CHUYỆN TRONG ĐỜI
GIÀ MƠ VỢ TRẺ Tân niên nầy quyết kiếm tân nhân Dẫu phải khòm lưng bởi nợ nần Bụng chẳng no cơm làm lỏng gối Đêm không đầy giấc khiến run chân Xây qua xây lại con đầy tháng Tay dắt tay bồng vợ vẫn xuân Vợ trẻ mà ngoan sao chẳng lấy Dại chi bắt chước kẻ cù lần ? Lá chờ rơi 18/12/1998 (Nouméa)
VUI VỚI THƠ ÐƯỜNG
Mênh mang tình ý cõi thơ Ðường
Chớ trách người sao mãi vấn vương
Bảy chữ tám câu tìm chọn kỷ
Năm vần hai đối chẳng coi thường
Nét thần một bức thề non nước
Tiếng ngọc đôi giòng hẹn gió sương
Ngây ngất tình xuân vào cõi mộng
Cùng nhau vui xướng họa thơ Ðường.
Lá Chờ Rơi 24/12/2005
VẪN CÓ TA ! Mặc kệ ai cười cứ nhởn nha ! Tuy già nhưng vẫn thích rên la Theo gương « ứ hự » đòi xê lại Vãn hát từ lâu vẫn chửa ra Gắng gượng chìu nhau vui một phát
Hoan hô các cụ gánh hai bà
Đông đoài lui tới chia ngày tháng Bên ấy bên nầy vẫn có ta !
Lá chờ rơi 23/12/2011
ĐÚNG SỰ ĐỜI Chờ đợi Giáng Sinh năm mới vui Cầu xin ân phước đẹp duyên cười Bầu cua xúm lại toan liều mạng Xập xám chia đều quyết xả xui Nếu rủi vận bay làm sạch túi
Thì may thời đến gặp vừa đôi
Quả là thua bạc thì hên gái* Đen đỏ đỏ đen đúng sự đời.
Lá chờ rơi 18/12/2011
* malheureux au jeu, heureux en amour
(họa VÀO THU của Phương Tú Anh) LÁ RỤNG VỀ ĐÂU Thu ơi ta muốn hỏi mình Sao thu trẩy lá cho cành xót thương Nắng đưa tiển tận cuối vườn Gió theo nhặt lá trải đường Hawai Cành trơ thở ngắn than dài Lá đi cành đợi chia hai nổi niềm Mây ngừng gió cũng lặng im Lá còn xào xạc bên thềm khóc thương Ngậm ngùi nhớ lại cố hương Mặn tình vôi trắng nồng gương cau trầu Lá rơi rồi lá về đâu Mỏi mòn cành đợi âm hao muộn màng Hắt hiu theo đợt gió vàng Lá vào đất mẹ muôn ngàn nhớ thương Vào Thu lá đỗ sầu vương Chào xuân lá lục hoa hường đề thơ Cành ôm sương tuyết đợi chờ Mai nầy lá trổ ngập bờ quê hương ! Lá chờ rơi 26/09/1998 (Nouméa)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.03.2017 10:09:27 bởi lá chờ rơi >
MẠC CƯA KÊNH MƯỚP ÐẮNG
Khiếu trời cho đá cá lăn dưa
Làng có một cua* cũng đã thừa
Nay bỗng hiện ra thêm mật gấu**
Vào xin đọ sức với càng cua
Ðứa thời nghịch ngợm như ma xó
Ðứa lại tinh ranh tựa quỷ chùa
Lá biết phận mình nay « quá đát »
Chỉ ngồi xem đấu chấm hơn thua.
Lá Chờ Rơi 24/12/2005 * hai bạn thơ
TẠ TÌNH TRI KỶ
Tri kỷ quanh ta được mấy người !
Mặc ai chờ lá vẫn chưa rơi
Cớ chi vô sự mà cay cú
Sao bỗng không dưng lại lắm lời
Cứ tưởng duyên may thêm bạn mới
Ðâu ngờ ý dại hết đường chơi
Ta về khuây khỏa cùng mây nước
Tranh kém-hơn chi ? phí tuổi đời !
Lá Chờ Rơi 24/12/2005
CHÚC LÀNG ĐƯỜNG LUẬT Chúc Giáng sinh và Tết tây ta Cầu xin Đường Luật mãi không già Chung tay tô điểm thơ về họp Góp sức vun bồi ý trải ra Tự cổ tám câu ghen nắng sớm Xuân nay bảy chữ đẹp chiều tà Giữa mùa sinh nở thơ lai láng Xướng họa tưng bừng vạn dặm xa. Lá chờ rơi 24/12/2011
LÚC SẠCH TIỀN Hoan hỉ mừng xuân đón Tết ta Nô-En còn lại gốc thông già Đèn giăng chớp nhoáng trà sen nóng Rượu ngoại tưng bừng bánh dọn ra Xập xám bên kia thua lắc nhắc Bầu cua góc nọ trúng tà tà Chữ rằng thua bạc là hên gái Nhưng lúc sạch tiền gái cũng xa. Lá chờ rơi 24/12/2011
TÌNH NỒNG HƯƠNG CŨ
Mỗi người một đoạn trăm năm Ai làm danh tướng ta làm thi nhân Tình nồng men dậy theo vần Dẫu xa tầm mắt vẫn gần trong tim Tìm anh như thể tìm chim Chim ăn biển bắc đi tìm biển đông Chờ nhau dưới cội ngô đồng Lá rơi mặc lá, cành không ... níu cành Qua đình dỡ nón trông đình Ðình bao nhiêu ngói thương mình bấy nhiêu Chiều chiều lại nhớ chiều chiều Cùng ai áo trắng khăn điều sánh vai Giờ sao đôi ngã trúc mai Nhìn trăng thẹn bóng, nhìn ai thẹn mình. Hò .. ơ ..... Ðèn Sài Gòn ngọn xanh ngọn đỏ Đèn Mỹ Tho ngọn tỏ ngọn lu Tình không bến hẹn biên khu Chín trăng em đợi mười thu em chờ. Lá chờ rơi (Tp HCM 28/03/2005)
CHIỀU SAY XUÂN LẠNH
(để nhớ mùa Xuân 2005 còn rơi tuyết) Xuân đã đến còn mang ba lớp áo Lòng không hờn không giận cũng căm căm Ðường trước nhà ngửng mặt thấy xa xăm Xe vắng tiếng trên lề người vắng bóng Nụ xơ-ri trĩu cành chen nhựa sống Góc vườn xanh tu-líp trải hoa vàng Én bay về vội vả gọi mùa sang Mù vẫn đậm ánh dương hồng nghẽn lối Ðàn chim sẻ thập thò trên mái ngói Nhìn chân trời như hỏi chúa xuân đâu Con quạ đen nay rảnh việc bắc cầu Đang sục sạo trong lùm xây tổ ấm Mây lang thang trên cõi trời u ám Hỏi trần gian sao vắng vẻ không vui Người xin thưa nhân thế vẫn yêu đời Nhưng lặng lẽ bởi đất trời lỗi hẹn Bởi xuân đến mà đông chưa tách bến Trời âm u con trẻ khó ra chơi Chân nôn nao những muốn được leo đồi Tay ngứa ngáy muốn vê từng cọng cỏ Hơi thở nhạt phổi thèm hương lộng gió Tai thèm nghe ra rít tiếng côn trùng Mắt thèm vui đi hái nấm ven rừng Tay thèm vẩy tung cần khi được cá Mùa xuân đến mang về cho tất cả Có muôn hoa nuôi bướm trắng ong vàng Có côn trùng sâu bọ để chim ăn Có cõ mượt cho muôn loài nhơi gặm Mùa sinh nở thiên nhiên bừng sắc thắm Nửa địa cầu xoay mặt đón tương lai Mặc đông tàn dai dẳng mãi năm nay ... Lá chờ rơi (Colomiers 27/04/2005)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.03.2017 10:27:45 bởi lá chờ rơi >
CÕI BỤI TÌNH XUÂN Xuân bao nhiêu vẫn mãi là xuân Riêng mỗi nhân sinh mỗi phúc phần Bần phú trăm năm đều dứt cuộc Ngắn dài đến lúc cũng dừng chân Lẽ trời chớ trách sao hơn thiệt Sự thế đừng toan vấn quỉ thần Mầu nhiệm kiếp người trong cõi bụi Nẻo đời một bước vạn tình xuân. Lá chờ rơi 19/12/2004 (Xuân Ất-Dậu 2005)
MƯỢN BÓNG SÔNG THU (thân tặng nhà thơ Nhị Hà) Trông bóng sông thu thấy Nhị Hà Đoạn đời gian khổ đã từng qua Ngược xuôi Nam Bắc theo hồn nước Quạnh quẻ tơ duyên bận nỗi nhà Ai biết tình ai nghìn dậm gửi Nhớ gieo mầm nhớ một người xa Trăm năm phù phiếm còn thao thức Vui với nàng thơ giữa ánh tà. Lá chờ rơi (Bến-Tre 05/02/2005) DUYÊN DÁNG SÔNG THU (thân tặng chị Thu Hà) Tha thướt quanh co nước ngắm trời Vơi đầy hương ngát tự trùng khơi Đỏ vàng lá động sôi tình nước Qua lại đò đưa rộn tiếng người Vẫy cánh chim bằng trơ một bóng Tuôn dòng thu thủy đến muôn nơi Câu hò lưu luyến dù ngưng dứt Tình gửi hư không chửa cạn lời. Lá chờ rơi (Bến-Tre 03/02/2005)
CHỚ BẢO ĐỪNG Cứ thuận thiên nhiên chớ ngại ngùng Bởi tràn nhựa sống phải lao lung Đương cơn quyết liệt cho nhau mượn Đợi lúc nguôi ngoai lấy lại dùng Lòng tốt ai đưa thì phải nhận Của hư người bỏ chớ nên bưng Lộc trời đây đó chia nhau hưởng Đâu thiệt đâu hơn lại bảo đừng ! Lá chờ rơi 10/08/2000 (Nouméa) họa ngược : CHỚ NGƯỢNG NGÙNG Nửa muốn khai ra nửa bảo đừng Giây chùn phiếm lệch khó “bừng bưng” Nhớ khi sừng sộ tràn uy vũ Giận lúc tong teo cạn cách dùng Ghé bến Vu Sơn trông mắt chán Lên gò Thần Nữ đợi mông lung Xưng tên thì tránh đừng xưng tuổi Cứ uống Viagra chớ ngượng ngùng ! Lá chờ rơi 15/08/2000 (Nouméa)
TRUNG THU HOÀI CẢM Vẫn dáng thanh tao của thuở nào Chân trời góc bể lại tìm nhau Nhấp nhô nỗi nhớ thời xanh tóc Rào rạt niềm thương lúc bạc đầu Mượn ánh trăng vàng soi tám cõi Mang giòng thơ ngọc trải năm châu Ấm nồng hương gió tình mai trúc Man mác trời thu nối nhịp cầu. Lá chờ rơi Colomiers 03/10/2004
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: