Tháng Tư Giã Từ
Một Thời Binh Lửa
Thương quá Quê Tôi! Dấu lửa binh
Chịu hai lằn đạn kiếp lục bình
Bấp bênh bến nước phù sa cuốn
Bềnh bồng con rạch kéo điêu linh
Xa quê từ buổi tan hàng áo
Bỏ xóm đêm nao đứt đoạn tình
Bao năm vong quốc trời viễn xứ
Nhớ quá làng thôn! Dấu lửa binh
Cố Quận
Ta Kiếp Người Du Mục
Ta kiếp người du mục
Đã bao năm không nhà
Hôm kèn quân đứt khúc
Vong quốc nửa đời là
Ta bên nầy Biển Thái
Non nước nghìn dặm xa
Biết bao giờ trở lại
Đường làng xưa! Gốc đa
Nay nhìn gương, vuốt tóc
Ta gã du mục già
Buồn rưng rưng! Bật khóc
Thương nhớ quá quê nhà
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.08.2017 06:21:54 bởi Cố Quận >
Ta Người Việt Nam Tị Nạn Cộng Sản
Ta Người Việt Nam Tị Nạn Cộng Sản
Ba mươi tháng tư một chín bảy lăm
Đất khách lưu vong! Sống gửi phận tằm
Thân viễn khách kế thâm chờ vận hội
Ta Người Việt Nam đợi ngày vấn tội
Lũ Cộng Nô Tần Cối bán Nước Non
Đám Đàn Em bán đất, bán biển hòn
Đàn Đoàn-Đảng phấn son phường lừa, điếm
Ta Người Việt Nam khinh Bọn Đeo Chân liếm
Duy, Kỳ theo mong kiếm chút tiền dơ
Chỉ đếm vài tên trở gió thay cờ
Đem bùn trét đầy mặt trơ không biết nhục
Ta Người Việt Nam tấc lòng cung cúc
Hận năm xưa! Thề sẽ phục một ngày
Ánh gươm thiêng nguyền cắt lưỡi chúng bây
Làn gươm báu chém đầu mầy, quân bán nước
Cố Quận
Quân Bào Xưa! Ta Vẫn Giữ Ta muốn bắn vành trăng thu rụng xuống Heo may đâu tay mượn chút gió trời Đêm mau qua cho sầu chất ngất vơi Ta không nhớ mảnh đời ta! Viễn xứ Ta vỗ giấc đất người! Thân khách lữ Hồn ta theo mây trắng viếng Phương Nam Để thấy đồng khô, xơ xác rừng chàm Và xác tù nhân ngục đàng lao lý Về Đất Thăng Long lật thây Lão Quỷ Bắt Đám Âm Binh thọ ký chịu án hình Gươm báu đưa lấy thủ cấp loài tinh Quân Bán Nước Non Mình cho Tàu Tặc Ta bổng khóc máu đỏ khăn lệ mắt Việt Nam ơi! Ruột thắt, quặn tim đau Cờ Vàng xưa và hai tấm quân bào Ta vẫn giữ dẫu bạc màu vẫn giữ Biết đến bao giờ ta hồi quy cố xứ!!! Cố Quận
Trả Lại Tôi Sài Gòn
Trả lại tôi nắng sài gòn dạo đó
Đời có em áo tím ngát sân trường
Những lá thư tình, em gái hậu phương
Cao nguyên đất đỏ, tôi bạc màu áo trận
Trả lại tôi quê hương nào mất trắng
Buổi tan hàng! Biệt xứ, đời lưu vong
Ba lăm năm niềm thương nhớ ngập lòng
Sài Gòn hỡi! Biết bao giờ trở lại?
Cố Quận
Tao Là Luật! Luật Là Tao
Tao là luật! Luật là tao
Dã nhân rừng rú, cường hào thời nay
Than phiền...trói cổ Bây ngay
Núi, sông, biển, đất Việt nầy đảng ta
Ba Đình chủ tướng Thây Ma
Xưa kia dắt giặc vào nhà giết dân
Nay tao đảo, thác đem dâng
Lời thay luật! Hậu bạo Tần là tao
Cố Quận
Cành Hoa Trắng Tháng Tư
Cành hoa trắng cho Người
Nhân ảnh xưa giờ mộng
Đêm nằm thấy môi cười
Ngày mơ màng dáng bóng
Cành hoa trắng tháng tư
Khóc nước non tan tác
Ba mươi mấy năm dư
Thương đời ta lưu lạc
Cố Quận
Rằng Thơ Bỏ Phố!!!
Rằng thơ hẳn bỏ Phố rồi
Không! Thơ ngồi ngẩn trông trời tháng tư
Ngẫm từng kỷ niệm hao hư
Đêm đi chẳng tiếng tạ từ năm xưa
Thơ thầm tưởng nắng, mơ mưa
Tháng tư nhớ mấy cho vừa Phố ơi
Nên thơ bàu rót, chén vơi
Hai hàng lệ nhỏ! Khóc đời tha hương
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.10.2017 23:58:42 bởi Cố Quận >
Ba Mươi Tháng Tư!
Ba Mươi Tháng Tư! Anh, tôi ngồi ôn chuyện
Đời quân nhân nơi đầu tuyến năm nào
Những đêm dài trên vọng gác xanh xao
Sương rừng thấm chiến bào loang vết máu
Ba Mươi Tháng Tư! Anh, tôi sầu thảm não
Mất non sông, buông gươm giáo tan hàng
Ba bảy năm đất Việt nhuộm màu tang
Loài chồn cáo, chúng ngược ngang bán nước
Ba Mươi Tháng Tư! Anh, tôi không ngủ được
Bình rượu vơi, mắt lệ ướt hai hàng...
Cố Quận
Biển Đông Ta Về
Xưa Biển Đông tống biệt
Nay mượn sóng ta về
Loài cộng man huỷ diệt
Cho non nước vẹn bề
Hỡi hồn linh oan khuất
Xương dưới làn nước xanh
Theo thuyền ta giăng bắt
Loài cộng phỉ gian manh
Xưa Biển Đông tống biệt
Nay mượn gió ta về
Loài cộng man quyết diệt
Thâu non nước vẹn bề
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.11.2017 17:25:43 bởi Cố Quận >
Đã Lâu Rồi
Đã lâu rồi tôi có những giấc mơ
Trở lại quê xưa đứng dưới ngọn cờ
Vàng ba sọc đỏ! Vàng ba sọc đỏ
Của một thời mang áo trắng ngây thơ
Tôi thấy chân giày sô, đầu nón trận
Tay súng, tay gươm công tấn chiếm thành
Qua cầu Bến Hải, vượt nước Sông Gianh
Tiến vào Hà Nội xé phanh Lão Giặc
Đã lâu rồi tôi nằm mơ những giấc
Việt Nam xưa cùng dinh thất Cộng Hòa
Suốt ba miền đồng hát khúc hoan ca
Núi sông sạch bóng Đảng Ma, Cộng Quỷ
Cố Quận
Giặc Cộng Giết Dân!
Đây cảnh đau thương
Xác chết trên đường
Trốn loài cộng phỉ
Xa giống quỷ vương
Hồn theo non nước
Xương tán đất nhà
Bởi quân bạo ngược
Bán đứng sơn hà
Ba mươi tháng tư
Bảy lăm! Hận ư
Trên đường bỏ xác
Giặc giết dân cư
Nhìn cảnh đau thương
Người chết trên đường
Đạn quân cộng phỉ
Bắn kẻ hiền lương
Bây loài cầm thú
Bây giống quỷ vương
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.11.2017 01:57:37 bởi Cố Quận >
Gánh Con Đi Trốn
Con à! Cha gánh con đi trốn
Cộng phỉ chúng vào máu thịt rơi
Cướp đất nhà ta, tay bọn khốn
Mai này hận nhớ phục con ơi
Trong gói cha mang lá cờ vàng
Giữa màu ba sọc đỏ giang san
Con sau gìn giữ chờ lấy cuộc
Chiếm lại non sông với xóm làng
Con à! Cha gánh con đi trốn
Cộng phỉ chúng vào máu thịt rơi
Cố Quận
Mình Chạy Giặc Cộng Con Ơi
Nhanh lên! Mình chạy con ơi
Giặc cộng chúng đến gieo trời tang thương
Bom đạn xéo nát quê hương
Xóm làng suối máu, chiến trường núi thây
Chúng nghe theo bọn quan thầy
Tàu Cộng, Nga Cộng mà dày nước non
Nhanh lên con! Lẹ lên con
Chậm chân là mạng chẳng còn con ơi
Cố Quận
Đám Mọi Vô Thành
Thôi rồi Đám Mọi vô thành
Chúng tay xé nát tan tành nước non
Bắc bán ải, nam bán hòn
Cao nguyên, rừng núi, lối mòn chúng buôn
Chúng là lũ chẳng cội nguồn
Tôn thờ Lão Quỷ, cúi luồn Tàu-Nga
Chúng đem cái thuyết gian tà
Cộng Sản Quái Vật vào mà giết dân
Đám Mọi này ác hơn Tần
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.12.2017 07:37:33 bởi Cố Quận >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 8 bạn đọc.
Kiểu: