CÙNG BÈ BẠN LÊN ĐƯỜNG
CÙNG BÈ BẠN LÊN ĐÀNG
Có phải người đi không định trước Nên ta về ngồi nương bóng Như Lai Ngày trầm mặc mùa sau không hẹn ước Sau trăm năm không ai hiểu ngọn nguồn Đời hoang lạ cuối ngày còn phong kín Ta yêu đời sao ngần ngại dấng thân Chiều xuống chậm bên chân trời vạn kỷ Ta còn em thương lắm rất ân cần Sống là ngắm đến chiều cao đương đại Sao ngại ngần từng hố thẳm cách ngăn Ta yêu lắm những con người chơn chất Cho bao dung dẫu thương tích vết hằn Ôi quá khứ mãi tự hào, tẻ nhạt Phía tương lai còn âm ỉ thở dài Ngày quang gánh đầy thêm vừa mưng mủ Áo khăn đâu che hết mảnh hình hài Thương quá khứ nốt nhạc trầm khàn đục Để lớn lên trong trẻo một cung đàn Đời sẽ dậy vẫy tay mừng thân ái Ung dung ta cùng bè bạn lên đàng NGÃ DU TỬ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.10.2016 03:08:34 bởi THƠ NGÃ DU TỬ >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: