CHUYỆN TRONG ĐỜI
MƠ DUYÊN
Thấy người vui cưới tiệc rùm beng
Cũng muốn đăng rao kiếm bạn hiền
Tuổi cỡ sáu mươi thêm chút chút
Tác chừng thước rưởi điệu quen quen
Giọng nghe dẫu chán mà không ghét
Việc dở cần chê cũng vẫn khen
Ðã quyết sánh vai nhìn thế sự
Cần chi kén chọn chỗ sang hèn.
Lá chờ rơi 02/01/2006
VUI CHỮ TAO PHÙNG
(thân tặng các bạn thơ tản mác ở 4 phương trời)
« Nhân sinh hà xứ bất tương phùng ? »*
Ðây tiếng thơ cuồng nối điệu chung
Ðón gió đợi trăng thương gửi lại
Trèo non vượt bể nhớ theo cùng
Vần gieo tiếng ngọc cung lưu luyến
Ý vượt trời sao ánh chập chùng
Ðất khách tình thơ buồn lẻ bạn
Ngày vui xin hẹn buổi tao phùng.
Lá chờ rơi 02/01/2006
CÁM ƠN THẦY
Nghe tim lúc nhịp… lúc im lìm !
Vội đến xin thầy bắt mạch xem
Thầy bảo đau lưng do ruột cứng
Mới hay lỏng gối tại gân mềm
Ngày ăn ba bữa kiêng dồi chó*
Tối ngủ tám giờ cử đái đêm
Đãng trí mượn tay tiên đấm bóp
Lửa rơm kề cận chớ nằm im !
Lá Chờ Rơi 02/01/2006
* tục ngữ miền Bắc :
Sống ở trên đờI ăn miếng dồi chó
Chết xuống âm phủ không có mà ăn !
CHƯA CHỊU THUA !
Tuy già nhưng quyết chẳng ngu ngơ
Mắt chỉ lem nhem lúc tỏ mờ
Nhà vắng sân dơ chưa quét dọn
Buồng không cửa mở vẫn mong chờ
Tình xuân nay cạn đường tơ nhện
Duyên mới giờ mang nặng ý thơ
Trưa sớm ngâm nga câu xướng họa
Gật gù đôi chén tỉnh rồi mơ !
Lá chờ rơi 06.01.2006
THƯƠNG ÁO VÁ QUÀNG “chiều chiều lại nhớ chiều chiều “nhớ người áo trắng khăn điều vắt vai “áo vắt vai vợ ai không biết “áo vá quàng chí quyết vợ anh ! Ðẹp thay lời nói chân thành Tìm nhau trong chốn cơ hàn mà yêu Khi yêu ba bảy còn liều Sá chi áo rách đường thêu vá quàng ! Tôi không yêu em vì tóc dài tha thướt Tôi không yêu em vì đôi mắt mơ màng Tôi yêu em vì tay bùn chân đất Miệng cười tươi theo tiếng nhịp chày buông. Tôi yêu em vì người em mộc mạc Sống hồn nhiên như cỏ dại hoa ngàn ... Sao vua chín cái nằm ngang Thương em từ thuở mẹ mang trong lòng Sao vua chín cái nằm chồng Thương em từ thuở mẹ bồng trên tay Sao vua chín cái nằm ngay Thương em từ cả những ngày còn thơ Thương từ dạo ấy đến giờ Thương người mặc áo bà ba vá quàng ! Lá chờ rơi (Colomiers 17/7/2005)
XUÂN MUỘN 2005 Chúng chứng sao rồi lại cũng sang ? Hỡi xuân tươi thắm của thiên đàng Bướm bay xiên xẹo tình vô định Ong đáp vòng vo ý rõ ràng Bởi trước giữa trời không giọt nắng Nhưng giờ khắp chốn tỏa muôn hương Tình xuân còn lại bao nhiêu đó Muốn tặng dâng nhau phải vội vàng. Lá chờ rơi (Colomiers 19/06/2005)
MỪNG THỌ BẠN 73 “Ngũ thập niên tiền nhị thập tam” Gương xưa cụ cưới gái mười lăm (1) Năm mươi ôm gốc đà ăn chắc Hai chục thêm ba hết sợ lầm Trên dưới hứng gieo câu xướng họa Nhặt khoan nhồi trộn khúc tri âm Khuôn vàng thước ngọc duyên trao gởi Mãn kiếp tơ vương rút ruột tằm ! Lá chờ rơi 12/12/1998 (Nouméa) (1) cụ Nguyễn Công Trứ năm 73 tuổi cưới nàng hầu trẻ 15-17 tuổi gì đó.
SAO NGỜI MẮT EM Mẹ ru mấy khúc ầu ơ ... Con lim dim mắt mẹ chờ ngủ sâu Lời ca trong gió bay cao Nửa ru con dại, nửa theo bạn vàng Ầu ơ... “Quạ kêu nam đáo nữ phòng Người dưng khác họ sao lòng nhớ thương” Lời như tạc đá ghi vàng Ðưa con vào giấc mộng xuân đầu đời Mụ bà dạy trẻ mỉm cười Mẹ nhìn âu yếm thương rồi lại thương Thương chồng đội gió dầm sương Chồng thương chung với con thương một lòng Ầu ơ ... “Phải chi em vác nổi cây súng đồng, Em đi lính thế cho chồng đôi năm !" Tình ngời trong mắt xa xăm Dòng thơ sưởi ấm gối chăn lạnh lùng Ầu ơ ... “Chim quyên ăn trái nhản lồng Lia thia quen chậu vợ chồng quen hơi” Ngoài trời sao lại đổi ngôi Một vì sao lạc soi ngời mắt em. Lá chờ rơi 14/05/2005
LẨN THẨN
Tuổi trời quên lửng vậy mà hay
Hưu trí cần chi đếm tháng ngày
Ðói bụng nhớ ra cơm chửa nấu
Oải người biết quả rượu đà say
Xuân đưa duyên yến oanh reo hót
Hạ đón tình sen súng nở đầy
Lẩn thẩn tin thơ tìm đến bạn
Nơi nào cũng nhớ há riêng đây !
Lá Chờ Rơi 25/12/2005
HẸN VỀ Nghe tiếng xuân reo dậy bốn bề Chút lòng lử thứ cũng đê mê Ngảnh về đất mẹ thương còn nặng Dấn bước tha phương khó chẳng nề Rực rỡ mắt quen người dị tộc Ngỡ ngàng tai lạ khách xa quê Pháo nhà ai nổ nghe thôi thúc Áo gấm chưa may cũng hẹn về. Lá chờ rơi 03/02/2001 (Nouméa)
MUỘN MÀNG Ngắm trẻ tung tăng nhớ tuổi vàng Ơn trời sinh lọt cửa nghiêm sang Tiếc công dưỡng dục chưa đền đáp Hổ phận mày râu giữa chợ làng Nghĩa mẹ thương tràn hai mắt ướt Tình cha đau quặn một trời oan (1) Buồn trông bóng ngựa công chưa toại Ngảnh lại soi gương thấy muộn màng. Lá chờ rơi 04/08/2000 (1) bị Cách Mạng giết oan CHỚ MƠ MÀNG Dương gian một kiếp mộng kê vàng Cực lạc Thiên Đường cũng muốn sang Tưởng Phật chuông ngân vang bến tục Mơ Tiên khói tỏa ngợp nương làng Thuyền Từ Bát Nhã đầy khoang khổ Cánh hạc Bồng Lai nặng gánh oan Oan khổ người gây sao chửa giải Chờ Tiên đợi Phật luống mơ màng. Lá chờ rơi 07/08/2000 (Nouméa)
CÒN LẠI BAO NHIÊU ? Trong cõi phiêu bồng của gió trăng Mình như mây trắng nhẹ lâng lâng Hương thừa tháng tám lòng nao nức Những muốn lên chơi viếng chị Hằng. Trong ánh xuân hồng trải núi sông Nhớ chi rằng “sắc” lại rằng “không” Chung tay xây dựng đời muôn lớp Biết sống thì vui với rộn ràng. Trong khí kiêu hùng tỏa bốn phương Tơ lòng tơ nhện ví như sương Chợt còn chợt mất trong câm lặng Thẹn với ai kia giữa chiến trường. Trong kiếp sông hồ gặp đó đây Càng xa nỗi nhớ lại càng đầy Bao nhiêu hải lý đo thương nhớ Bến cũ thuyền xưa đợi có ngày. Trong lời hẹn biển tiếng thề non Việc cũ người xưa chẳng trách hờn Duyên mới chưa trao tình đã đượm Thơ hồng nung ấm lại lòng đơn. Trong cái chập chờn của tỉnh say Mặc người đen bạc chớ như ai Vần thơ tao ngộ còn nong nả Sao để tâm tình vuột nắm tay ? Trong tiếng tơ đồng hẹn sắt son Riêng mình chưa tỉnh giấc cô miên Con tim đa cảm thường chung điệu Sao tiếng tim mình nhịp tách riêng ? Trong cõi muôn trùng nước lẫn mây Mối tình càng dứt lại càng say Dang tay ôm cả nghìn thu lại Xin đổi cho tôi có một ngày ! Trong giấc mơ hồ của đắm say Ta làm góc bể đợi chân mây Tàn đêm giông tố bình mình lại Góc bể chân mây lại tái hồi. Trong sâu thăm thẳm của mơ màng Mặc cõi ta bà với “có” “không” Muôn lớp vườn xuân trời rộng mở Tình hoa tình bướm mãi tình chung. Trong chốn vô cùng vũ trụ xoay Nay còn cười cợt ghẹo trêu ai Năm mươi năm nữa trăm năm nữa Còn lại bao nhiêu kỷ niệm này ? Lá chờ rơi (Colomiers 22/06/2005)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.03.2017 14:06:33 bởi lá chờ rơi >
(thân mến tặng quý bạn nhà lớn LÊ CÔNG Châu Đốc) QUÊ TÔI Quê tôi có ngọn sông dài Nước xao xuyến cuộn bèo lai láng về Con đò gác mũi bờ tre Đếm bao nhiêu lượt đi về bên nhau ! Quê tôi nắng đủ mưa đều Ruộng sâu đã trổ bao nhiêu lúa vàng Long lanh đáy nước mơ màng Trăng đôi chung một, trăng nàng trăng anh Âm thầm khói quyện mái tranh Duyên ai nấy gặp, duyên mình gặp nhau ! Hè qua sen điểm hồ sâu Đông lên nhớ bạn, ai sầu ai thương Thu đi ai thả lá bàng … Xuân về mượn cánh mai vàng trao tin ! Đong đưa cuối bãi đầu ghềnh Đò hoa nối nhịp ân tình em sang ! Quê tôi quạnh quẽ xóm làng Nước ru suốt tháng gió đàn quanh năm Cỏ cây tâm sự thì thầm Chim bay mỏi cánh xa xâm nửa vời Quê tôi mộc mạc bao người Cả đời trong nắng cả đời trong mưa Cả đời đi sớm về trưa Gieo mùa nước đến, gặt mùa nước đi Quê tôi xa tận chân trời Lúa xanh xanh ngát, trăng ngời ngời mơ Tưởng chừng trăng dệt mành tơ Tưởng chừng lúa nhuộm trời thơ một màu ! Chiều chiều chim vịt kêu chiều Bâng khuâng nhớ mãi chín chiều bâng khuâng! Lá chờ rơi (Saigon 1952)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.03.2017 14:15:11 bởi lá chờ rơi >
CHỬA THÀNH RỒNG (thân tặng CHÂU ANH) Bao phen vượt thác chửa thành rồng Thỏa chí tang bồng đáp núi sông Những tưởng hương thơm về cố lý Nào hay mộng vở trút theo dòng Xưa tung bút thép vàng trêu lửa Nay mượn lời thơ giải ý thông Mặc kẻ tranh danh người đoạt lợi Ta vui xuân lại với muôn hồng. Lá chờ rơi (Nouméa 05/05/2000)
CHÚT TÌNH CON 1. Vô sự sao đêm cứ chập chờn Giật mình nghe rõ cái cô đơn Thân bằng vẫn nhớ thương nhiều ít Quyến thuộc hằng lo sợ mất còn Những lúc mong tin tai ngóng mỏi Thường khi ngó lại mắt trông mòn Dừng chân lữ thứ tìm đôi vận Ghi chút tình con nhớ nước non. 2. Ghi chút tình con nhớ nước non Bên kia bờ ấy có Sài gòn Bến-Tre nhau rốn chờ tha thiết Rạch-Miễu sông đò đợi héo hon Thơm nước Cần Thơ bầy cá cháy Ngọt vườn Chợ Lái* trái bòn bon Chín rồng đuổi sóng tràn ra biển Một giải phù sa đảo mấy hòn. * Lái Thiêu 3. Một giải phù sa đảo mấy hòn Sông Ba Hàm Cỗ sử ghi son (1) Hai đời chiến đấu con như bố Một chí hi sinh mất vẫn còn (2) Đồ Chiểu danh vang dường nổ sấm (3) Miền Nam uy dậy tựa xô non Lẩy lừng bách chiến quân ông Cống (4) Đả viện thi đua với diệt đồn. 4. Đả viện thi đua với diệt đồn Ngàn sau Tổ-quốc nhớ công ơn Bom gào tiếng nấc tan gia hận Đạn rít lời chiêu tử sĩ hồn Chạnh nhớ chinh nhân đường bách lý Ngùi thương quả phụ chốn cô thôn Công thành ai nhắc khi binh lửa ? Đây chút tình con gởi nước non ! Lá chờ rơi 15/06/2001 (Nouméa) (1) tỉnh Bến Tre gồm 2 cù lao nằm giữa các con sông Ba Lai, Hàm Luông và Cổ Chiên. (2) anh hùng tử khí hùng bất tử (3) Đồ Chiểu là tên cách mạng của tỉnh Bến Tre (4) bộ đội của tướng Đồng Văn Cống
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.03.2017 14:30:01 bởi lá chờ rơi >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: