Và mùa Đông đã về ngang ngõ
Em bâng khuâng chợt nhớ,chợt quên
Lâu lắm rồi ,vẫn còn một cái tên
Thỉnh thoảng biết hờn,và biết thương da diết.
Ở nơi kia chắc gì anh có biết
Ở nơi này vẫn lẻ bước ,mình em
Chẳng thể nào xóa nổi một cái tên.
Khi Đông sang lại đậm thêm kỷ niệm.
Cũng nhiều lần em thử đi tìm kiếm
Đôi bàn tay đan lấy đôi bàn tay
Dúi vào sâu túi áo khoác thật dày
Để cảm nhận con tim còn nguyên vẹn.
Đã nhiều lần em cũng thử tìm đến
Những ngón tay vuốt nhẹ mái tóc mây
Sẽ gối đầu trên vai người... đắm say.
Để thử xem , có ấm hơn xưa cũ.
Nhưng rút cuộc cũng chỉ là thác lũ
Chưa có ai thay thế được riêng anh
Em rút cuộc vẫn còn mãi chòng chành
Đón thêm một mùa Đông lạnh lẽo.
Minh Nghĩa
06/11/2016.