Sương Về Trên Núi
Cảm Ơn Sương Về Trên Núi
Cảm tình anh mang sương về trên núi
Rưng rưng lòng suối róc rách tạ ơn
Thương bài thơ mơn man từng câu nói
Tựa sao trời thắp nến lối đời em
Chiều thu nhớ êm đềm buông tiếng thở
Ngàn lá rơi sóng sánh một dòng sông
Núi bồi hồi biết lòng thôi cô quạnh
Gọi lên rừng, sương thả giọt từ tâm
Trái tim em âm vang màu đỏ thẩm
Hướng về anh niềm hạnh phúc tương phùng
Quên đi hết lạnh lùng đường mây xám
Dốc về nhà ảm đạm chỉ mình em
Phải không anh... sương vẫn mềm giăng núi ???
Đừng bỏ nhau lủi thủi ngắm chân dung
Nếu như thế sương não nùng bật khóc
Lá rừng bay gục chết dưới thu phong
17.10.05
Dòng Sông Nhỏ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.11.2009 14:47:11 bởi DongSongNho >
Bài thơ êm dịu mượt mà ghê á weocom DSN nha chúc cuối tuần vui và viết thêm cho bn cùng đọc với nha
Cảm ơn lời khen tặng của Băng Nguyêt. DSN chuc' Băng Nguyệt nhiều an lành
Chìm Khuất Trong Sương
Lần lượt sóng cồn xô về chân cát
Khúc nhạc buồn biển hát nhớ người thương
Chuyến tàu đi, hụ còi vương bến cảng
Tình ngóng theo thảng thốt tiếng gọi tìm
Bước liêu xiêu thân còng xe cát biển
Níu bóng chiều trên dốc nhớ hoài công
Tàu vẫn đi, nhạt nhoà màu ly biệt
Vách núi chờ mong, tha thiết tương phùng
Lần lượt rong rêu, thuỷ triều, năm tháng ...
Nương gió trùng khơi xoải cánh hải âu
Tàu đi ... để thêm sầu người ở lại
Bãi sỏi đời sắc lạnh cứa tim đau
Sóng xô dạt, nát nhàu lưng vách đá
Lỡ bến tình bọt biển hoá chơi vơi
Tàu đi ... đi mãi ... trầm mình ký ức
Chìm khuất trong sương tức tưởi đất trời
28.10.05
Dòng Sông Nhỏ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.06.2011 12:07:07 bởi DongSongNho >
Băng Khoăn cùng Sương Núi
Sông lững thững trôi chiều nghiêng ráng đỏ
Tìm bóng người thương mờ tỏ khói sương
Đàn hạc trắng nương mây về cố quốc
Đôi cánh chung tình chẳng kể mưa giăng
Trong thầm lặng băng khoăn cùng sương núi
Sông ngậm ngùi tình khúc vượt thời gian
Hồn siêu phách lạc lang thang dòng ngược
Thủy triều dâng mang nước nặng phù sa
Cùng bươn chải ... thơ- ta- người vất vả
Nghiệp nhân duyên biếu tặng cả cuộc đời
Thương lắm từng lời hải hồ sông suối
Đọng thành sương xây vách núi chiều rơi
Khoảnh khắc tình, tuôn muôn ngàn lệ thấm
Để tay người - ta níu cuộc tri âm
Và dừng lại đây một dòng sông nhỏ
Lời huyết mạch hỏi núi bỏ ta chăng ?
22.10.05
Dòng Sông Nhỏ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.11.2009 01:04:08 bởi DongSongNho >
DSN khách sáo quá rùi nè , cảm ơn lời chúc của bạn...thơ hay nà !
Băng Khoăn cùng Sương Núi
Lãng quên...như chiêm bao!
Băng khoăn cùng gió núi
Cánh hạc trắng đâu rồi
Những tàn đêm tắt lụi
Đầm sương trắng buông rơi
Xung quanh vùng cây cối
Che khuất một tầm nhìn
Mình làm gì nên tội
Mà chia cách bé ơi
Tặng em nắng của trời
Sưởi ấm con tim lạnh
Nếu mà em từ chối
Tắt đóm lửa mong manh
Thao thức cùng năm canh
Cánh hạc sầu ngơi nghỉ
Còn nổi niềm canh cánh
Đổ chưa một..gốc si
Tặng em đóa hoa quỳ
Vắt ngang khung trời nhớ
Đêm nay đừng bở ngỡ
Vào mơ ta thăm nhau
Một cánh buồm nghiêng chao
Ánh trăng tàn soi bóng
Biết đâu rồi mau chóng
Lãng quên..như chiêm bao......!!!
Khóc_Cười
Dòng sông trôi miệt mài về tâm thức
Quẩn quanh khóc cười bức vách trái tim
Xin cho đời ... êm đềm con nước chảy
Về bên nhau ngủ thiếp dãy ráng chiều
Thương cánh cò đìu hiu bay đồng vắng
Rạ xác xơ ngày nắng rát da người
Dòng sông tha thiết vương đời con nước
Vỗ về chân đê đẫm uớt phù sa
Cái vạc buồn hiu chiều nhá nhem tối
Xoãi cánh bồng mây lặn lội khúc sông
Tím hoàng hôn đau lòng duyền sóng bạc
Thảng thốt lòng tôi lạc bước giữa đời
Nếu tình ai giả vờ trong lòng ngực
Vấn dùm tôi nức nở mãnh sương buồn
Trả về nhau nước nguồn dòng sông nhỏ
Một nhúm hồn thương gió bụi vô thường
Không lời yêu thương nương nhờ thi lối
Đơn sơ tiếng lòng gối giấc tàn thu
Tôi gửi về anh nụ tình tâm tưởng
Toả ngát hương hoa xương thịt tất lòng
Thơ ... vắt kiệt lời, trải đôi dòng nhớ
Cười khóc buồn hiu ngớ ngẩn một mình
Bến đò thương nặng tình anh ... sông vắng
Đợi chờ nhau tâm thức lặng lẽ ... YÊU
10.2005
Dòng Sông Nhỏ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.11.2009 01:02:02 bởi DongSongNho >
Sương Khóc
Người trở về bên dòng sông thương nhớ
Bãi cát đời khỏa lấp nợ duyên nhau
Rặng dừa xanh cũng đau lòng rời rã
Phiến lá buồn lã chã giọt sương rơi
Người trở về mù khơi lòng con nước
Chảy về đâu xuôi ngược buổi hoàng hôn
Chuyến đò xưa bồn chồn miền ký ức
Sông đợi người thức đủ năm canh
Người trở về chạnh lòng dòng sông cạn
Con nước ròng ngán ngẩm cõi thế nhân
Lời vỗ về bần thần sương rơi lệ
Cảm tình vay hệ lụy vướng lên ngàn !
Người trở về... bàng hoàng nghe sông nói
Đau nhói trong tim ... bói cá săn mồi !
Thao thức niềm riêng bồi hồi tình mộng.
Nhức buốt người không? Sương mãi khóc thầm!
07.11.2005
Dòng Sông Nhỏ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.11.2009 15:28:15 bởi DongSongNho >
Nức nở
Ta nức nở người khóc cười nức nở
Niềm đau tràn về lỡ vạt khúc sông
Thả hết xuống dòng ... buồn hiu ... lá đổ
Trôi về đâu hồn phố nước dở dang
Thôi thì... chờ điều lỡ làng cười khóc
Mãi dấu niềm riêng tận dốc cuối đời
Như hành trang theo lời thiên thu gọi
Chẻ tim lòng lặng lẽ gói người thương
09.10.05
Dòng Sông Nhỏ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.11.2009 04:19:58 bởi DongSongNho >
Nói Với Anh
Biển quê mình còn xanh không anh nhỉ ?
Lời thủy chung có tựa cát trên đồi ?
Nơi quê người, hoa sồi mùa đông giá
Tách làm đôi xa lạ cả đường đi
Hoa xương rồng đỏ tình ý hở anh ?
Sao hôm trên trời vẫn thiên thanh chứ ?
Đời tha phương, khách lữ thứ không nhà
Nhớ lắm vị mặn mà nơi đất mẹ
Phải rồi anh... vòng tay êm của mẹ
và một lòng se sắc anh đợi em
Bỗng thèm trở về quê mình anh ạ
Bỏ lại nơi này những người xa lạ ...
chẳng thương em
Phải rồi anh... phố sương mù em ở
Nhịp thời gian đồng nghĩa lá thu rơi
Nhiều đêm lòng chơi vơi trong khuya vắng
Ước... mặn nồng chăn gối nghĩa phu thê
Quê hương thanh bình hai mùa mưa nắng
Em nhớ hoài tình lắng đọng bên nhau
Ngày bão đến đời vàng thau đã rõ
Thôi thì... chờ ở ngõ đợi nhé anh
Thương ngàn năm câu thề gìn giữ mãi
Đôi khi nơi này em sợ hãi thế nhân
Chút tình gần chia phôi lời phân cách
Thoáng thở dài thân phận tiếng vách nói
... nhớ anh !
15.10.05
Dòng Sông Nhỏ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.11.2009 15:33:49 bởi DongSongNho >
Trích đoạn: BĂNG NGUYỆT
DSN khách sáo quá rùi nè , cảm ơn lời chúc của bạn...thơ hay nà !
Băng Khoăn cùng Sương Núi
Lãng quên...như chiêm bao!
Băng khoăn cùng gió núi
Cánh hạc trắng đâu rồi
Những tàn đêm tắt lụi
Đầm sương trắng buông rơi
Xung quanh vùng cây cối
Che khuất một tầm nhìn
Mình làm gì nên tội
Mà chia cách bé ơi
Tặng em nắng của trời
Sưởi ấm con tim lạnh
Nếu mà em từ chối
Tắt đóm lửa mong manh
Thao thức cùng năm canh
Cánh hạc sầu ngơi nghỉ
Còn nổi niềm canh cánh
Đổ chưa một..gốc si
Tặng em đóa hoa quỳ
Vắt ngang khung trời nhớ
Đêm nay đừng bở ngỡ
Vào mơ ta thăm nhau
Một cánh buồm nghiêng chao
Ánh trăng tàn soi bóng
Biết đâu rồi mau chóng
Lãng quên..như chiêm bao......!!!
Dongsongnho cảm ơn bài thơ Lãng Quên... Như Chiêm Bao của Băng Nguyệt
DSN reply hơi trể một chút , đừng buồn DSN nghen , Bài thơ Tiếc của DSN như quà muộn dành cho sis Băng Nguyệt nhé
Tiếc ...
Lời ru trong chiêm bao
Kết mộng cho nỗi sầu
Choàng thức thêm hư hao
Lệ buồn như mưa ngâu
Cánh vạc người về đâu
Dòng sông chiều nay nhớ
Con nước ròng đêm thâu
Nhánh rong buồn tiếng thở
Bình minh lòng bỡ ngỡ
Hoa quỳ vàng đi vắng
Nắng màu thôi xuống phố Mưa phùn miền sương giăng
Ta nhớ người đêm trăng
Tuổi thơ xưa thăng trầm
Thanh bình đời cách ngăn
Thương nhân ảnh âm thầm
11.11.05
Dòng Sông Nhỏ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.01.2010 02:39:11 bởi DongSongNho >
Hệ Lụy
Trong góc đêm đọc thơ tràn hệ lụy
Từ đáy lòng kết nhụy đóa vô hình
Dường như nhân ảnh cùng mình trò chuyện
Xưng tội vô tình trầm khói u minh
Thơ người họa vào đời mang hương gió
Loài cỏ may về vướng ngỏ phù vân
Ngẫm tình thơ, ta ngại ngần đẫm lệ
Hối hận ê chề... vấn tóc căn phần
Lời từ tâm gieo vần trên nương nhớ
Xin an lành tiếng thở người_ thơ_ ta
Hái hoa mơ làm quà trang tình sử
Kịp bước đời lữ thứ bóng trăng tà
11.2005
Dòng Sông Nhỏ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.11.2009 04:20:38 bởi DongSongNho >
KHÔNG ĐỀ 1
Một nửa đời hư bỏ đi đâu
Buồn theo nước cuốn cuộn chân cầu
Sầu kia ai chất cao hơn núi
Tê lạnh trăng non hoang đêm sâu
Khóc đê? hồn nhiên theo tháng năm
Cười vương theo gió xưa về thăm
Đời vốn lâu nay vô tình quá
Góc nhỏ hồn ta vẫn lạnh căm
Có vui không nhỉ co`n ai nửa
Phù vân đau đáu chuyện nghìn xưa
Nghiêng ngữa thời gian đi rồi đến
Vét chút thinh không xót xa đưa
Tô đie^?m hóa trang ta rong chơi
Cười khóc bao năm gẩm chuyện đời
Đang vui cớ sao ma` lệ ứa
Chạnh buồn lại nhếch miệng mù khơi
Đừng hỏi vì sao mãi rêu rong
Khói nhạt sương tan lịm mộng lòng
Có lẽ còn nhiều năm sau nửa
Vẫn đậm một đời buồn mênh mông
Một dòng sông nhỏ len vào tim
Hạnh phúc mà ai mãi đi tìm
Đơn sơ giản dị như cười ; khóc
Sông chảy dòng đời thật lặng im……!!!![/embed]
Trích đoạn: Dongsongnho
Khóc_Cười
Dòng sông trôi miệt mài về tâm thức
Quẫn quanh khóc cười bức vách trái tim
Xin cho đời ... êm đềm con nước chảy
Về bên nhau ngũ thiếp dãy ráng chiều
Thương cánh cò đìu hiu bay đồng vắng
Rạ xác xơ ngày nắng rát da người
Dòng sông tha thiết vươn đời con nước
Vỗ về chân đê đẫm uớt phù sa
Cái vạc buồn hiu chiều nhá nhem tối
Khoắn nước trời mây lặn lội khúc sông
Tím hoàng hôn đau lòng con sóng bạc
Thảng thốt lòng tôi lạc bước cuộc đời
Nếu tình ai giã vờ trong lòng ngực
Vấn dùm tôi nức nỡ mãnh sương buồn
Trả về nhau nước nguồn dòng sông nhỏ
Một nhúm hồn thương gió bụi vô thường
Không lời yêu thương nương nhờ thi lối
Đơn sơ tiếng lòng gối giấc tàn thu
Tôi gữi về anh nụ tình tâm tưởng
Toả ngát hương hoa xương thịt tất lòng
Thơ ... vắt kiệt lời trãi đôi dòng nhớ
Cười khóc buồn hiu ngớ ngẫn một mình
Bến đò thương nặng tình anh ... sông vắng
Đợi chờ nhau tâm thức lặng lẽ ... YÊU
10'2005
KHÔNG ĐỀ 2
Đưa tay khóa cửa muộn phiền
Bỏ trăng hiu quạnh ngòai hiên một mình
Nằm nghe chăn chiếu vô tình
Đòi trăng trả nợ phiêu linh mõi mòn
Giử giùm ta nét môi son
Giử riêng em chử vuông tròn nợ duyên
Tử sinh cười khóc muộn phiền
Nằm im đá cuội qua miền ưu tư
Ta nhìn ta chút tâm từ
Mùa lên sương khói trang thư biếng lười
Vẽ trăng bằng nét mù khơi
Vẽ em hạnh ngộ trong đời phu` hoa
Mai còn gót mõi giang hà
Môi son còn đượm trong tà huy bay
Một bàn tay vẫy ưu hòai
Áo xiêm vừa gọn vai gầy tình nhân
Xoa tay xóa kiếp phong trần
Về em viết lại một lần lời yêu….!!!!!
khoc_cuoi
Trích đoạn: khoc_cuoi
KHÔNG ĐỀ 2
Đưa tay khóa cửa muộn phiền
Bỏ trăng hiu quạnh ngòai hiên một mình
Nằm nghe chăn chiếu vô tình
Đòi trăng trả nợ phiêu linh mõi mòn
Giử giùm ta nét môi son
Giử riêng em chử vuông tròn nợ duyên
Tử sinh cười khóc muộn phiền
Nằm im đá cuội qua miền ưu tư
Ta nhìn ta chút tâm từ
Mùa lên sương khói trang thư biếng lười
Vẽ trăng bằng nét mù khơi
Vẽ em hạnh ngộ trong đời phu` hoa
Mai còn gót mõi giang hà
Môi son còn đượm trong tà huy bay
Một bàn tay vẫy ưu hòai
Áo xiêm vừa gọn vai gầy tình nhân
Xoa tay xóa kiếp phong trần
Về em viết lại một lần lời yêu….!!!!!
khoc_cuoi
Rất là vui khi hân hạnh được biết một Khóc_Cười thực sự và thơ bro hiện hữu trên trang thơ của Dongsongnho. Cảm ơn tấm chân tình của bro, Khoc_cuoi nhé
Thân ái
Nov 12th, 2005
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: