Tháng Tư Giã Từ
Những Hình Bóng Cũ
Giờ còn đâu những hình bóng cũ
Những con đường của tháng ngày thanh
Tất cả! Trôi theo dòng nước lũ
Nửa kiếp người viễn xứ nhớ anh
Lính Việt Nam Cộng Hoà chính nghĩa
Giữ Miền Nam no ấm Miền Nam
Bỏ thân xác! Hồn nơi chiến địa
Ám giặc thù phương bắc gian tham
Còn đâu nữa áo chinh nhân cũ
Nhuộm phong sương, bụi đất châu thành
Kiên Giang xưa! Theo dòng nước lũ
Bốn thập niên đất khách nhớ anh
Người binh sĩ Việt Nam Cộng Hoà
Cố Quận
Phục Hận Này
Tổ Quốc trông chờ vận đổi thay
Bốn mươi năm lẻ ngóng từng ngày
Cung kiếm luyện thao đường lui tiến
Lược mưu trừu hoạch ngõ cong ngay
Cờ Đỏ Sao Vàng rơi rụng rã
Quốc Ca Nam Việt vút vung bay
Tổ Quốc trông chờ mai vận khởi
Bốn mươi năm lẻ phục hận này
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.11.2018 10:49:05 bởi Cố Quận >
Tuổi Thơ Của Em! Tuổi Thơ Của Tôi
Tuổi thơ của em hương rừng gió biển
Và đầm ao cò vang tiếng nương chiều
Mục đồng lưng trâu dìu dặt sáo tiêu
Sương lam giăng ngõ lão tiều vai gánh củi
Tuổi thơ của em đùa vui cuối buổi
Hoàng hôn trôi chìm núi ánh dương tà
Ngày rồi qua năm tháng nối mùa qua
Trường lớp bỏ! Mẹ cha nghèo em bỏ
Tuổi thơ của tôi chiến tranh và máu đỏ
Của ly tan bởi sâu bọ làm người
Chủ Nghĩa Cộng Nô tàn sát hai mươi
Năm lửa khói tả tơi trời nam bắc
Tuổi thơ của tôi cách chia còn mất
Ngày ê a pháo kinh thất thịt rơi
Bởi lũ Đệ Tam đần độn tin lời
Nga-Tàu như nhất, tôn trời cõi đất
Tuổi thơ em, tôi! Việt Nam đầy nước mắt
Việt Nam mình đau thật một Việt Nam
Lúc nhúc giòi giun đảng phái tục phàm
Thay nhau xé tan hoang dìm non nước
Tuổi thơ em, tôi sinh ra bạc phước
Cố Quận
Em Một Loài Chim Nhỏ Em một loài chim nhỏ
Năm xưa vượt bão bùng
Bay vào nơi xa đó
Thềm Biển Thái lạnh lùng
Đời tha hương! Bể dâu
Qua nửa kiếp bạc đầu
Trông về Nam lệ mắt
Nghẹn ngao...chốn quê đâu!!!
Em một loài chim nhỏ
Hôm nay gãy cánh rồi
Mồ hoang xanh ngọn cỏ
Bơ vơ đứng trên đồi
Trông về Nam...trời Nam
Cố Quận
Tháng Tư! Ta Và Nỗi Nhớ
Tháng tư! Ta và nỗi nhớ
Những ngày đen tối giặc về
Lời từ ly! Giòng nức nở
Quê hương nghìn dặm cách hề
Rồi mình mai đây đất khách
Áo chinh nhân bỏ lại nhà
Rồi người năm xưa hồn phách
Hờn căm lạc mất sơn hà
Rồi cờ vàng ba sọc đỏ
Chính nghĩa thua kế tà gian
Gãy lìa trong cơn bão gió
Còn đâu một nửa giang san
Tháng Tư! Ta và nỗi nhớ
Từ ngày đen tối ba mươi
Giặc vào nhà tan, ngói vỡ
Miền Nam tang trắng máu tươi
Quấn trên đầu cô phụ
Ngồi đắp mộ chồng bên
Đường đàn con một lũ
Khóc cha giòng nhỏ kênh
Mẹ già tay gậy chống
Đứng hàng hiên mắt chờ
Thằng hai tù lao động
Đói bỏ xác bụi bờ
Chị nằm mơ thấy em
bị tra tấn gọng kềm
Trút làn hơi báo mộng
Giật mình thức giữa đêm
Tháng tư! Ta và nỗi nhớ
Một nghìn chín trăm bảy lăm
Đếm đầu ngón tay tính thuở
Quê người...đã bốn mốt năm
Ta và nỗi nhớ tháng tư
Cố Quận
Quê Tôi Rạch Giá Trước 1975
Quê tôi Rạch Giá cá tôm
Xưa ghe đầy bến đầu hôm tối trời
Ruộng lúa bông trổ vàng phơi
Hai mùa mưa nắng khắp nơi ấm lòng
Trung Hương Giang, Nam Cửu Long
Phù sa khúc đục khúc trong tiếng đò
Quân dân cá nước chăm lo
Núi, đồi, sông, biển đầy kho của trời
Quê tôi Rạch Giá người ơi
Giặc vào! Tôm cá biển khơi, sông tàn
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.06.2019 12:36:06 bởi Cố Quận >
Dân Đã Nói...Dân Sẽ Làm
Dân đã nói...dân sẽ làm
Đứng lên diệt lũ Tục Phàm Tham Quan
Lấy lại biển, đảo, non, ngàn
Nam Quan, Bản Giốc, Trường, Hoàng nay mai
Ba Đình đốt cốt, giật đài
Tên Hồ Dâm Tặc vốn loài tà dâm
Đốt cờ máu, kỳ vô tâm
Vô tông, vô tộc! Thú cầm Cộng Nô
Dân đã nói...phá Thành Đô (1)
Chung lưng quang phục cơ đồ Việt Nam
Cố Quận
*** (1) Hội nghị Thành Đô tháng 9, năm 1990!
Nguyễn Văn Linh, Đỗ Mười và Phạm Văn Đồng
đã dâng Việt Nam cho bọn Tàu Phù Giang Trạch Dân
Và Lý Bằng.
