CHUYỆN TRONG ĐỜI
VẪN YÊU ĐỜI (chúc thọ 81 bác Châu Anh) Tám mươi thêm một vẫn yêu đời Lá thắm chim hồng nhắc lại chơi Đôi góc đồi sương oanh đợi yến Nửa vòm trăng ngọc bóng tìm người Hồ Tôm say chút tình hoa bướm Bến nghé đong đầy nghĩa lứa đôi Ngược dốc Đào Nguyên lòng ấm lại Nhớ thương tràn ngập dạ bồi hồi. Lá chờ rơi (Xuân Ất-Dậu 2005) 27/11/2004
CHẲNG TÀ (đáp lời Nhất Phương) Rằng dẫu từ lâu ngán đạo bà Nhưng lòng thương kẻ kiếm không ra Vị tình bù đắp nơi dư thiếu Đâu nỡ khen chê cái trẻ già Đất đã sinh voi sinh cỏ dại Trời cho có Nữ có Nam ta Nam tìm yêu Nữ voi tìm cỏ Ấy thuận thiên nhiên chính chẳng tà ! Lá chờ rơi 05/02/2001
CHỚ ƠI Vô thủy vô chung nào đã muộn Trăm năm còn thiếu những đôi mươi Khí thần sung mãn đang giao nối Nhân quả âm thầm chớ quậy khơi Nương bóng Càn Khôn chân nhẹ bước Nghiêng bầu Nhật Nguyệt chén lần vơi Men cuồng hé mở tâm Duy Ngã * Cóc sợ trời kêu quyết chẳng ơi ! Lá chờ rơi 12/09/2000 (Nouméa) * thiên thượng địa hạ, duy ngã độc tôn
CÒN MUỐN ĐƯA THOI
Ði về thắm thoắt tựa đưa thoi Sáu tháng ăn chơi đã cạn rồi Luống nhớ xe ôm tài xế nữ Nào quên bia áp má kề môi Ninh Kiều bưởi ngọt dang tay đón Chợ Lách sầu riêng nhoẻn miệng mời Những ước đưa thoi mươi lượt nữa Ðược không còn đợi ý ông Trời. Lá chờ rơi (chuyến bay đêm về Pháp 30/03/2005)
NHÌN LẠI NGÀY QUA
(thân tặng Châu-Anh, Nhất-Phương, Chí-Trung) Bảy sáu năm xông xáo chợ đời Thăng trầm vui khổ tựa trò chơi Nhàm tai thế thái cười dâu bể Chán mắt nhân tình ngượng lứa đôi Bút ngọc Châu, Phương* chưa ráo mực Rượu đào Trưng*, Ngộ đã mềm môi Trăm tình san sẻ cơn nguy biến Rạng rỡ như trăng sáng giữa trời. Lá chờ rơi (Colomiers 17/04/2005) * Châu Anh, Nhất Phương, Bùi Trưng (bút hiệu Chí Trung)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.03.2017 17:58:55 bởi lá chờ rơi >
BẤT AN Đau tay nhức gót lỏng ba sườn Thử thuốc Tây Tàu đã hết phương Chạy điện châm kim phồng chẳng xẹp Thoa dầu bóp thuốc nứt còn trương Thầy ròm bày cách ăn rau muối Lang mập cho toa nuốt đậu đường Mới đó nhức đau đều dứt sạch Chỉ còn cút kít mấy chân giường ! CA/VNN/CT 12/11/2000
NHỚ BẠN BẤT AN (tặng Nhất Phương) Nằm mơ thấy bạn tắm ao sâu Chỗ thấp le đe cũng ngập đầu Ập xuống để mê nghe ướt tóc Trồi lên lính quýnh bị khô râu Trườn qua uốn lại chơi mươi phút Đạp ngửa chòi nghiêng trút cạn bầu Lau sạch mặc khô tươi tỉnh lại Bấy giờ đi đứng kém ai đâu ! Lá chờ rơi 08/05/2001 (Nouméa)
NHẠT MÁ XUÂN HỒNG Vì đâu phai nhạt má xuân hồng Dễ khiến lòng ai nổi bão giông Nhớ phút chia tay ngày cuối Hạ Thương người đan áo buổi đầu Đông Nhạn đến theo mây tin chẳng có Canh tàn nối sáp mộng chưa xong Trăng khuya càng nhuộm màu sương sớm Nỗi nhớ càng dâng ngập cõi lòng. Lá chờ rơi 07/03/2011
MƠ MÀNG THƠ NHẠC
Nhớ thuở xưa nào mới biết nhau
Tình yêu Đường luật rất dồi dào
Nhưng điều hiểu biết còn nông cạn
Chưa kẻ rành thông chỗ đậm sâu
Chia sẽ đúng sai vài tiếng nói
Luận bàn hay dở một câu chào
Nay xóm Đường thi hương tỏa ngát
Mơ màng thơ nhạc vút non cao.
Lá chờ rơi 09/12/2011
ĂN CUA (thân tặng con cua DK)
Bởi mình giống chúng mượn danh cua
Quen bước đi ngang tật khó chừa
Gặp bữa nhậu chơi thì cứ nhậu
Nhằm hôm cua chắc vẫn ăn cua
Sá gì một tiếng làm danh tự
Mà bỏ đôi càng để nhịn thua
Sinh xám tử hồng ta với nó
Ta Sinh nó Tử vậy là vừa.
Lá Chờ Rơi 24/12/2005
XIN CHỪA
Giờ thì chỉ họa với anh em
Chẳng dám se sua chỗ cứng mềm
Ai muốn yêu ai thì cứ nữa
Lá an phận Lá chẳng làm thêm
Thi nhân thơ thẩn phun châu ngọc
Trần tục nghêu ngao vải nước hèm
Một tiếng sự đời mong sáng tỏ
Bạn mình kiên nhẩn hãy chờ xem.
Lá Chờ Rơi 24/12/2005
LÁ MÙA THU Ngô đồng rụng một lá * Gọi mùa thu tình nhân Thiên hạ đều biết cả Mùa thu đang đến dần Sen không còn nở nữa Mây không còn bay bay Hạ không còn bốc lửa Những chiều vàng chia tay Ta nghe mùa thu đến Cả một trời say sưa Nâng niu chòm hoa cúc Hỏi người về hay chưa. Lá chờ rơi 15/02/2014 * Ngô đồng nhất diệp lạc Thiên hạ cộng tri thu
MỘT THÂN NHÀN
Không tiền không nợ một thân nhàn
Cười kẻ bôn ba tự buộc ràng
Việc nước vắng tôi còn các bác
Cơm nhà hết gạo có khoai lang
Vểnh râu nghe cóc cho thời tiết
Vỗ bụng thành thơ ghẹo xóm làng
Trải kiếp nhìn nương dâu hóa bể
Trong vòng bĩ cực bước nghênh ngang.
Lá Chờ Rơi 24/12/2005
NHẮN BẠN YÊU THƠ ĐƯỜNG
Thơ Đường dễ tựa ăn cơm sườn
Chỉ kẹt khi nào gặp thịt ươn
Nhai kỷ nếm chơi e thối miệng
Ăn càn nuốt trộng sợ đâm xương
Câu thơ bằng trắc ran như pháo
Vế đối đông tây ngọt tựa đưòng
Nhắn bạn yêu thơ Đường chịu khó
Đối, vần, niêm, luật, chớ coi thường.
Lá Chờ Rơi 24/12/2005
XUÂN NHỚ Đông đã tàn theo nhịp đất trời Xuân nầy ta lại với ta thôi Gió ru gác nhỏ chờ không đến Nhạn trể tin xa mộng vắng người Lấy rượu lấy thơ đong chén lẻ Đếm mình đếm bóng gọi là đôi Xuân nào viếng bạn lòng chan chứa Tay nắm tay nhau rộn tiếng cười. Lá chờ rơi 04/01/2000 (Nouméa) Họa ngược XUÂN NHỚ (tặng Châu Anh) NHỚ LÚC CHIA TAY Nhớ lúc chia tay cũng gượng cười Ngậm ngùi mai trúc lại chia đôi Trời Âu tuyết đọng neo chân khách Đất Việt nồm nam tủi phận người Sức trẻ dời non còn bỏ mặc Hơi tàn gởi biển vậy đành thôi Rượu bầu thơ bạn vui ngày tháng Ao cạn rồng thiêng trấn cửa trời. Lá chờ rời 04/01/2000 (Nouméa)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.03.2017 18:26:16 bởi lá chờ rơi >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: