LƯU BÚT
        
        
    
    
    
	
        
    
        
        
            
            
                 TUỔI NGÀ       Sớm mới hương thơm quyện phố nhà    Nhìn lên trắng cả góc trời hoa.    Dư xuân vẫn trải, hè như đã...    Chớm nắng rồi mưa chạnh tuổi ngà !       Xuân Hoàng.    ( Nhớ một góc trời HN ! )     
   
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 18.03.2017 19:17:53 bởi Lưu Bút >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              THƯƠNG !    Thương nè... có tự lúc nào  Mà bên ta suốt ngọt ngào ru ta.  Từ khi biết khóc oa oa  Đã vì thương mẹ yêu bà ngủ ngoan.    Thương cha sớm tối gian nan  Đợi người trong nỗi xốn xang buông chiều.  Đến trường thương bạn, cô nhiều  Một trời thương lắm những điều lạ hay.    Thương hoa bướm, sợi nắng gầy  Cánh diều, tiếng mõ, nhịp chày thân thương.  Cảm thông nghèo khó cùng đường  Cảnh đời bất hạnh sẻ nhường chia nhau.    Thương yêu quý mến đồng bào !  Thương "người dưng" đến... dường nào biết không !    Xuân Hoàng.   
 
    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              GHÉT   Ghét người, sao chẳng ghét ta  Ghét người chi để nhăn da, tái lòng  Ghét ta về vụng, cạn nông  Ghét ta là chỉnh tu hồng mình hơn.    Ghét người ta sẽ cô đơn  Ghét mình thôi để keo sơn bạn bè  Ghét cho mới tốt mình nhe  Ghét mình, ta sẽ vai kề thân yêu !   Xuân Hoàng.      
   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              CƯỜI   Tính thú luôn tiềm ẩn trong ta  Chờ khi câu chấp nó cười khà  Sinh sôi nảy nở nhiều đến lạ  Cẩn thận... không thì hóa ác ma !    Xuân Hoàng.      
   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              BẰNG LĂNG !      Ai về theo cánh bằng lăng    Thoáng buồn như nhủ nhau rằng nào quên.    Tóc tơ thầm kín êm êm    Vẫn chờ đúng hẹn lên men lại về.      Mấy mùa lá rụng lê thê    Mấy lần ước nguyện ngày hè lên xanh.    Nở bông mầu tím hiền lành    Rõ tình chung thủy yêu dành cho nhau !      Ai về như giấc chiêm bao    Ai về yên lắng... dậy trào niềm thương !      Xuân Hoàng.    ( ... Và xuân có qua đi... cho ngày hè trở lại !  
  ... Về chung với đêm thâu... có hình bóng liêu trai ! )    
            
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              NHỚ....!   Hái cánh hoa đồng... em nhớ anh  Chợt cười tủm tỉm... mắt long lanh  Bâng khuâng nụ tím dường như hỏi  Đã phải lòng đâu... chắc dạ nhầm !    Xuân Hoàng.  ( Cám ơn em một đóa hoa đồng ! )      
   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              CÙ CƯA...   Muốn nói hoài câu sẽ tạ từ  Rời đi... diễm cảnh thực hư hư.  Chia tay thơ thẩn dù không nỡ  Lại mãi kèo cưa... tóc dựng xù !    Xuân Hoàng.   
 
           
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              SAO NỔI...!   Giận rồi... nên ngoảnh mặt đi  Sao mà... khêu chỗ mề ly chi trời....!  Cánh tung sao nổi mình ơi...  Giận thì có giận, thương thời nhiều thương !    Mắt xa xôi ngắm dặm trường  Mà lòng đã ngụ cùng giường mộng chung !   Xuân Hoàng. 
 ( Vui xíu .....cho ngủ ngon nha mọi người ơi....! )      
   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              ƯỚC....!   Hoa gì có tóc bồng trôi  Với màu tím tím làm tui chạnh lòng.  Như em bé mà chẳng thích bồng  Ở truồng chạy nhảy giữa đồng vô tư.    Ước chi mình được thế ư  Trở về tuổi mộng cho dù hoa trêu !   Xuấn Hoàng.   
 
           
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              NHỚ.....!       Mộc mà hương sắc đồng quê  Mấy mùa vẫn vậy đi về có nhau.  Như mây thương lắm trời cao  Cho người nhớ hạ thì thào cơn mưa !        Xuân Hoàng.      
   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              LÁ XANH !    
    Khi về với thủơ lá xanh  Nghe lòng thanh thản trong lành bình yên.  Đất thân, trời mãi dịu hiền  Thiên đàng trở lại, ưu phiền rời xa !    
     Xuân Hoàng.      
   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              QUÊ NGOẠI       Lại về với tuổi thơ yêu  Còn in trong túi tim điều ngày xanh.  Quê hương vẫn thiệt hiền lành  Tiếng đàn vọng cổ sang canh ngọt mùi !        Cánh rừng đước thẩm lòng tôi  Bãi bồi nâu sẫm thương thời bùn hoen.  Gió mưa ngày bão tắt đèn  Vẫn nhiều ghê nến đêm đen vui vầy.       Lại về đây... sướng vui thay  Dạt dào con nước rong đầy tình quê !       Xuận Hoàng.  ( Một thoáng Bạc Liêu ! )      
   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              HOÀI VUI !    
    Sống đời có mấy năm đâu  Buồn vui ghét giận lo rầu hoài công.  Mấy xuân giữ được má hồng  Chỉ vài mươi đã đi tông sức lừa.    Nhọc lòng chi mãi chen đua  Thích ngồi trên để khi thua chán chường.     Thương yêu người, quý quê hương  Óc mòn, tay lẳn.... khiêm nhường... hoài vui !   Xuân Hoàng.          
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              CƠM EM NẤU !   Cơm em nấu thật ngọt lành  Trắng ngà những hạt chân thành vì ai  Ấm lòng tự đó đến nay  Dãi dầu mưa nắng càng say càng ghiền.        Cơm em nấu khói nghiêng nghiêng  Vẫn hằn trong nhớ... thơ viền tình ta.  Ngát thơm mùi tóc, hiên nhà  Để dù dâu bể, đi xa... anh về....       Cơm em nấu... có gì mê  Mà mình rơi dãi... chưa hề buồn măm !       Xuân Hoàng.         
       
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              KIẾP NGƯỜI...    Mau tàn như cánh hoa xuân    Sớm vừa hé nụ trưa bừng men say.    Tối hiu từng cánh rụng rời    Sáng ngày mai đã im hơi lạnh lùng.      Bướm già, ong cẳng chân run    Tiếc vì tí tẹo tương phùng đoàn viên.    Có, không nối tiếp kề liền    Vui nào bấy được... ưu phiền tràn giang !      Xuân Hoàng.    ( Phải thế không những hàng xóm thân yêu ? )       
   
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 03.04.2017 19:05:02 bởi Lưu Bút >
            
         
     
    
 
    
     
 
     
    
    
    
    
	
    
    
    
    
        
            
    
        Thống kê hiện tại
        Hiện đang có  0 thành viên và  1 bạn đọc.
        
 
            
         
     
    
    
    
    
    
    
        
        
        
	
            Kiểu: