CHUYỆN TRONG ĐỜI
TỈNH GIẤC CÔ MIÊN Trắng vàng năm cánh gió đưa duyên Bạn với dân quê lẫn thánh hiền Tên ngắn vẫn ghi đôi cặp đối
Tuổi dài luôn góp một lời khuyên
Xuân về dựa cửa người quê dốt Tết đến nhờ cây bút trạng nguyên
Thi pháp tung hoành trên giấy đỏ
Pháo hồng kinh động giấc cô miên. Lá chờ rơi 16/02/2013
NGƯỜI ĐẠI NGỘ Lấy vợ là đeo gông xích cổ
Vậy mà vẫn thích không kêu khổ Quanh năm cày cuốc lắm tay bùn Tối tối nuông chiều nên hóa ngố Cuối tháng đưa trình giấy lỉnh lương Dưới đèn kê kiểm bao nhiêu số Êm xuôi thời được lên giường nằm
Vậy mới xứng danh người đại ngộ. Lá chờ rơi 18/02/2013
VẠN DẶM BAY Tết đã qua rồi xuân vẫn đây Thiều quang chín chục mãi đong đầy Thơ xuân dán vách đà giăng nhện Xác pháo đầy sân quét mệt tay
Bạch yến du xuân chào tiển biệt Hồng mai đón Tết vẫn phô bày
Xuân lai ba bữa rồi xuân khứ
Tung cánh chim bằng vạn dặm bay. Lá chờ rơi 18/02/2013
SỐNG TRÊN ĐỜI Tình yêu là lẽ sống trên đời Dẫu lúc vuông tròn lúc rụng rơi Phu xướng phụ tùy thời kết hợp Kẻ nem người chả phải xa rời Cần cù sức trẻ vui cày cuốc
Mệt mỏi thân già phải nghỉ ngơi Mẹ đỉ mặc tình la sớm tối
Cứ coi như bản nhạc không lời.
Cứ coi như bản nhạc không lời Kỷ niệm thời xưa nhớ chẳng ngơi Nghĩa tựa yến oanh bay nối cánh Tình như bèo nước chẳng xa rời Trước sao gối chiếc còn mong đợi Nay để duyên già phải rụng rơi
Tri túc biết thân an phận lão Tình yêu là lẽ sống trên đời. Lá chờ rơi 21/02/2013
HẾT ĐƯỜNG CHƠI Già thời hết dẻo hết đường chơi Hoa đẹp cành tươi để rụng rơi Khỏe trí xác khô không chộn rộn
Mặc tình dáng ngọc cứ trêu ngươi Mèo ngao say ngủ chê mùi mỡ
Heo ột quên ăn chán sự đời Tri kỷ tri nhân đừng hối tiếc Già thời hết dẻo hết đường chơi. Lá chờ rơi 24/02/2013
QUYẾT CHẲNG LƠI
Nệm gấm trên cao bệ vệ ngồi
Kệ người đeo khố kẻ mang tơi
Ngựa xe rộn rịp theo từng bước
Vườn ruộng mênh mông tỏa một trời
Ai khó khuyên ai an phận khó
Bạn vơi nhắn bạn chớ chờ vơi
Vun thu tích trử phòng khi thiếu
Mặc kẻ cười chê quyết chẳng lơi.
Lá chờ rơi 23/02/2013
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.03.2017 13:02:29 bởi lá chờ rơi >
BÙA CHÚ HẾT LINH Đưa lũ tham quan đến tụng đình Nơi cuồng ma khiếp quỷ thần kinh Điều tra lột mặt phường gian trá Vấn tội lừng uy đấng khắc tinh
Diệt kẻ ăn tiêu cho ấm cật Loại tay vét hốt chỉ riêng mình Vạch trần chân tướng loài tham nhũng Trước cửa công bùa chú hết linh. Lá chờ rơi 25/02/2013
DƯ ÂM RÓC RÁCH Đố ai chẳng có những khi tè
Vậy cớ can chi đứng dựa hè
Úm úm ôm ôm dường sợ gió
Trần trần trụi trụi giống như khoe
Sông vàng mắt tục nào ai thấy Suối bạc duyên trần vẫn cố che Bực bội ra xong thời nhẹ nhỏm Dư âm róc rách vẫn còn nghe.
Lá chờ rơi 25/02/2013
VỮNG TAY NGHỀ Phép đi ăn sáng vợ chưa phê
Đến liếc sơ qua vội bước về Tiền túi bao nhiêu chưa kịp đếm Nợ xù mấy lượt sổ đà kê Thịt sườn cơm tấm nhìn thêm thích
Hủ tiếu mì vàng thấy phải mê
Còn lợi còn răng còn khoái khẩu
Món ngon nhờ bếp vững tay nghề. Lá chờ rơi 27/02/2013
UY DANH HỒNG LẠC Hải đảo Trường Sa bầng sóng dậy Hùng binh đất Việt bám trùng khơi Sao vàng trong gió ngời mây nước Cờ đỏ tung trời nét thắm tươi
Giữ đất luân phiên nơi hải ngoại Ngăn thù đua sức chốn xa vời
Vẹn toàn đất tổ theo gương trước Hồng Lạc uy danh mãi rạng ngời !
Lá chờ rơi 27/02/2013
KHÓ KHỞI ĐẦU
Vạn sự nhiêu khê lúc khởi đầu***.
Đừng lo việc ấy đến khi nao
Noi gương tiết phụ quay về Hán*
Nối chí danh nhân chẳng lụy Tào**
Đưa cánh buồm xanh vào cuối bể
Trải vầng thơ ngọc phủ ngàn dâu
Người xưa vạch lối người sau bước
Chớ hỏi đường kia dẫn đến đâu.
Lá chờ rơi 04/03/2013 * Tôn Phu Nhơn qui Thục
** Quan Vân Trường : - Hàng Hán chẳng hàng Tào!
*** Vạn sự khởi đầu nan!
GIỮA TRÙNG VÂY Miệng hoa hàm tiếu tóc như mây Ngơ ngẩn lòng ai bước đến đây Tục tử chẳng lo mưa ngập đất
Phàm phu nào sợ gió rung cây Thương người chiếc bóng cau mày liễu
Xót kẻ cô đơn vóc hạc gầy Thế sự thăng trầm muôn lối thoát Riêng mình lạc lỏng giữa trùng vây. Lá chờ rơi 02/03/2013 MƠ VỀ DĨ VÃNG
Gởi nhớ thương về theo gió mây Trăm tình kết nối kể từ đây Quê người nắng chói phơi màu tuyết Đất lạ sao ngời giữa rặng cây
Nặng gánh ly hương trời đất lạnh
Oằn vai lãng tử gió sương gầy Mơ về dĩ vãng chân trời cũ Trên chiếc thuyền con sóng bủa vây. Lá chờ rơi 28/02/2013
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.03.2017 13:20:01 bởi lá chờ rơi >
PHẢI CỐ QUÊN Xa cách nhau đành phải cố quên Không thời nỗi nhớ lại dâng lên Nhớ đôi mắt lạnh ngày chưa biết Nhớ cánh tay mềm lúc đã quen Nhớ buổi bên nhau lời chẳng dứt Nhớ hồi chia cách mặt buồn tênh Nhớ vầng tóc rối thơm mùi nắng Nhớ miệng ai cười mũi hểnh hênh ! Lá chờ rơi 03/03/2013
BẢN NHÁP ĐƯỜNG THI Cũng đã lâu rồi được gọi ông Thân vui qua giọng nói thơm nồng Bạn già mời nhậu đang ngồi đợi Lớp trẻ chờ thơ vẫn ngóng trông
Thư quán vườn xưa luôn sốt sắng Tao đàn bạn mới chỉ bềnh bồng
Nàng thơ được kẻ tung người hứng
Bản nháp đường thi mãi chất chồng. Lá chờ rơi 02/03/2013
NHƯ SÓNG KÌNH NGƯ Chưa ngán mà sao đã muốn thôi ? Muốn ăn ta gắp bỏ cho người Họa thơ phải sợ khi vần chết (tử vận) Đấu trí đành thua một chữ "thơi" Lúc hứng tứ thơ cho vạn ý
Khi khô ngọn bút phải căm lời Đường thi xướng họa luôn hào hứng Như sóng kình ngư giữa biển khơi. Lá chờ rơi 06/03/2013
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.03.2017 15:07:42 bởi lá chờ rơi >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: