản. Một nền văn minh được xây dựng lần hồi, làn sóng này tiếp theo làn sóng khác, về giá trị, về tập tục, về niềm tin. Phải có thời gian để biến chuyển và để củng cố. Để thâu nhận từ bên ngoài và để bảo tồn tận bên trong. Hiện nay, cách mạng tin học và tình trạng toàn cầu hóa có khuynh hướng đồng hóa hết thảy mọi nền văn minh. Nếu chạy theo “văn minh kỹ nghệ”, tiến bộ vật chất một cách mù quáng, không chừng ta thắp một cây hương cho tổ tiên nào không phải là của ta.

                Con đường duy nhất: dân chủ

                Riêng về mối tương quan giữa tập thể và cá nhân, phải nhấn mạnh rằng một tập thể không thể văn minh nếu con người trong đó không văn minh. Giáo dục, chính là để đào tạo nên những con người văn minh. Và thế nào là con người văn minh? Là biết yêu Chân, Thiện, Mỹ. Yêu Sự Thật, yêu Cái Tốt, Cái Đẹp. Chỉ nói Sự Thật mà thôi. Thế nào là yêu Sự Thật? Là ghét Giả Dối, Nói Láo. Giáo dục là không dạy con trẻ đưa Nói Láo lên thành hệ thống cai trị.

                Nhưng muốn có một nền giáo dục như vậy, tất nhiên phải đặt chính trị lên hàng đầu. Bởi vì chính trị chỉ huy giáo dục. Xưa nay nhà trường chỉ có hai loại: nhà trường dạy phán đoán và nhà trường không dạy phán đoán. Loại nhà trường sau là để minh họa.

                Cho nên, cuối cùng, con đường phát triển đi đến văn minh của dân tộc không có cách nào khác dân chủ. Bắt đầu bằng thực tâm muốn thực hiện dân chủ. Rồi có thể không vội. Dân chủ hóa lần hồi. Nhưng đừng làm khác nói. Và người dân cứ lấy sáng kiến mà làm. Bước tới chứ đừng bước lui. Và thấy rằng xu hướng dân chủ là không tránh được, không trước thì sau thôi, bánh xe lịch sử sẽ nghiền nát mọi chướng ngại.

                   ( Nguồn: Văn Hóa Phật Giáo số 257 )























                 
                 
                 
                 
                #53
                  dang son 26.05.2017 14:08:03 (permalink)
                  .
                   
                   
                   

                  Tuyên bố chung của xã hội dân sự nhân đối thoại Nhân Quyền Việt Mỹ
                   by Đoan TrangTheo FB Đoan Trang

                  <




                  Song song với phiên đối thoại nhân quyền Việt-Mỹ lần thứ 21, sáng nay (23/5), một số tổ chức xã hội dân sự, trong đó có Con Đường Việt Nam, Cây Xanh Việt Nam (Green Trees), Hội Bảo vệ Quyền Tự do Tôn giáo, NXB Giấy Vụn, NXB Trẻ Hà Nội, Nhật Ký Yêu Nước, v.v. đã ra một tuyên bố chung đánh giá về tình hình nhân quyền ở Việt Nam hiện nay, kèm một số khuyến nghị.

                  Tuyên bố nêu rõ rằng một loạt nhân quyền căn bản vẫn bị vi phạm, đặc biệt là quyền tự do biểu đạt, quyền tụ tập ôn hòa (biểu tình), quyền tự do hiệp hội, và tự do tôn giáo/tín ngưỡng. Bên cạnh đó, bạo lực do nhà nước bảo kê gia tăng trong những tháng gần đây, với những vụ tấn công nhằm vào các nhà hoạt động ôn hòa, trong đó riêng chị Lê Mỹ Hạnh bị hành hung tới hai lần trong không đầy một tháng. Thủ phạm vẫn nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật và nạn nhân thì bị công an cản trở quyền tiếp cận luật sư.

                  Tuyên bố cũng nói tới việc nhà nước tích cực gây chia rẽ tôn giáo và sử dụng bộ máy truyền thông (cả chính thống và không chính thống) công kích cộng đồng tôn giáo, đặc biệt là những tín đồ Công giáo ở miền Trung – khu vực bị ảnh hưởng của thảm họa môi trường.

                  “Ngay khi những dòng này được viết ra, rất nhiều người hoạt động xã hội dân sự vẫn đang bị giam lỏng ở nhà, khi mà hàng chục nhân viên an ninh và côn đồ có bảo kê bao vây nhà họ nhằm ngăn cản mọi tiếp xúc của họ với phái đoàn Mỹ trong phiên đối thoại nhân quyền thứ 21”.

                  “Chỉ trong vòng bốn tháng đầu năm, công an đã bỏ tù 8 blogger ủng hộ dân chủ và đang truy nã hai người… Gần như tất cả những người bị bắt đều là tín đồ Công giáo. Điều này cho thấy một xu hướng nguy hiểm của việc chủ trương đàn áp cộng đồng Công giáo”.

                  Các tổ chức ra tuyên bố khuyến nghị: Mọi sáng kiến hợp tác thương mại song phương giữa hai nước Việt Nam và Hoa Kỳ phải có những điều khoản ràng buộc rõ ràng về nhân quyền. Về phía chính quyền Việt Nam, phải thực hiện cải tổ luật pháp, chấm dứt tất cả các hình thức sách nhiễu nhằm vào người hoạt động ôn hòa, đồng thời, đảm bảo rằng các tù nhân lương tâm hiện nay không bị tra tấn hay bị đối xử hà khắc trong tù…

                  Bản tuyên bố chung được gửi đến Bộ Ngoại giao Mỹ và phái đoàn Hoa Kỳ tham dự phiên đối thoại, mà đứng đầu là bà Virginia Bennett, quyền Thứ trưởng phụ trách vấn đề dân chủ, nhân quyền và lao động.

                  __________________

                  TUYÊN BỐ CHUNG CỦA CÁC TỔ CHỨC XHDSVN
                  Gửi: Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ

                  ĐÁNH GIÁ CHUNG về tình hình nhân quyền ở Việt Nam
                  Bà Virginia Bennett,
                  Quyền Thứ trưởng Ngoại giao phụ trách về Dân chủ, Nhân quyền và Lao động / Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ

                  Ngày 21 tháng 5 năm 2017

                  Mặc dù Việt Nam đã có những tiến bộ trong công cuộc xóa đói giảm nghèo, nhưng chính quyền vẫn duy trì cơ chế độc đảng và hạn chế ngặt nghèo các quyền tự do. Vi phạm nhân quyền được phản ánh ở mọi lĩnh vực, đặc biệt là tự do ngôn luận, tự do tụ tập, tự do lập hội và tự do tôn giáo/tín ngưỡng. Các vi phạm trên diện rộng đó cản trở Việt Nam tiến đến một nền dân chủ và phát triển bền vững.

                  Khi mà chính quyền Việt Nam đàn áp rất mạnh các nỗ lực thúc đẩy nhân quyền ở trong nước thì việc khuyến khích và thúc đẩy của cộng đồng quốc tế thông qua các sáng kiến hợp tác thương mại hiện nay có thể là công cụ hỗ trợ tốt cho sự thay đổi.

                  Ngay khi những dòng này được viết ra, nhiều người hoạt động xã hội dân sự vẫn đang bị quản thúc tại gia bởi hàng chục nhân viên an ninh thường phục và có thể cả côn đồ được chính phủ tài trợ, nhằm ngăn cản họ tiếp cận với phái đoàn Hoa Kỳ trong phiên đối thoại nhân quyền thứ 21 ở Việt Nam. Ngoài ra, bạo lực do nhà nước bảo trợ nhằm vào các nhà hoạt động ôn hòa đang gia tăng kể từ đầu tháng 5, và chưa có một vụ hành hung nào được điều tra thỏa đáng.

                  Báo cáo này nhằm đánh giá tổng thể tình hình nhân quyền hiện nay ở Việt Nam và đưa ra một số khuyến nghị từ các tổ chức xã hội dân sự độc lập về cách thúc đẩy nhân quyền và dân chủ ở Việt Nam thông qua hợp tác thương mại song phương giữa Mỹ và Việt Nam.
                  Những hạn chế đối với tự do truyền thông

                  1. Chính phủ duy trì một hệ thống cơ quan tuyên truyền làm việc ở cả cấp trung ương và địa phương. Các cơ quan này họp hàng tuần với báo chí để buộc họ tuân thủ chặt các đường lối của đảng cộng sản cầm quyền và để đảm bảo rằng không có sự kiện "nhạy cảm chính trị" nào sẽ được công bố hoặc được đưa tin theo hướng không mong muốn.

                  2. Có một luật bất thành văn là tổng biên tập cơ quan báo chí phải là đảng viên của đảng Cộng sản Việt Nam. Các cơ quan truyền thông chủ chốt duy trì đội ngũ "cố vấn cao cấp", và tất cả những người này cũng phải là đảng viên.

                  3. Một mặt, nhà nước kiểm soát chặt chẽ các phương tiện truyền thông chính thức. Mặt khác, họ sử dụng thẻ báo chí do nhà nước phát hành để từ chối các nhà báo độc lập. Những người không có thẻ báo chí không được công nhận là nhà báo và không được phép hoạt động trong lĩnh vực truyền thông.

                  4. Tệ hơn nữa, bằng cách từ chối công nhận các nhà báo độc lập, chính quyền ngấm ngầm bật đèn xanh cho lực lượng công an và côn đồ bức hại họ. Hàng chục nhà báo độc lập, chủ yếu là các blogger, bị tấn công hàng năm.

                  5. Ngay cả những phóng viên không được cấp thẻ nhà báo cũng có thể là nạn nhân của bạo lực do nhà nước bảo trợ. Trong một trong những sự kiện gần đây nhất, ngày 15/2, phóng viên L.N.T, 36 tuổi, của tờ L.Đ. đã bị hành hung nghiêm trọng bởi một nhóm côn đồ và bị chấn thương não sau đó. Gia đình ông, nghe nói là dưới áp lực của cảnh sát, đã không đưa vụ việc ra công khai. Tất cả các tin tức về vụ việc đã bị buộc phải gỡ bỏ khỏi Internet.

                  6. Việt Nam với dân số 90 triệu người có tốc độ tăng trưởng Internet cao nhất trong khu vực và facebook vẫn là mạng truyền thông xã hội lớn nhất với hơn 35 triệu tài khoản vào năm 2016. Dù vậy, chính quyền bắt giữ các blogger chính trị gần như cứ mỗi quý một lần.

                  Chỉ riêng trong 4 tháng gần đây, cảnh sát đã bắt giữ tám người hoạt động và phát lệnh truy nã hai người.

                  Những người bị bắt giữ trong vòng bốn tháng (tính từ 1/2017)

                  Ngày bắt giữ / Theo điều:

                  - Nguyễn Văn Hóa, 22 tuổi, nhà báo độc lập, Công giáo, ngày 11 tháng 1, Điều 258 (lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm hại lợi ích Nhà nước)
                  - Trần Thị Nga, 40 tuổi, nhà hoạt động nhân quyền, Công giáo, ngày 21 tháng 1, Điều 88 (tuyên truyền chống nhà nước)
                  - Vũ Quang Thuận, 51, blogger, 3 Tháng 3, Điều 88
                  - Nguyễn Văn Điển, 34, blogger, 3 Tháng 3, Điều 88
                  - Bùi Hiếu Võ, 55 tuổi, blogger, Công giáo, ngày 17 tháng 3, Điều 88
                  - Phan Kim Khánh, 24 tuổi, sinh viên, blogger, Công giáo, ngày 21 tháng 3, Điều 88
                  - Hoàng Đức Bình, 34 tuổi, nhà hoạt động công đoàn, Công giáo, ngày 15 tháng 5, Điều 257 (chống người thi hành công vụ), 258.
                  - Vương Văn Thả, 49 tuổi, Phật giáo Hòa Hảo, 18/5, Không rõ điều luật nào;

                  Truy nã:

                  - Bạch Hồng Quyền, 29 tuổi, nhà hoạt động nhân quyền, Công giáo, Điều 245 (gây rối trật tự công cộng)
                  - Thái Văn Dung, 29 tuổi, cựu tù nhân lương tâm, Công giáo, Điều 304 (không chấp hành án)

                  7. Hàng vạn tài khoản mạng được chính quyền tài trợ đã trở thành một bóng ma thực sự ám ảnh những người sử dụng phương tiện truyền thông xã hội để nêu lên và phổ biến quan điểm của họ. Những tài khoản ẩn danh này lướt mạng từng giờ, sản xuất ra các bài viết ủng hộ mọi chính sách của chính phủ và đả kích bất cứ người bất đồng nào, sử dụng ngôn ngữ thô tục để hăm dọa và dập tắt tiếng nói bất đồng chính kiến. Trong nhiều trường hợp, đội quân trên không gian mạng này đi xa hơn bằng cách xâm phạm quyền riêng tư của các cá nhân khác và đưa tin mạ lị, vu khống "kẻ thù" của họ, bao gồm các blogger, nhà hoạt động nhân quyền và nhà bất đồng chính kiến.

                  Các cuộc tấn công bạo lực chống lại tụ tập ôn hòa

                  8. Hoạt động tụ tập ôn hòa (biểu tình) bị dán nhãn là "gây rối trật tự công cộng" nếu không được thực hiện bởi các tổ chức do nhà nước quản lý. Thông thường, các cuộc tụ tập bị phá tan trước khi có thể diễn ra, hoặc đám đông bị giải tán trong chưa đầy 10 phút bởi lực lượng công an đông áp đảo về số lượng. Những người biểu tình thường bị giam ở đồn cảnh sát để thẩm vấn; hoặc bị đưa tới "các trung tâm bảo trợ xã hội".

                  9. Hành động giải tán biểu tình luôn kéo theo bạo lực của công an và đổ máu: Trong hầu hết các trường hợp, người biểu tình bị công an, cả thường phục và sắc phục, tấn công tàn nhẫn. Trong các cuộc biểu tình tại Thành phố Hồ Chí Minh vào năm 2016 với mục đích bảo vệ môi trường và đòi hỏi trách nhiệm giải trình của chính quyền, hàng chục người tham gia đã bị đánh đập trên đường phố hoặc thậm chí bị tra tấn bằng dùi cui điện bên trong đồn công an sau khi họ bị bắt.

                  10. Tệ nhất, các cuộc biểu tình còn bị gọi là "bạo loạn" và công an được trao quyền tuyệt đối để đàn áp. Gần đây nhất, trong một cuộc diễu hành của nông dân và ngư dân vào một tòa án địa phương vào ngày 14/2, “Tuần hành vì công lý”, hàng trăm cảnh sát đặc nhiệm, công an thường phục và nhân viên an ninh đã sử dụng gậy, hơi cay, dùi cui… để tấn công, hàng chục người tuần hành bị thương nặng. Nạn nhân có cả người già và phụ nữ.

                  11. Đàn áp hậu biểu tình cũng rất đáng lo ngại. Trước và sau mỗi cuộc biểu tình phản kháng, người tham gia bị đe dọa, sách nhiễu và cô lập khỏi cộng đồng. Nhiều người bị mất việc làm dưới áp lực của nhân viên an ninh. Các phương tiện truyền thông của nhà nước và an ninh mạng đã tổ chức nhiều chiến dịch phỉ báng người biểu tình, dù những người biểu tình đó chỉ đơn giản là đã thực hiện quyền tự do biểu đạt của họ một cách ôn hòa.

                  12. Nhiều người bị bỏ tù vì "gây rối trật tự công cộng". Hai trường hợp được biết đến rộng rãi nhất cho đến thời điểm này là các nhà hoạt động vì quyền lợi đất đai - bà Bùi Thị Minh Hằng và bà Cấn Thị Thêu, từng bị kết án tù ba năm và 1,5 năm tù.

                  Không có hội nào trừ GONGO

                  13. Luật về hội đã không được thông qua mặc dù ít nhất 16 dự thảo từng được đưa ra trước Quốc hội trong thập niên qua. Sự chậm trễ này cho thấy thái độ cảnh giác và miễn cưỡng của các cơ quan chức năng trong việc đưa ra một luật mà họ cho là "nhạy cảm về chính trị".

                  14. Tuy nhiên, dự luật mới nhất đã không được thông qua sau khi nhiều tổ chức xã hội dân sự quan ngại về sự hà khắc của nó. Điều 8 cấm các hiệp hội hợp tác với các tổ chức nước ngoài hoặc tiếp nhận các quỹ nước ngoài.

                  15. Mọi liên kết dưới hình thức tổ chức chính trị đều bị nghiêm cấm. Các thành viên sẽ bị buộc tội "tiến hành các hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân" và nhận những bản án nặng nề, kể cả tù chung thân hoặc tử hình theo Điều 79 của Bộ luật Hình sự.

                  16. Ngay cả công đoàn độc lập cũng bị cấm. Các cuộc đình công phải được đăng ký với những điều kiện khắc nghiệt, và các nhà hoạt động công đoàn liên tục bị theo dõi, sách nhiễu.

                  17. GONGOs (các tổ chức phi chính phủ do chính phủ điều hành) được có không gian hoạt động với điều kiện là họ làm việc để thúc đẩy lợi ích của chính phủ. Trong khi hàng chục nhà hoạt động nhân quyền bị cấm xuất cảnh, đã có nhiều trường hợp nhân viên của GONGO được tự do đi nước ngoài và tham dự các hội nghị quốc tế, nhưng họ cũng phải cộng tác với an ninh.

                  18. Các nhân viên an ninh cũng đã nỗ lực rất nhiều để gây chia rẽ giữa các tổ chức phi chính phủ đã đăng ký và các tổ chức độc lập. Ví dụ, giới hoạt động nhân quyền thường bị ngăn cản tham gia các sự kiện do khối tổ chức phi chính phủ có đăng ký tổ chức.
                  Đàn áp các cộng đồng tôn giáo

                  19. Công dân Việt Nam phải đăng ký tôn giáo, sắc tộc vào thẻ căn cước của họ, điều này cấu thành sự phân biệt đối xử.

                  20. Thành viên của các nhóm tôn giáo thiểu số không được công nhận tiếp tục phải đối mặt với những khó khăn rất lớn trong việc thực hiện quyền tự do tôn giáo/tín ngưỡng của họ, theo Báo cáo viên đặc biệt của LHQ về tự do tôn giáo/tín ngưỡng trong chuyến thăm Việt Nam của ông vào năm 2014. Họ không được mở tài khoản ngân hàng, không được mua bất động sản, không được thành lập các cơ sở đào tạo, thậm chí cả quỹ từ thiện và trại tế bần.

                  21. Các thành viên của các nhóm tôn giáo không đăng ký liên tục bị hành hạ, gồm cả cưỡng chế đất đai và tài sản, hành hung và thậm chí bị bỏ tù.

                  22. Đặc biệt, kể từ khi thảm họa môi trường biển xảy ra ở bốn tỉnh ven biển miền Trung Việt Nam vào tháng 4 năm 2016, cộng đồng Công giáo đã trở thành mục tiêu rõ ràng của lực lượng an ninh. Các phương tiện truyền thông nhà nước và đội ngũ dư luận viên được nhà nước bảo kê đã ra sức bôi nhọ Đức Giám mục Nguyễn Thái Hợp thuộc giáo phận Vinh, buộc tội ông "kích động người dân chống chính quyền", mặc dù những gì ông làm chỉ là đòi hỏi điều tra và minh bạch nguyên nhân thảm hoạ.

                  Đáng chú ý, kể từ khi bắt giữ blogger nổi tiếng Nguyễn Ngọc Như Quỳnh vào tháng 10 năm ngoái, gần như tất cả các blogger bị bắt là người Công giáo. Điều này chỉ ra xu hướng nguy hiểm của việc đàn áp có chủ ý đối với cộng đồng Công giáo.

                  23. Trong vụ đàn áp gần đây nhất, vào ngày 2 tháng 5, Nguyễn Hữu Tấn, một người theo Phật giáo Hoà Hảo, 38 tuổi, đã bị công an Vĩnh Long bắt giữ vì nghi ngờ ông lưu trữ và phát tán quốc kỳ của chế độ cũ. Vào buổi trưa ngày hôm sau, công an nói gia đình của nạn nhân đến lấy xác. Ông Tấn chết với vết cắt sâu gần đứt cổ, máu phun khắp người. Công an Vĩnh Long đã từ chối tiến hành bất cứ cuộc điều tra nào, chỉ nói rằng ông Tấn đã tự sát bằng cách cắt cổ họng của mình với một con dao rọc giấy ông lấy trộm từ túi của điều tra viên.

                  Tăng cường bạo lực tấn công các nhà hoạt động ôn hòa

                  24. Các nhà hoạt động nhân quyền ở Việt Nam không chỉ bị tấn công trên mạng mà còn bị cả ngoài đời. Ngày 5 tháng 4, Lê Mỹ Hạnh và Trịnh Đình Hòa, hai người hoạt động nhân quyền - dân chủ ở Hà Nội, đã bị tấn công bởi một nhóm côn đồ trong khi họ đang đi bộ quanh Hồ Tây. Ông Hòa bị đánh vỡ kính, chảy máu quanh vùng mắt.

                  25. Chưa đầy một tháng sau đó, ngày 2 tháng 5, Lê Mỹ Hạnh và hai người bạn nữ đã bị một nhóm côn đồ tấn công dã man ở thành phố Hồ Chí Minh. Một trong những kẻ tấn công, Phan Sơn Hùng, 33 tuổi, thậm chí còn quay phim vụ hành hung tập thể và đăng đoạn phim này lên facebook. Thay vì điều tra vụ án, cảnh sát đã cố gắng bảo vệ Phan Sơn Hùng và gây khó khăn cho các nạn nhân trong quá trình khiếu nại.

                  Rất ít nỗ lực thực hiện các nghĩa vụ về nhân quyền

                  26. Mặc dù Việt Nam đã ký kết các hiệp định quốc tế quan trọng về quyền con người, nhưng chính quyền nước này cho thấy ít nỗ lực trong việc thực hiện các cam kết và nghĩa vụ của mình. Điều đó thể hiện rõ ràng nhất trong các vụ bắt giữ liên tiếp các nhà hoạt động nhân quyền trong vài năm gần đây.

                  27. Luật sư Nguyễn Văn Đài và đồng nghiệp, nhà hoạt động Lê Thu Hà, bị bắt vào ngày 16 tháng 12 năm 2015, ngay sau cuộc đối thoại nhân quyền giữa EU và Việt Nam hàng năm. Hiện tại họ vẫn đang ở trong tù đang chờ xét xử mà không được gặp luật sư.

                  28. Trong số 15 người hoạt động nhân quyền được mời chính thức, đã có 9 người không thể gặp tổng thống Barack Obama, vì bị chặn bắt gắt gao một cách công khai và ngang nhiên.

                  29. OHCHR ngày 13 tháng 5 năm 2016 đã bày tỏ mối quan tâm của họ đối với bạo lực ngày càng tăng đối với người biểu tình ôn hòa tại Việt Nam trong các cuộc biểu tình để bảo vệ môi trường. Đáp lại, chính quyền Việt Nam đã phủ nhận bạo lực đã xảy ra, trong khi công an nghiễm nhiên gia tăng các hành động trả thù người biểu tình.

                  Kết luận

                  30. Một loạt các quyền cơ bản của con người vẫn bị vi phạm ở Việt Nam, đặc biệt là tự do ngôn luận, hội họp và lập hội, và tự do tôn giáo, với bạo lực và đàn áp chính trị gia tăng. Điều này chắc chắn sẽ làm giảm sự thịnh vượng của người dân Việt Nam, và về lâu về dài sẽ cản trở sự phát triển bền vững của quốc gia.

                  31. Do những vi phạm nhân quyền đang lan rộng, có thể nói rằng cộng đồng quốc tế đã không làm đủ để đảm bảo chính quyền Việt Nam bảo vệ và thúc đẩy nhân quyền. Các hiệp ước và hiệp định quốc tế, bao gồm các sáng kiến hợp tác thương mại song phương, đã không ngăn được việc vi phạm nhân quyền ở trong nước.

                  32. Các cơ chế hiện tại để bảo vệ quyền con người có thể không góp phần vào việc cải thiện nhân quyền ở Việt Nam nếu tiếng nói của xã hội dân sự độc lập vẫn chưa được nhìn nhận hoặc khối xã hội dân sự độc lập ít đóng vai trò nào trong quá trình giám sát.

                  33. Một cơ chế hiệu quả để thúc đẩy quyền con người ở Việt Nam đòi hỏi phải có sự tham gia rộng rãi của cả cộng đồng quốc tế lẫn khu vực xã hội dân sự ở Việt Nam. Các hiệp định thương mại song phương nên kết hợp các điều khoản và thủ tục đánh giá và xem xét lại về nhân quyền.

                  KHUYẾN NGHỊ TỪ CÁC TỔ CHỨC XHDS ĐỘC LẬP:

                  Liên quan đến hợp tác thương mại giữa Mỹ và Việt Nam, chúng tôi, đại diện của các tổ chức xã hội dân sự độc lập hoạt động để bảo vệ và quảng bá nhân quyền ở Việt Nam, khuyến nghị:

                  1, Bất kỳ sáng kiến hợp tác thương mại song phương mới nào giữa hai nước đều cần có các điều khoản về nhân quyền rõ ràng và ràng buộc về mặt pháp lý. Sẽ rất tốt nếu các điều khoản về quyền lao động của Mỹ-Việt Nam về Tăng cường Quan hệ Thương mại và Lao động được áp dụng trong trường hợp đó để hai nước bắt đầu một sáng kiến hợp tác thương mại mới.

                  2, Cần phải có một cuộc cải cách toàn diện trong hệ thống pháp luật để đảm bảo tư pháp độc lập. Các luật chính liên quan đến quyền dân sự và chính trị, bao gồm luật về hội và luật biểu tình, nên sớm được ban hành.

                  3, Việc đàn áp các nhà hoạt động nhân quyền ôn hòa – dưới tất cả các hình thức: hành hung, bắt giữ tùy tiện, sách nhiễu liên tục và cấm xuất cảnh – phải được chấm dứt.

                  4, Tù nhân lương tâm phải được bảo đảm quyền được xét xử công bằng, không bị tra tấn và đối xử hoặc trừng phạt tàn nhẫn, vô nhân đạo hay mất nhân phẩm. Trong trường hợp tốt nhất, tất cả tù nhân lương tâm phải được trả tự do vô điều kiện.

                  5, Một cơ chế xem xét, đánh giá về tình hình nhân quyền tại Việt Nam cần được thực hiện, theo đó, khuyến khích và tạo điều kiện cho sự tham gia của xã hội dân sự độc lập.

                  Trân trọng,

                  Các tổ chức ký tên:
                  • Con Đường Việt Nam, VPM
                  • Hội Nhà báo Độc lập Việt Nam, IJAVN
                  • Cây Xanh Việt Nam (Green Trees), CSO về môi trường
                  • Hội Cựu Tù nhân Chính trị, AFPP
                  • Hội Bảo vệ Quyền Tự do Tôn giáo, APFOR
                  • Nhóm Làm việc về UPR
                  • Sài Gòn Báo
                  • Trẻ Hà Nội, nhà xuất bản độc lập
                  • Giấy Vụn, nhà xuất bản độc lập
                  • Trang facebook Nhật Ký Yêu Nước
                  • VOICE Việt Nam. 


                   
                   
                   
                  #54
                    dang son 30.05.2017 02:15:13 (permalink)


                    Thêm lần Lòi Mặt <
                    ..





                    Paris 11 giờ sáng < Ring ring kêu om ở điện thoại - Giọng ông anh hỏi thăm :


                    - Sao em ? Từ gần cả tháng nay , anh đã không thể nào vào trang FB của em được ? Chẳng lẽ em đã đổi tên ?





                    Hơ ! Ai nói với anh là em đã đổi tên . Em vẫn ở đó và vẫn như thế - Có thể là bên thành phố ấy , họ đã chận FB của em mà thôi .


                    Giọng bên dây cười hì hì , vẻ hớn hở :

                    - Em làm như em đang nổi tiếng như Lisa Phạm ? Hoặc em đang đóng vai của Huỳnh Quốc Huy ?




                    !

                    Ủa , ông anh ! 
                    Anh biết Lisa Phạm và cậu trẻ ấy là ai há , anh ơi ?



                    Thế thì là Thảm Họa rồi đó -


                    Anh hãy mở chủ đề mang tên THẢM HỌA để đọc nhé - anh cưng !







                    .
                    đs.fr

                    #55
                      dang son 02.06.2017 23:19:29 (permalink)
                      .

                      MÁU !





                      _________________________________________________







                      Viết cho một cậu Trẻ Tuổi !
                      ...


                      Tối qua, mở màn ảnh nhỏ, ấn ngón tay vào phím để tìm cái tên Huỳnh Quốc Huy . mở máy nghe và thấy cậu trẻ nói .
                      Ngậm ngùi : Huy ơi ! Sao đôi mắt cháu đỏ hoe với dáng vẻ mệt mỏi ?
                      Cháu mệt rồi sao, cháu trai ?




                      Chúng chưa mệt mỏi đâu . Chúng đang chiến đấu - cật lực mà chiến đấu .
                      Còn cháu, mỗi lần on line - cháu đã đọc gì, thấy gì ở mối hiểm họa diệt chủng ?
                      Chú sẽ tiếp sức cho cháu ra sao ?





                      đs.fr
                      .
                       
                       
                       
                       
                      #56
                        dang son 02.06.2017 23:29:26 (permalink)
                        .
                         

                        Đứng ở trước Cửa Nhà .






                        ......



                        Nếu chúng ta MUốN : Mỗi chúng ta chỉ việc đứng trước thềm nhà mình .

                        Vậy là sao ?

                        Mỗi cánh cửa của chúng ta có một vành khăn tang với bờ môi mím chặt . Chúng ta sửa soạn để tang cho 2 năm sắp đến với thảm cảnh của chữ Thảm Họa .
                        Vành khăn tang trắng của chúng ta sẽ bị nhuộm đỏ vì ý thức chính trị kiểu bị xâm lấn và chúng ta sửa soạn làm nô lệ !

                        Biết rằng để làm Chủ thì khó, nhưng làm đầy tớ và in chữ Nô Lệ trên vầng trán ở cách chiêu bài chúng đã vạch sẵn thì không có gì khó lắm đâu :



                        * Chúng ta chỉ việc nhắm chặt mắt lại và bịt tai !

                        ** Chúng ta chỉ cần đóng chặt những cánh cửa lại, mở bàn tiệc ăn uống linh đình với khẩu hiệu nâng ly : Dzô , Dzô 100 % .
                        Và, sau đó, chúng ta loan báo về phong trào văn hóa ẩm thực . Để tô đậm cho kiểu cách ăn uống , chúng ta có thể lấy tấm ảnh của ông tổng thống da đen tên là ÔBaMá mặc áo sơ mi trắng ngồi ăn bún chả Hà Nội và hãnh diện !

                        Ba má ơi ! Và chúng ta rất hãnh diện khi thấy thằng đại diện một cường quốc đã hí hửng húp nước mắm ngon lành .

                        - Thấy chưa ! Đế quốc của chúng mày thì làm sao ngon bằng vị nước mắm Phú Quốc của chúng tao ? !

                        Hơn 300 năm lập quốc của chúng mày thì làm sao so được với hơn 4000 năm văn hóa của chúng tao ?


                        Chúng mày làm gì mà biết cho cá hồ ăn kiểu của chúng tao khi Diva Mỹ Linh vừa hát xong bản quốc ca chơi theo kiểu Jazz ?


                        Jazz chơi theo kiểu made in VN là kiểu THẦY của chúng mày . Chúng tao lấy những dấu lặng giữa những nốt nhạc thăng trầm và hít hơi gào lên hình tượng của Bác !( Bob Dylan của chúng mày thì làm sao ví được với một TCS , một PD của chúng tao , chứ ? )

                        Chúng tao có đầy đủ những bằng chứng để làm khó khăn gã da đen TT của chúng mày . Đại khái ở câu hỏi sau buổi ăn bún chả Hà Nội -

                        Biểu diễn sơ sơ này :

                        Thí dụ, dạy thằng TT da đen nói tiếng Việt :


                        - Phát âm chữ CHXHCN ?


                        - Phát âm chữ ĐM .

                        ( Tiếng Anh, tiếng Mỹ của chúng mày làm sao thâm thúy bằng chữ Hán pha Việt như chúng tao chứ ? )

                        Chúng mày làm sao hiểu được là cũng từ vài mẫu tự mà nhân dân chúng tao có thể sáng chế ra hàng chục ý nghĩa khác nhau từ chữ Xã Hội Chủ Nghĩa biến thể là Xuống Hàng Chó Ngựa . 

                        Hơ và Hứ !

                        Làm sao mà chừng lơ tơ mơ chỉ trong vòng 300 năm lập quốc với sự tạp chủng lờ tờ mờ ấy, chúng mày biết đủ cái ý nghĩa chó và ngựa là cái gì chứ ?


                        Văn hóa của chúng tao sâu sắc lắm ấy . Hễ con nào có 4 chân là chúng tao sơi và sực hết á !

                        Chó là loài quân khuyển, rất trung thành, ngựa cũng có 4 chân, chúng tao yêu thú vật nên sẵn sàng quất láng . Khổng Tử bên Tàu đã dậy là : Vật dưỡng sinh, nên chúng tao quất sạch !


                        Nói xa chẳng bỏ nói gần . Ở nhà chúng mày có con nào tên là con chó không ? Con chó ấy cứ làm phiền khi sủa gâu gâu ầm ĩ - phải vậy không ?

                        Có phải là khi chúng mày đang cởi truồng, trốn trong phòng ngủ để làm tình thì cứ phải nghe vọng lại cái gâu gâu làm mất hứng ?


                        Trời ạ !

                        Bên tụi tao thì dễ lắm . Chỉ việc kéo cái quần xà lỏn lên, ra ngoài gặp con gâu gâu, chỉ vào mặt nó, dọa nạt :

                        - Im họng lại nha con . Chút nữa , tao cho mày nhậu với tao .


                        .

                        Đã nói thì phải làm - Sau khi hừ hự với nàng xong, thằng đàn ông chơi con chó nhà mình theo phương thức giữ lời hứa và động quân .

                        <



                        Úi trời !

                        Nghĩ thấy mà SƯớNG :


                        *

                        Chục thằng bàn nhậu, ngồi quây quần quanh bàn . Dzô, anh hai, anh ba . Dzô , rồi mình hát ca ra ô kê .

                        Thằng kia khẩu hứng :


                        ' Gió riu lá chuối bên hè
                        Hè ai đổ nắng ,gió thề có nhau
                        Nhau này ơi ới nhau kia
                        Kia ơi , nhậu đã - lỡ lìa đời nhau ... '



                        Cả bọn vỗ tay độp độp . Bỗng chốc, có một thằng nghe sờ mặt phôn run và rung . Nó mở màn ảnh, thấy có thằng nhỏ tên là Hai Lúa đang livestream, thằng nhỏ mặt đỏ ửng nói về thảm họa của quê nhà với ba cái vụ Formosa .

                        Mèn ơi !

                        Bọn kia cụng ly, rủa xả :



                        - Kệ mẹ đó đi . Chuyện đó, tính sau .








                        ..

                        Phải rồi mà !


                        Có gì mà gấp gáp đâu .
                        Chuyện chi mình cũng phải tính sau .










                        đăng sơn.fr



                        .
















                        ...


                         
                         
                         
                         
                         
                         
                        #57
                          dang son 03.06.2017 01:30:31 (permalink)
                          .
                           
                           
                           
                           


                          Tuyên Ngôn <




                          ---------------------------------------


                          1 -


                          Đồng chí phát ngôn ở Mi cờ Rô - Dõng dạc nói tiếng Việt lơ lớ tiếng Bắc Kinh :



                          ' Hôm nay là ngày trọng đại của tổ quốc anh hùngggggggggggg : Chúng ta sát nhập vào một lãnh thổ oai hùng và sứ mạng của chúng ta đã hoàn tất ... '




                          Toàn dân đứng vỗ tay kêu vang : Đảng ta muôn năm !



                          2.

                          Dịch qua tiếng Việt của nhà mình :

                          Có nghĩa là từ đây, chúng ta không còn Hai Bà Trưng, không còn ông Trần Hưng Đạo ....

                          Có nghĩa tử tế là từ đây không còn kiểu húp nước mắm từ Formosa .



                          Và ______________________________________ Chấm HẾT !



                          3.

                          Tiếng vỗ tay vang dội để áp đảo đi tiếng nói lạc lõng từ chữ : NHỤC !

                          Nhục như đứa con đứng nhìn bà mẹ mình bị tụt quần khi bị cưỡng hiếp, nó vỗ tay, tò mò nhìn hình thức bị cưỡng dâm và nó thèm thuồng khi thấy bờ ngực và hạ bộ trắng phau của mẹ nó !




                          Ôi !

                          Con căm thù chúng, khi chúng lột trần mẹ . Chúng đặt điều kiện để con gái của mẹ sang xứ ngoài để ( -------- .... )


                          Về Cai Lậy ngày hôm ấy - cuối tháng 5 - Con đứng nhìn Me quằn khô . Cô ba mặc áo bà ba bùi ngùi khi con hỏi thăm : - Sao không thấy con đò nào đi buôn bán ?


                          Cô ba trả lời, gọn bâng :

                          - Nhìn kià anh hai . Nước còn đâu mà chèo xuồng đi bán á ?

                          Mèng ! Ừa em ba !

                          Em Ba không giỡn ngộ đâu khi chỉ ngón tay theo dọc con nước đục ngầu : Quê mình ngộ quá hén , anh ?

                          Mèm cha ! Mèng má mụ nội tôi ơi ! Sao tui tội quá dân mình ! Tôi đậy nắp cái ống kính, theo cô Ba trở vào vườn cây sầu riêng . Nhón múi sầu riêng .' Sao kỳ vậy , cô ba ui ui ? ' ' - Sao không bùi , không ngọt dị nà , cô ba ? '

                          Nuốt cho bằng được mùi sầu riêng vào cổ họng, bật thốt câu chửi thề Đm nó ! Cô nhà quê trợn tròn 2 con mắt như hai hột nhãn :

                          - Sao anh kỳ dị há anh . Sao anh văng đụ má á anh ? !

                          Tẻn tò , ngó em , xém chửi thêm vài câu thật hạ cấp kiểu miền quê : Con C !



                          Cô ba giả đò ngó con má vợ tôi , khều khều nho nhỏ :

                          - Anh Hai nà ! Có cách nào để anh dớt em qua bển hăm anh ui ui ?



                          4.

                          Hết Ý Kiến ha cô Ba !

                          Tôi vén áo , vén quần ngồi bệt xuống bên cạnh cô ở bờ ao có 3 con vịt ốm nhách, thú thật với cô ba :

                          - Em cưng nà ! Em qua bển mần chi , em ? Ở bển không bao giờ có mùi vị bò hóc, không có mùi mắm chưng đâu cưng .


                          - Thì em sẽ ăn phó mát như anh mờ !




                          Tội em !

                          Tôi cãi cho bằng được :


                          - Em Ba nà ! Bển lạnh lắm ha cưng ui ui !


                          Em sờ vạt áo bà ba , thấy thương :


                          - Bển có hồ nuôi cá tra hăm anh Hai ui , ui ?

                          Anh ngó em bà ba, anh ngậm tăm, bò hòn, an ủi em :
                          - Hăm ! Hăm! Tụi nó lạnh như tiền ! Nhà nào chỉ biết nhà đó . Ai chết chẳng ai hay .


                          Áo bà ba ngậm ngùi :

                          - Thì em hiểu là anh biểu em chết ở nơi này há anh Hai ?



                          5.


                          Câu chuyện phải chấm dứt ở cái bờ ao đang chạng vạng tối . Người ta đang tổ chức cái đám cưới rất rình rang và tôi là MC . Áo mão dìa làng .





                          6.

                          Sau 11 giờ tối, Áo bà Ba cầm mi cờ rô xin hát, tôi chiều áo bà ba .

                          Em hát bài Chiếc Áo Bà Ba và bài sau là Ngẫu Hứng Lý Qua Cầu :

                          " ..... Em thấy anh nhỏ híu, em thương .... ''

                          Má ơi .
                          Không dám đâu ! Theo anh qua cái xứ cà chớn nơi anh ở - Không bao giờ anh là nhỏ xíu đâu em .



                          Ở đây là một hoàn cảnh khác như bài viết về sau ....












                          đs.fr















                          #58
                            Thay đổi trang: << < 4 | Trang 4 của 4 trang, bài viết từ 46 đến 58 trên tổng số 58 bài trong đề mục
                            Chuyển nhanh đến:

                            Thống kê hiện tại

                            Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                            Kiểu:
                            2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9