Dậy Đi! Hỡi Đồng Bào Tôi
Dậy đi! Hỡi Đồng Bào Tôi
Dậy đi mà cứu Giống Nòi Việt Nam
Diệt loài Cộng Sản Đệ Tam
Diệt loài Cầm Thú tục phàm Đảng Bang
Dìm chúng xuống Phá Tam Giang
Dìm chúng xuống Bể Đông! Sàn Bể Đông
Để còn tụ Hội Diên Hồng
Chung lưng luỹ sắt, thành đồng giải nguy
Không thì con cháu cúi quỳ
Kiếp trâu ngựa giặc! Hán Kỳ đầu treo
Dậy đi kịp bước chân theo
Chín mươi triệu kẻ...vựơt đèo phá quan
Cố Quận
Tháng Tư Tang Trắng Vấn Đầu!
Trời chợt mưa chợt nắng
Chợt tuyết rồi chợt sương
Xuân, hạ, thu, đông trắng
Đời viễn xứ! Tha hương
Tháng tư buồn mắt lệ
Khóc tàn canh! Nhớ nhà
Tháng tư thuyền ra bể
Buồm giong sương gió là
Từ nay muôn dặm cách
Từ nay non nước ơi
Trùng trùng xa...đêm phách
Nằm giòng rơi! Gối rơi
Đây chợt mưa chợt nắng
Trời chợt tuyết chợt sương
Tháng tư vành tang trắng
Vấn đầu! Kiếp tha hương
Cố Quận
Thuyền Viễn Xứ (2)
Thuyền ai buồm căng gió
Chiều tơ rơi! Khói giăng
Đuổi vầng dương ráng đỏ
Hoàng hôn...đêm thưởng trăng!!!
Kìa xa xa đảo bóng
Kia mờ mờ phố Kiên
Cảnh mai này là mộng
Nằm trong giấc cô miên
Thuyền ai buồm căng gió
Vượt Biển Đông về đâu
Quê nhà đây sao bỏ
Trời viễn xứ bể dâu!!!
Thuyền trôi! Ngược dòng trôi
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.03.2019 12:57:49 bởi Cố Quận >
Thuyền Viễn Xứ (3)
Con thuyền viễn xứ năm xưa
Chìm trong gió bão bùng mưa mất rồi
Kìa gỗ trôi! Xác người trôi
Lần đi vĩnh biệt quê tôi đâu còn
Quê tôi nửa trái đất tròn
Nửa trời mây nước tình son sắt tình
Đã tàn phai mấy dặm nghìn
Đã đậm nét buổi thảm kinh giặc vào
Lũ rừng rú...cuốc xẻng đào
Mả mồ, thôn xóm! Hư hao núi ngàn
Con thuyền viễn xứ bể giang
Chìm trong mưa bão trời đang thét gầm
Cố Quận
Nước Mất Nhà Tan
Nước đã mất! Nhà cũng tan
Lên thuyền trăm mối ngổn ngang tất lòng
Trôi giạt về đâu Bể Đông
Xác đầu sóng, xương chìm trong biển người
Ba vạn sáu nghìn ngày ơi
Bách niên một kiếp sầu vơi vơi sầu
Nước đã mất, đời bể dâu
Đếm năm tháng hết! Canh thâu lệ dòng
Cố Quận
Mơ Ngày Trở Lại Quê Nhà
Ta phong trần bạc mái
Đầu nhuộm sương khói sương
Nửa đời thân hải ngoại
Dạ hoài mơ cố hương
Bao giờ qui đất cũ
Đò gác mái, neo dòng
Chờ trăng lên câu phú
Ngân nga tiếng thơ lòng
Ta phong trần bạc mái
Đầu nhuộm sương trắng sương
Nửa đời mơ biên tái
Lần vó thúc, cung giương
Lấy lại nước non xưa
Cố Quận
Thời Chinh Chiến! Mấy Người Đi Trở Về
Ra đi thời chinh chiến
Ai biết được ngày về
Một lần chân đưa tiễn
Ai chẳng ước mong về
Chàng quay lưng áo xám
Đêm đen những chuyến bay
Trời tháng tư ảm đạm
Tình vĩnh viễn! Chia tay
Ra đi thời chinh chiến
Mấy người chân trở về
Lần chia tay...vĩnh viễn
Người ơi! Người không về
Cố Quận
Tôi Rồi Sẽ Theo Người Về
Ai từng có một quê hương đánh mất
Như tôi đây hơn vạn nhật nhật sầu
Những đêm nằm mộng hỏi nước non đâu
Ngày mưa nắng hai mầu xưa mưa nắng
Ai từng đã lần sa cơ thất trận
Như tôi đây ôm hận mấy mươi năm
Đất khách giòng châu đẫm mắt, đọng cằm
Giòng rơi thấm áo! Nghìn trăm thấm áo
Ai rồi sẽ thuyền ngược dòng biển đảo
Về phục thâu đồng thảo, núi sông mà
Đã một lần đi, chẳng tiếng từ xa
Cho tôi nối bước chân ra biên tái
Ừ ! Tôi sẽ theo người về đoạt ải
Dựng cờ lên...vàng ba sọc đỏ dựng lên
Cố Quận
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: