NHỮNG PHIẾN ĐÁ CÒN LĂN
Đôi lời phi lộ
Khi gặp nhau, dân gian thường hay hỏi:-“Khỏe không? Làm ăn khá không?” Đáp:-“Khỏe! Khỏe re!” (Nếu thực khỏe, hoặc thực sự làm ăn thoải mái). Trường hợp không khỏe, làm ăn khó khăn, thì câu đáp lại là:-“Khỏe re! Như con bò kéo xe!”
1-Hình ảnh con bò kéo cỗ xe bò nặng nhọc nói lên mức độ khỏe re như thế nào!... Những cỗ xe bò và biến tướng của nó như xe ngựa, xe trâu, xe lừa, xe la, xe voi v.v… là biểu tượng của những gánh nặng của cuộc đời loại một.
2-Ở một cấp độ cực nhọc hơn nữa, người ta lại nói:-“Khỏe re, như con gà kéo xe!” Thật là kinh khủng… Tưởng tượng chú gà mà phải kéo cỗ xe bò thì sự cực nhọc sẽ như thế nào… Và liệu cỗ xe bò ấy có lăn bánh đi nổi không? Ở cuối thế kỷ thứ 20, vẫn còn không ít những hình ảnh về những con gà kéo cỗ xe bò ấy. Đó là những chiếc xe đạp thồ, xích lô, ba gác, xe lôi, xe kéo đủ mọi dạng, trong đó lực kéo (hoặc lôi, hoặc đạp) chủ yếu là sức người, làm động lực thay cho sức trâu bò, lừa, ngựa.
3-Nhưng gà kéo xe bò chưa phải là điều cực nhọc nhất. Vì dù sao cỗ xe ấy cũng còn có 2 bánh xe, để mà di chuyển… Những tảng đá, những phiến đá nặng nề và bất động ven đường mới là đối tượng khó khăn nhất… Chúng không có bánh xe, tất nhiên, do đó, muốn lăn, đẩy, kéo chúng đi thật không dễ dàng gì… Người gánh hàng rong với đôi quang gánh, người gánh nước thuê, người đội hàng trên đầu, gùi hàng trên lưng là những người phải mang vác những phiến đá hữu hình (không có bánh xe) trong cuộc mưu sinh khó nhọc.
4-Ngoài những phiến đá hữu hình kể trên, vẫn còn tồn tại những phiến đá vô hình, đôi khi còn nặng nề hơn gấp bội. Đó là trường hợp
-những người chồng phải nặng gánh gia đình với vợ đau, con ốm hoặc có con nghiện hút, phá gia chi tử
-những người vợ có chồng bê tha cờ bạc, rượu chè, gái gú, ăn tàn phá hại, lại còn bạo hành đánh đập chửi mắng vợ con
-những người mang gánh nặng bệnh tật, chìm đắm trong khốn khó
-những người thất tình, bản thân yêu thương thiết tha, hành xử chí tình chí nghĩa nhưng lại phải gánh chịu sự phản bội, lừa lọc, gian xảo đủ mọi dạng của đối tác mi thanh mục tú, những kẻ mặt người mà lòng dạ sói lang.
-những kẻ thất chí, tài năng đầy mình mà không có đất dụng võ, không có môi trường và phương tiện để phát tiết tinh hoa, không thể giúp mình mà cũng không thể cứu người, cứu đời.
Ôi! Những phiến đá vô hình này, trĩu nặng biết bao, để lôi, kéo, thúc, đẩy được chúng nhích lên một bước cũng là cả một vấn đề thiên nan vạn nan vậy.
5-Trường hợp cuối phức tạp, gay go hơn nữa là trường hợp những phiến đá, những tảng đá, những khối đá với nội lực nội sinh chẳng cần chờ ai lôi, ai kéo, ai thúc, ai đẩy, mà tự chúng, không đành lòng cam phận bất động bên lề cuộc đời, chúng muốn tự lăn đi, lăn về đích, lăn về nhà, lăn về với gia đình, lăn về với người yêu thương…. Ai dám bảo là ĐÁ vô tri vô giác, đá không biết MUỐN, đá không có linh hồn, đá không biết buồn, biết vui ??? (Tử phi “thạch” bất tri “thạch” tri lạc! Bạn không phải là đá, không thể biết đá có biết vui biết buồn hay không)
NHỮNG PHIẾN ĐÁ CÒN LĂN… ĐÁ này là ĐÁ, là NÚI ĐÁ, nhưng cũng chính là những con người bình thường chúng ta trong cõi nhân sinh vô thường, vui ít buồn nhiều này vậy… [HSN]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.10.2016 12:32:06 bởi HanSiNguyen >