NHỮNG CHUỖI NGÀY RONG RÊU    
 Nghe Radio  
 hòa hồn theo những bản tình ca 
 Một đêm sâu  
 thăm thẳm, giọt cà phê nhỏ giọt  
 Như gọi ai thiết tha  
 Cung sầu tiếng nhạc vương vãi, vướng lên tóc  
 Ôi một thảm buồn, đen mượt, một góc phòng 
 Rêu phong.. rêu phong  
 Tâm trí vẽ những ngày vui đã qua  
 Đánh thức, tưởng tượng, đi tìm lại, tháng ngày xa 
 để giết nỗi cô đơn đang lên ngôi xưng bá chủ  
 Âm thầm rồi tự nhủ:  
 " lẽ nào, ta chịu thua"  
 Tâm trạng cứ như đùa 
 Rượt đuổi theo con chữ  
 Để viết, chồng lấp, nỗi buồn hung dữ  
 ôi kiệt sức..thế là nỗi buồn to lớn theo tháng ngày  
 Đè lên ký ức, hiện mãi..không phai  
 Bên tách cà phê,bên radio, trong đêm vắng 
 Mà hồn ta đâu.. 
 Ôi đây? Vây kín nỗi sầu văng vẳng  
 1 đêm, 2, đêm, 3 đêm, rồi cả một tuần đêm  
 một góc phòng, trang giấy lem 
 mắt ướt sũng nhiều 
 rơi xuống bàn tự kỷ  
 Sắp đóng thành rong rêu.   
 Quang Nguyễn