Chương 9 Lâm đổ chai nước cam trong tủ lạnh nhỏ của căn phòng khách sạn vào chiếc ly giấy để cho Aihan uống. Sau cơn ân ái nồng nhiệt, Aihan kêu khát nước và Lâm nhanh nhẹn đứng dậy ra phòng ngoài lấy nước uống cho Aihan. Chàng thò tay vào trong túi áo khoác ngoài treo trên thành ghế và lấy ra một túi nhỏ. Trong túi là một hộp plastic nhỏ xíu, chứa một viên thuốc trắng.
Chuyên viên về tra khảo của CIA đã giải thích cho Lâm khi trao cho chàng hộp nhỏ này:
- Thuốc này vừa được sáng chế ra, có tên là Neo-Pentothal. Anh thừa biết là Pentothal là thuốc nói thật chúng ta đã dùng từ lâu để tra khảo và lấy tin tức từ những tên khủng bố chúng ta bắt được sau vụ 9-11. Nhưng Pentothal là thuốc chích truth serum, hiệu quả cũng không nhiều lắm. Vì một tên khủng bố đã được huấn luyện đầy đủ, vẫn có thể chống cự lại được và tỉnh táo đủ để khai ra những điều không thật hay để đánh lạc hướng người tra khảo. Và người bị chích Pentothal vẫn biết những sự kiện chung quanh và nhớ lại được những câu hỏi đã được đặt ra. Có nghĩa Pentothal có giá trị rất hạn hẹp và tầm hữu ích giới hạn.
Thuốc Neo-Pentothal này sau nhiều năm khảo cứu và thí nghiệm đã được chứng minh là rất hữu hiệu. Trước hết, có thể dùng để cho uống không cần phải chích nên rất thuận tiện. Thứ hai thuốc này khi cho uống sẽ làm người mà ta muốn tra khảo không còn khả năng chống cự được và sẽ phải trả lời hoàn toàn sự thật, không thể che dấu được. Hơn thế nữa, khi ra lệnh phải làm việc gì, sẽ phải tuân theo tuyệt đối.
Điều kỳ diệu nhất là khi tỉnh dậy, sẽ không có một chút ký ức nào về những sự việc đã xảy ra. Có nghĩa không hề biết gì về việc bị tra khảo, hay đã bị sai khiến làm việc gì, kể cả việc cầm súng bắn một người khác, cũng không hề biết đến. Vì ký ức của khoảng thời gian dưới tác dụng của thuốc đã bị trừ khử hoàn toàn trong trung tâm trí nhớ của não bộ.
Thuốc này có tác dụng rất nhanh. Sau khi uống vào, chỉ cần 5 phút là thuốc ngấm và có tác dụng ngay. Nhưng công hiệu cũng chỉ kéo dài được 15 phút. Vì sau đó người bị cho uống thuốc sẽ đi vào giấc ngủ rất say, không đánh thức lại được cho đến 6 tiếng đồng hồ sau mới tỉnh dậy. Nên anh phải tính toán thời giờ rất sát để tra hỏi hay sai khiến người mà anh cho uống thuốc. Điều nên nhớ là thuốc này kỵ rượu. Nếu pha trong ly rượu, sẽ mất đi 70% tác dụng. Người anh muốn tra khảo ai cũng không được có chất alcohol trong cơ thể người đó ít ra là 2 tiếng đồng hồ.
***
Lâm cho viên thuốc Neo-Pentothal vào ly nước cam, khuấy cho tan hẳn và mỉm cười. Thời gian trên giường với Aihan cũng đã hơn 2 tiếng, bao nhiêu rượu nàng uống tại bar rượu trước đó cũng đã tiêu hết, không ảnh hưởng gì đến thuốc Neo-Pentothal này được.
Lâm mang ly nước cam vào và canh chừng để Aihan uống hết, không còn chút nào. Chàng nằm cạnh, ôm Aihan và hôn nàng, bắt đầu vuốt ve nàng cho đủ 5 phút đồng hồ để đợi thuốc ngấm. Một lúc, Lâm thấy nàng nhắm mắt, vừa đúng 5 phút trên chiếc đồng hồ tay của chàng. Lâm bắt đầu hỏi:
- Em tên gì?
Nàng trả lời nhừa nhựa:
- Aihan Wang
- Ngày sinh của em?
- 2 tháng 8 năm 1983
- Bố mẹ em tên gì
- Xu và Mei Wang
- Em sinh ra ở đâu?
- Suzhou
Lâm hài lòng với các câu trả lời của Aihan, đúng như những điều chàng đã được Langley cho biết về Aihan Wang. Lâm bắt đầu vào việc ngay, chỉ còn 12 phút nữa trước khi thuốc Neo-Pentothal kết hiệu lực. Chàng đỡ Aihan ngồi dậy, để chiếc laptop vẫn buộc sát với cổ tay trái của nàng trên chiếc bàn nhỏ, Lâm kéo lại sát giường.
Lâm ra lệnh cho Aihan mở laptop. Nàng dùng ngón cái ấn vào một chỗ lõm góc bên phải trên mặt laptop. Phải đúng là các đường vân chỉ tay trên ngón tay cái của nàng mới mở ra được laptop. Nắp laptop từ từ mở ra. Lâm ra lệnh cho Aihan đánh vào keyboard password của nàng. Một ống nhỏ từ từ đẩy ra từ góc phía trên, Aihan dán mắt sát vào ống để tia sáng của máy scan rọi vào võng mạc của nàng. Có nghĩa phải đúng vân chỉ tay ngón cái, có password và retinal scan của nàng mới có thể dùng laptop này được.
Một chiếc hình hàng không mẫu hạm bắt đầu lộ ra trên màn ảnh của laptop, Lâm đã sai khiến Aihan để mở ra được chương trình tối mật của computer cho hàng không mẫu hạm của Trung Hoa. Chàng móc trong túi áo ra chiếc USB có chứa virus software Samuelson đã trao cho chàng tuần lễ trước tại Langley và ra lệnh cho Aihan cắm vào lỗ nhận của laptop. Trên màn ảnh của laptop, con số chạy dần từ 60% đến 80 % rồi 99% và sau cùng 100%. Virus này đã xâm nhập laptop của Aihan.
Ngày mai khi nàng lên đường bay đến Shangai để thực hiện công tác thiết lập hệ thống computer cho chiếc hàng không mẫu hạm Fujian, virus của Samuelson sẽ từ laptop của nàng chui vào nằm sâu trong góc cùng thâm sâu nhất của hệ thống computer của hàng không mẫu hạm, không cách gì khám phá ra được, kể cả những chương trình chống virus tinh vi và tân tiến nhất của Tàu.
Và một ngày nào đó, có lẽ sẽ không xa lắm, khi Trung Hoa và Hoa Kỳ chính thức mở màn cuộc chiến tranh giữa hai nước. Một tín hiệu bí mật từ vệ tinh nhân tạo của Hoa Kỳ sẽ được nhắm vào hàng không mẫu hạm Fujian. Virus của Samuelson sẽ được đánh thức và xâm chiếm toàn bộ hệ thống kiểm soát computer của chiếc Fujian.
Và Samuelson sẽ ngồi trong văn phòng Điệp Vụ Covert Operations của CIA tại Langley, Vỉginia, có lẽ sẽ gác chân lên chiếc bàn nhỏ trước mặt, ngậm điếu cigar Havana, dùng keyboard để ra lệnh cho chiếc hàng không mẫu hạm Fujian của Tàu quay hướng và khai hỏa các hoả tiễn bắn thẳng vào các thành phố sát bờ biển của Trung Hoa.