THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN
        
        
    
    
    
	
        
    
        
        
            
            
              GIA ĐÌNH   
 Không ai  
 Được chọn mẹ cha 
 Anh em ruột thịt 
 Họ xa, họ gần...   
 Quốc gia 
 Tỉnh, huyện, xóm làng 
 Cửa nhà cao thấp 
 Giàu sang, nghèo hèn...   
 Không ai  
 Biết bạc biết tiền 
 Biết tình ái 
 Biết uy quyền tận đâu...   
 Ai hay 
 Chót vót trên cao 
 Mai này  
 Lạc xuống đáy sâu cuộc đời...   
 Ai hay 
 Ở chốn chơi vơi 
 Mai này  
 Lại được về nơi an lành...   
 Nơi đầu tiên  
 Là gia đình 
 Cái nôi, cái bếp  
 Biết mình là ai...   
 Thịt da  
 Chia đắng sẻ cay 
 Cháo rau  
 Thừa  
 Thiếu  
 Đủ  
 Say tình đời...   
 Sinh ly 
 Tử biệt 
 Kiếp người  
 Chốn dừng chân ấy  
 Là nơi cuối cùng...   
 Nguyễn Quốc Văn 
            
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.09.2017 08:55:12 bởi Nguyen Quoc Van >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              GIA ĐÌNH   
 Không ai  
 Được chọn mẹ cha 
 Anh em ruột thịt 
 Họ xa, họ gần...   
 Quốc gia 
 Tỉnh, huyện, xóm làng 
 Cửa nhà cao thấp 
 Giàu sang, nghèo hèn...   
 Không ai  
 Biết bạc biết tiền 
 Biết tình ái 
 Biết uy quyền tận đâu...   
 Ai hay 
 Chót vót trên cao 
 Mai này  
 Lạc xuống đáy sâu cuộc đời...   
 Ai hay 
 Ở chốn chơi vơi 
 Mai này  
 Lại được về nơi an lành...   
 Nơi đầu tiên  
 Là gia đình 
 Cái nôi, cái bếp  
 Biết mình là ai...   
 Thịt da  
 Chia đắng sẻ cay 
 Cháo rau  
 Thừa  
 Thiếu  
 Đủ  
 Say tình đời...   
 Sinh ly 
 Tử biệt 
 Kiếp người  
 Chốn dừng chân ấy  
 Là nơi cuối cùng... 
            
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.09.2017 22:43:30 bởi Nguyen Quoc Van >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              NGƯỜI NAM ĐỊNH   
 Người Nam Định  
 Nhà quê như Nguyễn Bính 
 Đến câu thơ  
 Cũng mặc yếm nâu sồng...   
 Quẩy gánh hát  
 Đi khắp làng khắp chợ 
 Dậu mùng tơi 
 Lục bát cả thị thành...   
 Giọt mưa thu thánh thót  
 Uớt thành Nam 
 Lạnh đêm đông 
 Những con thuyền không bến...   
 Người Nam Định  
 Chốn thị thành cô quạnh 
 Đặng Thế Phong  
 Lạ cả gió đò Quan...   
 Người Nam Định  
 Đa tài mà gian nan 
 Những Vũ Thư Hiên  
 Văn Cao, Trần Mạnh Hảo...   
 Cả thời đại nhà Trần hiển hách 
 Cũng chìm sâu  
 Theo long mạch sông Đào...   
 Người Nam Định  
 Dẫu ngồi bên cầu ao 
 Cái chợ tết  
 Đã sắc màu thôn dã...   
 Voi ngàn cân  
 Đã được đo bằng đá 
 Đời mẹ ta  
 Đựng trong một giá đồng...   
 Ai từng qua Nam Định 
 Viếng Tú Xương 
 Xin một hớp thơ 
 Vũ Hoàng Chương chuốc rượu...   
 Hỏi Trần Dần  
 Đã tạnh mưa trên phố 
 Rằng còn ai  
 Xót cụ Vũ Đình Huỳnh...   
 Rằng còn đâu 
 Réo rắt điệu hát văn 
 Mắt ả đào 
 Đứt dây đàn Tức Mạc...   
 Hỏi còn đâu 
 Hồn đúc đồng đẽo gỗ 
 Bàn tay hoa 
 Người Nam Định làm thơ...   
 Con chim vành khuyên 
 Hót từ bấy đến giờ 
 Nhưng Trần Vũ 
 Người quê tôi không nhớ...   
 Rằng xứ sở  
 Dư thương cho yêu đủ 
 Thao thức sông Ninh 
 Người Nam Định trong mơ... 
            
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.09.2017 19:15:59 bởi Nguyen Quoc Van >
            
         
     
    
 
    
     
 
     
    
    
    
    
	
    
    
    
    
        
            
    
        Thống kê hiện tại
        Hiện đang có  0 thành viên và  1 bạn đọc.
        
 
            
         
     
    
    
    
    
    
    
        
        
        
	
            Kiểu: