Thơ song ngữ - THANH THANH
ThanhThanh 23.04.2017 08:19:40 (permalink)
0
CHỈ BIẾT LÀ THƯƠNG   
 
     Thương và chỉ biết là thương         
Làm sao đo được con đường ta đi      
     Ngày xưa tuổi dại xuân thì             
Bây giờ mộng mị đôi bờ rêu phong    
 
     Kiếp người dẫu có long đong        
Vẫn còn đây chút tấm lòng thủy chung    
     Nói làm chi chuyện tương phùng          
Cho thêm đau nhức một cung nhạc sầu   
 
     Lầu trăng tiếng hạc về đâu            
Vời trông chỉ thấy một mầu hư không       
     Nước còn xuôi mãi dòng song       
Tình còn ray rứt ngóng trông từng giờ       
 
     Nhiều khi cái nhớ vu vơ                
Là cơn mưa đổ bên bờ quạnh hiu       
     Là gió mát vọng tiếng tiêu            
Là tôi đứng giữa hai chiều yêu thương       
 
     Tóc mai sợi tóc vấn vương            
Ai người chờ đợi bên đường hoài mơ        
      Ai cho tôi dệt vần thơ                              
Ươm tình chín mọng mà chờ kiếp sau        
 
     Thương và chỉ biết là thương        
Này con chim nhỏ mau mau hát cùng        
     Hát rằng trên ngọn sầu đông                  
Có người vẫn nhớ vẫn trông một người   
 
                                  KIM THÀNH
 
I ONLY KNOW I LOVE
 
I love and that is what I only know.
How to measure up the way we go?
In the green years innocence was on throne;
Today dreams see the sides moss-grown.
 
In spite of human daily life being hard,
There still is here a loyal heart to guard.
Although one cannot mention to reunite:
That is upon my sentiments more to smite.
 
my moonlit boudoir came a crane sound,
I looked towards but saw nihility around.
Under the bridge water continues to flow,
My expected love to anxiously uneasy grow.
 
Many a time my pointless missing in mind
Was a rain my dry forlorn hedge could find,
Or a fresh wind bringing echoes of a flute:
It is myself before two ways, which route?
 
My side-whiskers to be fondled do deem,
But who is on the roadside to vainly dream?
Anybody helps me compose my rhyme
To nurse ripe my love to await next lifetime.
 
Loving and implicitly to be loved desiring,
Oh this baby bird, sing with me inspiring.
Let us sing: on top of the sad winter above
There still is one to miss, long for her love.
 
Translation by THANH-THANH
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.04.2017 14:44:09 bởi Ct.Ly >
#1
    ThanhThanh 23.04.2017 08:22:39 (permalink)
    0
              XIN ĐỔI KIẾP NÀY (tác giả 14 tuổi)
     
    Nếu đổi được kiếp này, tôi xin hóa thành cây.
    Thử những nhát rìu rạch sâu da thịt.
    Trong biển lửa bập-bùng thử sức mình cháy khét,
    Thử chịu thói độc-tàn, thử sống kiên trung.
     
    Nếu đổi được kiếp này, tôi xin hóa ruộng đồng,
    Thử nếm vị thuốc sâu, thử sặc mùi hóa chất.
    Thử chịu bão giổng, thử sâu rầy, khô khát,
    Thử ngập mặn, triều cường, núi lửa, sóng thần dâng.    
     
    Nếu đổi được kiếp này, tôi xin hóa đại dương,
    Thử dầu loang hắc nồng, mùi cá trôi hôi thối,
    Đau vì kiệt tài nguyên, khổ vì không biết nói,
    Thử biết gồng mình, thử quằn quại đứng lên.
     
    Nếu đổi được kiếp này, tôi xin làm không khí,
    Thử khói bụi ngày đêm, thử ngột ngạt trưa hè,
    Thử không còn trong xanh vì lũ người ích kỷ,
    Thử tiếng ồn đinh tai, thử cái chết cận kề.
     
    Tôi làm gì đây? Khi vẫn kiếp con người!
    Tôi nhận về bao nhiêu? Tôi lấy gì trả lại?
    Tôi phá hoại những gì? Tôi đã từng hối cải?
    Xin đổi được kiếp này...! Trời đất có cho tôi???
     
                                Nguyễn Bích Ngân
     
     
           MAY THIS LIFE CHANGE
     
    I wish to be a tree, if this human life may change,
    To test the axe hack my body deeply at any range;
    In the flickering fire sea, taste myself burnt smelling;
    Suffer dictatorship; try to live loyal against quelling.
     
    If this human life may change, I wish to be a field,
    To bear pesticides; choke to reek of chemicals sealed;
    Sustain storms, stingers, caterpillars, even drought;
    Abide saline flow, floods, volcano, tsunamis that rout.
     
    To be an ocean, if this human life may change, I wish
    To stand strong oil spread, malodorous drifting fish;
    Grieve at exhausted resources, sad I am unable to say;
    Make efforts to strain; writhe with pain to rise my way.
     
    I wish, if this human life may change, well, to be air
    To essay forever smoke, dust; stifling noons to bear;
    Challenge stuffy atmosphere caused by selfish gangs;
    Brook deafening noises; stay Death that ready hangs.
     
    Still being in this human life, what shall I have to do?
    How much have I received? How to repay? To who?
    What have I destroyed? Repentant have I ever to be?
    To change this life!  Will Mother Nature satisfy me?
     
    Translation by THANH-THANH
    #2
      ThanhThanh 23.04.2017 09:00:37 (permalink)
      0
      MAI TA VỀ                           
       
       
      Mai mốt ta về thăm phố xưa                            
      Biết có còn ai buổi đón đưa?                           
      Bóng hình năm trước giờ biền biệt                 
      Đã thấu lòng nhau quặn nhớ chưa                  
       
      Mai mốt ta về thăm phố quen                                                                                      
      Chiều nao mưa sủng gió chao đèn                  
      Lối mai ngõ hạnh thời hò hẹn                         
      Chẳng biết ai chừ lệ thấm hoen                      
       
      Mai mốt ta về thăm phố sương                        
      Đường chia luống cúc nắng phơi hường        
      Má xưa đưa đón màu phượng thắm                
      Xôn xao đưa đón buổi tan trường          
       
      Mai mốt ta về thăm phố mây                           
      Dáng chao qua cổng trúc mai gầy         
      Bóng râm tàn rợp mùa đơn muộn         
      Có biết thơ chùng đẫm khóe cay           
       
      Mai mốt ta về thăm phố thề                   
      Lời nguyền xẻ nui lấp sông quê                      
      Từng đêm quần tụ (từng đêm trắng)               
      Bàn chuyện trăng tàn bến nguyệt mê             
       
                                     VÕ THẠNH VĂN   
       
       
      SOME MORROW I WILL RETURN
       
       
      Some morrow, I will go back to that familiar hamlet;
      But are still there those who did see me leave?
      The old people these days have been without any news,
      Do they understand just about missing them I grieve?
       
      Some morrow, I will get back to that beloved road                                                            
      Where the rainy wind rocked lampshades on the wall.
      The evening path, the night alley, those dreamy dates...
      Who knows if until now she has kept tears yet to fall.
       
      Some morrow, I will make to that ancient street
      With daisy to bloom in the sun, and kids to drool:
      My Mom attended to me in the flamboyant gorgeous,
      School-children seen off and picked up after school.
       
      Some morrow, I will return to that antique district
      To recall silhouettes of pitiable elders in poor situation
      In the dark shadow of a late and lean harvest,
      Unaware their plight slacks off my poetic inspiration.
       
      Some morrow, I will fly back to that old township
      To discuss our vow to restore our dear fatherland,
      Night after night without sleep, assemble, congregate,
      Determined to end the evil, but firstly united we stand.
       
                                        Translation by THANH-THANH
      #3
        ThanhThanh 23.04.2017 09:03:38 (permalink)
        0
        ANH VỀ ĐÂY
         
        Anh đã về
        Sau hơn ba mươi năm xa quê 
        Mẹ vắng bóng, con đường xưa mất hút
        Cô bé xóm Kên      
        Mắt mờ tóc bạc                                    
        Chuyện chúng mình                             
        Nhớ nhớ quên quên                     

        Anh đã về                                             
        Con đường cũ thay tên                        
        Cầm tay em                                          
        Như ngày xưa hò hẹn                          
        Bàn tay run                                          
        Thuở ấy vì tình bây giờ vì lạnh                   
        Nắng hoàng hôn không ấm nỗi sương chiều
         
        Quê hương mình                                  
        Mẹ và em                                               
        Đều thay đổi quá nhiều                        
        Duy chỉ có                                             
        Chiếc loa đầu đường                            
        Thì vẫn thế                                     
        Sau gần bốn mươi năm                        
        Loa loa loa; mồm loa mép dãi                     
        Vẫn phát hoài                               
        Tiếng nói Việt Nam                             
        Dân chủ, Tự do                                     
        Chỉ nói không làm                               

        Anh đã về                                             
        Như cây gỗ gió xoang trầm                  
        Chút võ vẽ những mảnh trời khai phóng   
        Em nghe anh…                                    
        Mỉm cười trông ngóng:                        
        Làm được gì ngoài bán mộng tay không   
         
        Dân chủ - Tự do                                   
        Đả đảo hoan hô                                     
        Hàng quốc cấm                                    
        Chỉ được nhìn ngắm                            
        Không được sờ, không được đụng      
        Giở nón chào ca tụng bâng quơ                   
        Muốn độc lập                               
        Phải có tự do                                
        Muốn tự do                                          
        Phải có dân chủ                                     
        Muốn dân chủ                              
        Phải hóa sinh thân xác cũ                             
        Chờ bao năm                                 
        Xác ướp có linh hồn                            

        Anh về đây em                                     
        Đường tự tình quê hương yêu dấu       
        Chí lớn mang về chẳng từ Mỹ từ Âu           
        Trong tim em                                
        Khát vọng dấy từ lâu                           
        Như giông bão                             
        Đang nằm sâu trong đất                        

        Chờ đợi bao năm nên em cúi mặt         
        Ngước lên nhìn!                                    
        Triệu ánh mắt:                             
        Tìm nhau                                      
        Đừng đợi mãi bên cầu                             
         
                                 Trần Kiêm Đoàn
         
         
        HERE I HAVE COME BACK
         
        Back here I have come  
        After over thirty years home away from.
        Mom absent, the old way lost in the whirl.
        The once Ken Hamlet girl
        With dim eyes and grey hair,
        About her personal affair
        Remembered and forgot in confusion.

        Back here I have come. No illusion.
        The former street has changed its name.
        I held your hands all the same
        Like I did those days we were on a date;
        Your hands shook blate
        In the past by love but now by cold, true,
        The setting sun couldn’t warm the dusk dew.
         
        Our fatherland land:
        Have had too many changes to stand    
        Mother and sister.
        Except that the blister
        The street corner’s loud speaker
        Is the same as always a squeaker.
        After nearly forty years
        Garrulous, loquacious, verbose to all ears,
        Still broadcast forever, never calm,
        The Voice of Vietnam.
        Democracy, Liberty: none!
        Only said never done.

        I have come back to make good.
        As an old tree catching wind of agarwood
        Dabbling a little in bits of liberated life
        You listened to me while evil is rife
        Smiled, looking forward with a gleam…
        Empty-handed to act: to sell one’s dream!
         
        Democracy! Liberty!  (blah)
        Down with! Long live! Hurrah!
        Forbidden merchandise
        Only to look, contemplate, for one’s eyes
        Not allowed to touch let alone to hold.
        Hats off for a salutation vague and cold.
        Independent to be
        You must be free.
        To be free (not hypocrisy)
        There must be democracy.
        To be democrat
        You must renovate the old life flat.
        How many years to expect in whole
        For a mummified body to have a soul?

        Back here I have come
        With deep feelings for our country glum.
        Just cause is not from US or Europe smart,
        But it does exist in your very heart.
        Aspiration so far arisen urging to perform
        Like a storm
        Has been lying in the earth profound.

        So long in wait to stoop you were bound.
        Now, raise your head, look up to see
        Millions of eyes in glee
        Are seeking one another in a world wider:
        Start off! No longer remain an outsider!
         
        Translation by THANH-THANH
         
        #4
          Chuyển nhanh đến:

          Thống kê hiện tại

          Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
          Kiểu:
          2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9