ThanhThanhsingle
Sống … Chết … ( 1 )
Sống thời cái kiếp nhân sinh
Cảm nhận công việc tự mình góp xây
Chết đi như đã đủ đầy
Xuôi tay nhắm mắt thân đây đốt, vùi ( chôn )
Sống thời mang đến niềm vui
Thỏa điều mơ ước, bùi ngùi lâm ly
Chết đi thêm hiểu chữ vì
Nợ vay trả bớt được ghi sổ đời
Sống thời oán trách người ơi
Miệng nói, mắt liếc, kêu Trời luôn phiên
Chết đi đau đớn, buồn phiền
Nợ đời chồng chất khó viên mãn lòng
Sống thời tu dưỡng thật trong
Tâm không tính toán thỏa lòng mà buông
Chết đi tìm thấy cội nguồn
Lợi ích chính đáng tròn vuông mong cầu.
Chào bạn,
Đáp lời bạn, mình xin cãm tác một bài thơ :
TÔI RA ĐI Tôi sẽ ra đi theo áng mây chiều
Khi cơn gió đìu hiu vừa chợt đến
Bỏ lại bao người yêu thương trìu mến
Núm níu chi vì số mệnh an bày !
Tôi ra đi không biết đêm hay ngày
Hỡi người thân chớ ai hoài gào thét
Bỡi lúc xuôi tay nằm im khi chết
Không an lòng từ tiếng nấc buồng tim.
Ngày tôi ra đi thành phố đứng im
Hàng cây mềm lòng lung lay thật khẽ
Từng bước chân người đưa đi thật nhẹ
Sợ đường gần núm đất sẽ xong nhanh.
Tôi ra đi thành bóng nắng vây quanh
Vờn mái tóc bạn bè ngày đưa tiển
Rồi sẽ cố quên không còn lưu luyến
Khi cỏ phủ vàng mộ chí rong rêu.
Tôi ra đi bỏ lại người tôi yêu
Khi cuộc sống liêu xiêu tìm bến đỗ
Hãy yên tâm tôi giúp người vượt khó
Bằng nụ cười trong thành phố nở hoa.
Đừng chắc rằng tôi ra đi thật xa
Không ! tôi luôn luôn cận kề bên bạn
Nhớ đừng khóc ngày mai trời sẽ sáng
Tôi an lòng vì thanh thản linh hồn !
Dương hồng Thủy 10/12/2017