CHUYỆN TRONG ĐỜI
VÀO THU Vào thu rừng lá rủ nhau rơi Vàng đỏ lao xao rợp đất trời Lữ khách chân chùn nhưng vẫn bước Trăm tình hương tỏa mãi chưa vơi
Dấu xưa hình ảnh còn trong mắt Lối cũ non sông thiếu giọng cười Thổn thức thu về dâng nỗi nhớ
Bâng khuâng trong gió đậm tình người.
Lá chờ rơi 07/09/2012
VẸN ĐỜI TRAI Đêm nằm mơ mộng cũng như ai Vui thấy hồn thơ đã thoát thai Bảy chữ ngửa nghiêng tâm thổn thức Tám câu xao xuyến dạ bùi ngùi Tình xuân chưa đến trong phòng vắng Chí cả đà bay thoát cửa ngoài Mơ cánh chim bằng tung gió bão
Công thành danh toại vẹn đời trai.
Lá chờ rơi 04/09/2012
NHƯ BỂ CẢ Vu Lan lễ mẹ mọi người hay
Hiếu thão lòng con đợi dịp này Nôn nóng càng mong càng thấy chậm Ân cần luống đợi luống vui thay Khẩn cầu tuổi mẹ như sông núi
Cung kính lòng con nguyện thẳng ngay Nghĩa mẹ tình con như bể cả
Qua bao năm tháng vẫn đong đầy
Lá chờ rơi 03/09/2012
NẶNG TÌNH NGƯỜI Đêm nằm đong đếm giọt mưa rơi Nghe tiếng chim tìm bạn giữa trời Nửa gánh tóc tơ còn đậm nhạt Một bầu thương nhớ mãi đầy vơi
Những mong chốn ấy vui niềm nhớ
Đừng để nơi đây bặt tiếng cười Trăng sáng soi chung đây với đó
Nước non đâu cũng nặng tình người
Lá chờ rơi 02/09/2012
TRẺ NÀO HAY Cánh bằng muôn dặm quyết tung bay Chí cả nam nhi trải dặm dài Chăm sóc dạy răn cha tóc bạc Cưu mang giáo dục mẹ thân gầy Danh thành mong hiến đường vinh hiển Công toại dâng về miếng ngọt cay Nghĩa mẹ công cha như núi Thái Đêm ngày cặm cụi trẻ nào hay
Lá chờ rơi 02/09/2012
CHỈ KHỔ THÔI Không nói nhưng đây đã biết rồi
Giang hồ phiêu bạt khắp nơi nơi Người đời té nặng vì ham ghế Việc thế lo nhiều để kiếm ngôi Bạc tóc chưa vui lòng chúng bạn Phờ râu còn mõi miệng thằng tôi Giá mà được phép đi tu quách Lẩn quẩn trong nhà chỉ khổ thôi
Lá chờ rơi 02/09/2012
ĐÀNH THIẾU NỢ Dân ghiền không mạng khó kêu ơi Tắt tịt giao lưu chán mớ đời Cúp điện chạy pin còn tạm đỡ Không đèn gõ chữ chẳng thơm tươi
Nếu mà tìm mãi không ra ý
Thì chớ mong chi một giọng cười
Bởi lẽ nàng thơ chưa chịu đến
Nên đành thiếu nợ bốn năm nơi.
Lá chờ rơi 25/08/2012
TRĂNG KHUYA Trăng khuya có lúc cũng phai mầu Muốn sáng đêm ngày chẳng dễ đâu Vui với trẻ thơ vui tháng tám Lạnh cùng non nước lạnh trăng sầu Gió thốc rừng khuya cây trải lá
Sương mờ ao cạn cá theo câu Vén mây phải mượn tay nàng gió
Để Cuội giăng tơ tận mái lầu. Lá chờ rơi 18/06/2012
KỂ GÌ CÔNG
Chăm lo con trẻ kể gì công
Mưa nắng xông pha lội giữa đồng
Đôi lúc đổi trao nơi xóm chợ
Suốt ngày mua bán ở ven sông
Nặng vai nhiều gánh lòng không nản
Nhẹ bước trăm lo má vẫn hồng
Mong thấy con ngoan mau lớn mạnh
Riêng mình cực nhọc kể như không.
Riêng mình cực nhọc kể như không
Ngây ngắm con thơ giữa nụ hồng
Lòng mẹ bao la dường bốn bể Công cha dồn đập tựa muôn sông Mồ hôi đẩm gốc cây đầy trái Nước mắt vương bông lúa rợp đồng Nghĩa mẹ tình cha như núi Thái Mong nhìn con trẻ sớm nên công! Lá chờ rơi 24/08/2012
CHỈ CẦU MONG Nghĩa mẹ công cha trả nổi không
Kính dâng cha mẹ đóa hoa hồng Công cha như bể tràn năm tháng Nghĩa mẹ dường mây phủ núi sông Khản tiếng trong đêm ru giấc trẻ Còng lưng giữa nắng gặt ven đồng
Trăm khổ ngàn lo không quản ngại Chỉ cầu mong trẻ sớm nên công.
Lá chờ rơi 19/08/2012
XÀI TẠM Tuổi già nay nhớ trước quên sau Quên cả rằng nay đã bạc đầu Hăng hái giao lưu chơi xướng họa Sẵn sàng tranh cải chuyện nông sâu Những khi ăn nói lời không chỉnh Chúng bạn cảm thông ngữ chẳng giàu Bởi trót yêu thơ mà dốt chữ Nếu không xài tạm biết tìm đâu. Lá chờ rơi 18/08/2012 KHỎI ĐI ĐÂU Giỏi thời đi trước dở đi sau Cái khó luôn theo với buổi đầu Thơ sẽ tịt ngòi khi ý cạn Lời luôn ngọt tiếng lúc tình sâu Thủy chung đáng quí cho người khó Tiền của còn thua với kẻ giàu Vân cẩu cuộc đời luôn biến đổi Nay tàn mai mọc khỏi đi đâu. Lá chờ rơi 18/08/2012 SẼ ĐỂ ĐÂU ? Chớ hỏi đâu là trước với sau Khởi đi thì gọi điểm ban đầu Giữa đời trông thấy đời vô tận Hết kiếp thua buồn kiếp chẳng sâu Kim cổ lắm người mong bất tử Thế nhân nhiều kẻ mộng sang giàu Xuôi tay nhắm mắt là xong hết Tiền của kia rồi sẽ để đâu ? Lá chờ rơi 19/08/2012
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.03.2017 03:29:00 bởi lá chờ rơi >
CHIỀU XUỐNG Chiều xuống đồi hoang nắng vội tan Mênh mông xa tít tận mây ngàn Gió ru phơi nhạt màu thu cúc Sương phủ ươm nồng đóa ngọc lan
Lưu luyến chân trời đôi cánh nhạn
Xôn xao cuối bãi một cung đàn Lối về sơn cước đường cô lẻ
Mà chút tình ai mãi dệt đan. Lá chờ rơi 15/07/2012
VUI VỚI NÀNG THƠ Tuổi già quanh quẩn với nàng thơ Vui thú thanh tao khỏi đợi chờ Khoan nhặt tám câu ru cánh gió Vui buồn năm vận ủ cơn mơ Đôi lời nhắn gửi trăm tay đón Tám hướng ca ngâm một giọng hò Ôn cố tri tân tình cộng hưởng Đường Thi vang tiếng tự bao giờ. Lá chờ rơi 17/08/2012 DẠO BƯỚC VƯỜN XUÂN Dạo bước vườn xuân nhặt lá thơ Tri âm đâu dám để ai chờ Thoáng nghe tiếng gọi ra chào đón Chợt thấy trời khuya tỏa mộng mơ Giữa chốn mông mênh trăm nỗi nhớ Từ đâu xao xuyến một câu hò Tình xuân tự thuở nào say đắm Vang vọng dư âm mãi đến giờ. Lá chờ rơi 17/08/2012
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.03.2017 09:42:11 bởi lá chờ rơi >
TÌNH SAY
Vô sự vô ưu với tuổi xanh
Vẫn thương vẫn mến bạn quanh mình
Yêu thơ bút ngọc chờ thi tứ
Đợi nước cô đò trỗi giọng thanh
Ríu rít chim oanh kêu trước ngỏ
Lao xao bướm trắng dạo sau ghềnh
Ai về quê mẹ cho ta gửi
Những mối tình say khó biện minh. Lá chờ rơi 15/08/2012 (tự họa ngược :) MỘNG CÒN XANH
Đôi lời biện bạch để thanh minh
Lên thác vừa xong lại xuống ghềnh
Bất kể tóc tai như tuyết bạch
Chỉ cần môi mắt tựa thiên thanh
Mở bầu rượu ngoại còn do bạn
Khép cỗng vườn xuân chẳng tại mình
Vô lự vô tư thân tự tại
Trong vầng tóc trắng mộng còn xanh.
Lá chờ rơi 15/08/2012
THƠ KHỜ Từ lâu cũng muốn học làm thơ Thấy khó nên đành phải giả lơ Miệng bảo không ưa dù vẫn thích Bút chưa chịu viết để người chờ Yêu vần thêu dệt tình son sắt Thích điệu rao mời giấc mộng mơ
Nhưng mãi vò đầu thơ chẳng đến
Viết ra thì bạn gọi thơ khờ.
Lá chờ rơi 13/08/2012
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: