Tháng Tư Giã Từ
Tháng Tư! Ta Khóc
Tháng Tư! Ta Khóc mình viễn khách
Đời lưu vong chia cách...đoạn trường
Quê người kiếp phận tha hương
Bờ Đông-Tây nỗi sầu vương vương sầu
Tháng Tư! Hỏi người ai có thấu
Lòng ta chăng hằn dấu thương lòng
Nghe từng mạch máu bên trong
Tim đau như vỡ...như bong rách rồi
Tháng Tư! Thơ ta lời như chối
Vần như than oán thủa xưa nào
Hỡi ôi ông nỡ đành sao
Xoay chi con tạo làm ngao ngán người
Tháng Tư! Dạo ấy Ngày Ba Mươi
Cố Quận
Đêm Mơ Màu Áo Trận Xưa
Đêm mơ áo trận xưa màu của thuở
Ngày Tháng Tư thành vỡ ngói tan hàng
Vượt Bể Đông trời sóng gió gầm vang
Chân viễn xứ! Sầu mang mang ly khách
Huế Mậu Thân giặc vào xiêu hồn phách
Tàn sát dân! Từng ngõ ngách thê lương
Máu nhuộm sân loang đỏ vết chân tường
Đồng sâu xác người sình trương đất lấp
An Lộc địa Tê Năm Tư tràn ngập
Sáu mươi hôm bóng địch khắp núi rừng
Hai mùa trăng ngồi bên xác rưng rưng
Thây chiến hữu! Tựa lưng hào tử thủ
Sài Gòn Bảy Lăm vành khăn tang! Cờ rủ
Hòn Ngọc Viễn Đông nét thanh tú đâu còn
Nam Việt Nam tù cải tạo héo hon
Già khóc trẻ! Cha xa con bé nhỏ
Đêm mơ áo trận xưa màu thủa đó
Ngày Tháng Tư từ bỏ cả lưu vong
Bốn hai năm đất khách hận nuôi lòng
Mai đây chiếm lại Non Sông Nước Việt
Đêm mơ áo trận xưa! Giòng thương tiếc
Cố Quận
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.04.2020 05:39:58 bởi Ct.Ly >
Khỏi Mời Chào Các Bác Nhé
Các bác thèm ăn thế cứ ăn
Ba Đình Xác Thối cạp bằng răng
Đừng ngưng mổm réo mời tôi nhé
Kẻo mảnh da lìa miếng thịt văng
Các bác tự nhiên đớp Xương Hồ
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.04.2020 09:54:14 bởi Cố Quận >
Còn Ai Ngoài Việt Cộng Với Việt Gian
Có còn ai nữa vào đây
Chọc nhị tôi giận căm Thây Thối Hồ
Đó là Cộng Đảng Tham Ô
Với Gian Thương Lũ Ma Cô thông đồng
Bán Nước Việt! Bán Non Sông
Bán Nam Quan Ải, Biển Đông Hoàng Trường
Còn ai vào nữa...đó phường
Cướp ngày Quan, Tướng, Việt Vương Cộng Tà
Cố Quận
Bạn Tôi Cà Phê Một Mình
Bạn tôi cà phê một mình
Ngẫm suy thế thái, luận bình tha nhân
Trên trang giấy chữ sơ, thân
Dòng ngang dọc nét xa gần người, ta
Nam-Trung-Bắc! Mảnh sơn hà
Nổi trôi, ly tán...thương nhà Việt Nam
Bởi loài Cộng Phỉ Đệ Tam
Với quân Hoà Giải Tục Phàm trí ngu
Giờ cả nước, chung ngục tù
Chung xiềng gông kiếp mịt mù tử sinh
Bạn tôi cà phê một mình
Ngẫm suy thế thái nhân tình buồn thay
Rưng rưng mắt lệ giọt cay
Rơi ly giọt đắng! Mơ ngày phục hưng
Cố Quận
Có Những Mảnh Đời Việt Nam
Có những mảnh đời cùng khốn
ngày ngày dãi nắng dầm mưa
Bên những quyền uy! Đần độn
Lũ nộm chè chén say sưa
Có những mảnh đời đáng thương
Dầm mưa dãi nắng trên đường
Đạp từng cuốc xe kiếm sống
Nhọc nhằn trên chính quê hương
Mà lũ dã nhân hoá người
Vùi Dân Tôi xuống đáy ngục
Chúng say máu! Ngồi vui cười
Không hổ danh loài lục súc
Có những mảnh đời Việt Nam
Cố Quận
Dân Tôi Một Kiếp Ly Hương
Đã qua rồi! Thời chinh chiến cũ
Sao dân tôi, một kiếp ly hương
Mới hay giặc Hồ như Tần-Trụ
Đoạ đày, giết chóc chẳng xót thương
Lùa dân bờ vực thẳm
Dìm nước đáy biển sâu
Máu trào môi! Lệ đẫm
Nam bắc cuộc bể dâu
Đã qua rồi! Thời chinh chiến cũ
Hận thù lòng giữ giết dân tao
Quan quân chúng mày ư! Một lũ
Thú rừng ngồi ghế đấy được bao
Lâu nữa mà cười!!! Bớ bọn bây
Cố Quận
Tôi Ngồi Chờ Bão Đến
Tôi ngồi chờ bão đến
Nửa đời qua...vẫn chưa
Thương Dân Mình vận mệnh
Nổi trôi! Đời nắng mưa
Tôi ngồi chờ binh biến
Dậy mà theo gió về
Lấy Trường-Hoàng đảo, biển
Đông! Ngày đi nguyện thề
Diệt sạch phường Cộng Nô
Cố Quận
Biển Đông Dìm Xác Cộng
Rồi bão giông sẽ đến
Mang theo những xác người
Thuyền xưa quay về bến
Trong tan vỡ! Môi cười
Vì từ nay Việt Nam
Không còn Quỷ Đệ Tam
Và giặc Tàu Phương Bắc
Biển Đông dìm vọng tham
Rồi bão giông sẽ đến
Mang đi! Xác Lũ Rừng
Thuyền xưa quay lại bến
Bờ năm cũ vui mừng
Tự Do cho Việt Nam
Cố Quận
Tổ Sư Cha! Hồ Dăm Tặc
Tổ sư cha! Cái Xác Ba Đình
Hồ Dâm Tặc, mà bảo còn trinh
Ờ ngây thơ quá tay quờ bốc
Tổ sư mi, Cái Xác Khô Sình
Cố Quận
Miếng Cơm Tự Do Nhân Bản
Miếng cơm Tự Do Nhân Bản
Năm nào Vượt Biển Tha Hương
Mãi không quên! Cùng năm tháng
Lòng người đầy ắp yêu thương
Cố Quận
Quê Tôi Hai Mùa Mưa Nắng
Quê tôi hai mùa mưa nắng
Hàng cau với luỹ tre xanh
Sông êm trôi...dòng lẳng lặng
Lớn ròng bờ thẳng, bờ quanh
Rồi một hôm giặc về
Tôi một tối ra đi
Bể Đông thuyền vượt sóng
Đông tây cách biệt hề
Bao năm chưa lần quay lại
Làng xưa! Xóm cũ nay còn
Điệu hò, câu ca thân ái
Nhành hoa phượng vĩ màu son
Quê tôi trời mưa nắng
Từ hôm lũ giặc về
Bắc-Trung-Nam tang trắng
Tha hương! Cách biệt hề
Chốn xưa! Giờ đã đổi thay
Cố Quận
Chuyện Giàn Thiên Lý
Thương giàn thiên lý trùng xa
Nhành xanh xanh lá vàng hoa năm nào
Đêm hoả châu...vách thông hào
Đời trai chinh chiến! Rằng bao xuân rồi
Chưa về thăm mái tranh đồi
Thông xưa em đứng chờ tôi bên đường
Chừ nàng nhạt sắc phai hương
Chừ tôi vai gánh gió sương quan hà
Nhớ giàn thiên lý vàng hoa
Nhành xanh hiên lá...giờ xa dặm trường
Cố Quận
Tôi Thương
Tôi thương những con thuyền bé bổng
Vượt Biển Đông chết sống kiếp đời
Tị Nạn Cộng Sản kia ơi
Thuyền Nhân thịt rã! Da phơi núi ngàn
Tôi thương lá Cờ Vàng Ba Sọc
Máu Trung-Nam-Bắc bọc thây mình
Trăm năm một kiếp nhân sinh
Nguyện lòng giữ mãi...niềm tin ngày về
Cố Quận
Thua Xác Dìm Biển Đông! Thắng Chân Bến Tự Do
Thắng thì Bờ Tự Do đến
Thua xác dìm Đáy Biển Đông
Lần chân xuống thuyền ra bến
Là lời nhắn với Non Sông
Không sống cùng Loài Quỷ Dữ
Chẳng quỳ lạy Lũ Người Rừng
Một đường sinh! Hai ngã tử
Dạ đã quyết...chẳng ngập ngừng
Ly hương nửa đời nhắc nhở
Cháu con khắc mối hận này
Mai cuộc binh đao! Đừng lỡ
Dịp Quy Cố Quốc...diệt bầy
Cộng Nô-Giặc Tàu Phương Bắc
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.07.2020 05:46:35 bởi Cố Quận >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: