TRƯỚC SAU
TRƯỚC SAU... Phía trước mặt trùng trùng rừng cam hạt ta đến đó sẽ hả hê giải khát đoàn quân đã đến hồi nhượt bạc ? cũng hồi sinh nghe da thịt căng tràn Khúc hoan ca là cả nghìn vàng đâu dễ kiếm đời trăm năm một thuở biển mênh mông lớp lớp trùng sóng dữ tận chân trời xa thẳm cả tự do Trời đất mịt mùng mây đen đây đó vạn thuở tìm châu được mấy người vác nổi sầu đi khắp máu tươm tươi tiếng khóc giữa đời vọng lên cao dội lại thành thanh âm rờn rợn suốt đêm dài ... Nhắp men tình đạm bạc buổi đông mai nghe hơi ấm dự phần vào da thịt bao lâu rồi thiên hạ bỏ quên tiết khí nghe ngàn phương ngồi khóc rả bên đời Trí tuệ chân chính nhể nhại những mồ hôi đành đơn độc bụi thời gian phủ kín tâm huyết xót xa hồn ta câm nín uống cạn sầu ôm hận đến thiên thu Nguồn về đâu ... mãi miết chảy xa mù ? nghe đau nhói dòng sông buồn dân tộc ở đâu đó người ta chia nhau bỗng lộc thời áo cơm giun dế gọi mơ hồ NGÃ DU TỬ/ SG
BIỂN BỜ CHA thế gian mãi ca tụng mẹ
ít người nhắc đến ơn cha
Ngày mới lớn cha tôi thường ban bảo rằng áo cơm cũng khó nhọc khôn cùng còn tri thức vạn lần hơn thế nữa và rất nhiều lý lẽ của riêng chung Tôi chưa hiểu những cơ, thời, lý, mệnh nên bâng khuâng trước ngữ nghĩa cha mình rồi ra đời trong lúc khó mưu sinh mới lần rõ chuyện nhọc nhằn tình lý Cha bây giờ rong chơi cùng thiên sứ ông ngao du khắp trời đất muôn trùng tôi đứng trước đôi bờ phong vận cùng thông lòng cứ nhớ những lời cha ngày cũ Có những đêm trường tư lự bao mầm xanh bật chết trước can trường đời có đẹp như cha tôi thường nói : " Đạo làm người hơn cả những danh xưng" Giữa đời thường lòng đôi lúc rưng rưng thương cha lắm cứ thủ thường liêm khiết " giữ đạo làm người" có là thua thiệt nhưng cả đời gìn được chữ thanh gia Đường trần gian ai cũng phải đi qua và có lẽ cái nhìn chưa bao quát hành vi mỗi người là hạt trái ngọt chua là kết quả mai nầy Đời chập chùng quá khứ đến tương lai càng đơn giản khi quay về đạm bạc muôn lý giải giữa hai bờ thiện ác chẳng bằng ung dung trước rộng chật vô cùng NGÃ DU TỬ ( trích MẮT THÁNG GIÊNG, NXB THANH NIÊN 2011)
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.02.2017 12:48:01 bởi Nguyệt Hạ >
NỰ CƯỜI NÉP PHÍA HIÊN TRĂNG Em cười nép bên hiên trăng rất nụ Anh bên này thao thức một tiếng ru Này em nhé trăng xuân dìu cánh mộng Phía giang đầu còn vọng khúc tình du Mùa xuân nhớ cõi lòng còn vương vấn Suối yêu đương chảy suốt cả đời người Trăng ngày ấy cũng bình yên như mộng Cánh chim bay chưa ngừng đỗ bến đời Bay mãi miết trong khung trời bất định Chợt nghe ra từ suối tóc hôm nào Em có hiểu như trăng vừa mách bảo Bến trần gian luôn dịch biến theo mùa Tôi dừng lại bên hiên trăng rất thực Nụ em cười tỏa rạng cả hồn tôi Trăng huyền ảo trên trời cao vàng rựng Lời yêu thương còn bay bỗng giữa đời NGÃ DU TỬ
HẠT THƠM CHỪNG ĐÃ TÁCH MẦM Vầng trăng vỗ về cát trắng Đầu non phủ kín mặt người Thương ta một đời du tử Lỡ thời thế cuộc trêu ngươi Mơ xưa xanh màu hiện tại Áo khuya đen kịt hồn người Ta về bên hiên ngóng đợi Tự do còn rộng tay người Lũ qua trắng đồng bờ bãi Muôn đời vạt nắng xanh tươi Ai hay đỏ màu hoang phế Tiếc ngày chân lý xưa trôi Mặt người lô nhô hồn phách Hình như đâu đó lộ hiền Trần gian áo thiền có rách? Thôi về tu tập an nhiên Cỏ non ươm mầm xuân nụ Tiếng em cười ấm nhân gian Hạt thơm tách mầm vỡ đất Đời nghe đây đó rộn ràng NGÃ DU TỬ / SG
GỌI GIÓ NGÀN LÊN TIẾNG Ngõ cũ cài then đóng Ngày lên phía chân trời Đường xanh xưa mất hút Quay về mở cuộc chơi Chân miệt mài đi tới Bóng ngã dài sau lưng Dòng đời reo phơi phới Gọi người từ muôn trùng Trên đỉnh đời ngàn sao Nhìn đất thấp trời cao Trời xanh cùng mây trắng Màu xanh nối tiếp màu Gọi gió ngàn lên tiếng Ầm ào những đợt xô Rừng lau rung theo gió Như cánh chim tung trời Ngõ cũ hồn đã thức Ngày lên xanh ngập lòng Ai bên đời còn ngóng ? Gió mới về ngang sông NGÃ DU TỬ
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: