NƯỚC MĂT TRỜI
Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 8 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 115 bài trong đề mục
Nguyen Quoc Van 24.09.2017 09:29:22 (permalink)
0
PHỞ CHỢ VIỀNG

Dao băm thớt
lách ca lách cách
Một dãy chõng tre
la liệt bát tô
Bánh phở chợ
chỉ non nửa bát
Phủ bên trên
vài lát mỏng thịt trâu
Mấy lá mùi
thêm đôi cọng hành xanh
Cay xè mắt
thơm cả phiên chợ tết
Nồi nước lèo
lửa thúc sôi sùng sục
Mưa xuân bay
trắng từ bếp trắng ra...

Bác bán phở
không rao mà lại hát
Phở Giao Cù
chính hiệu chốn này đây
Mưa như rây
tóc người ăn bạc xóa
Bóng đa già phủ mát má hây hây...

Tôi từng mơ phở chợ Viềng xì xụp
Bưng cả tô
húp tới miếng cuối cùng
Đi bốn bể
phở nơi nào cũng lạt
Bát phở ngày xưa
nước vẫn còn trong...

Người bán phở chợ Viềng năm ấy
Tự ngày nào
đã tắt lửa rời dao
Khách dùng phở
bao lớp rồi chợ nhỉ
Mồng tám tháng giêng
no mắt chỏm đào...

#16
    Nguyen Quoc Van 24.09.2017 21:58:48 (permalink)
    0
    HÀ NỘI LẠ QUEN

    Hà Nội mùa xuân
    Bụi mưa mờ phố
    Gió tàn đông
    Thao thức sóng Tây Hồ

    Giữa Hà Nội
    Ai thương về Hà Nội
    Giữa lòng ai
    Tôi chợt nhớ tôi xưa...

    Hà Nội hôm nao
    Những con đường nhỏ
    Gót trăm năm
    Đi dọc nỗi thẫn thờ

    Rêu thời gian
    Phủ đen từng mái cổ
    Bóng ngàn năm
    Hồn rải xuống câu thơ...

    Nơi em ở
    Cũng là nơi tiên ở
    Hà Nội quen
    Hà Nội lạ bất ngờ

    Một Hà Nội
    Trong thương nằm giữa nhớ
    Hà Nội của tôi
    Em giữa thực và mơ...
    #17
      Nguyen Quoc Van 24.09.2017 22:01:13 (permalink)
      0
      HÀ NỘI LẠ QUEN

      Hà Nội mùa xuân
      Bụi mưa mờ phố
      Gió tàn đông
      Thao thức sóng Tây Hồ

      Giữa Hà Nội
      Ai thương về Hà Nội
      Giữa lòng ai
      Tôi chợt nhớ tôi xưa...

      Hà Nội hôm nao
      Những con đường nhỏ
      Gót trăm năm
      Đi dọc nỗi thẫn thờ

      Rêu thời gian
      Phủ đen từng mái cổ
      Bóng ngàn năm
      Hồn rải xuống câu thơ...

      Nơi em ở
      Cũng là nơi tiên ở
      Hà Nội quen
      Hà Nội lạ bất ngờ

      Một Hà Nội
      Trong thương nằm giữa nhớ
      Hà Nội của tôi
      Em giữa thực và mơ...
      #18
        Nguyen Quoc Van 25.09.2017 09:52:17 (permalink)
        0
        MƯA PHÙN TRÊN MỘ TÚ XƯƠNG

        Xương đã nát
        Cả trăm năm trước
        Chỉ mấy câu thơ chân bước vẹo xiêu
        Lảo đảo, lệch xô
        Phố Hàng Nâu cũ
        Mưa phùn giăng lấm tấm mồ hôi...

        Mồ hôi ông
        Mồ hôi người say rượu
        Người xung quanh
        Men ngấm vã mồ hôi...

        Mồ hôi ông
        Mực bút lông ròng chảy
        Đen thành tro
        Trắng bụi ném lên trời...

        Gặp mưa phùn
        Mồ hôi rơi xuống đất
        Cỏ Vị Hoàng
        Xanh lại điệu Vị Xuyên...

        Cỏ mọc lên
        Những vần thơ nợ duyên
        Bà Mẫn làm sao đổi thành cơm áo?
        Nên mồ hôi mom sông không thể ráo
        Trắng muối lưng người
        Trắng câu hát chênh chao...

        Thơ như cỏ
        Gặp mưa phùn xanh mướt
        Nỗi đau thế thời
        Tê buốt ruột Tú Xương...

        Tôi về quê
        Dầm mưa phùn bạc tóc
        Dầm thơ người
        Xót mình kiếp tha hương...
        #19
          Nguyen Quoc Van 25.09.2017 09:55:45 (permalink)
          0
          NAM CAO

          Nhớ ngày xưa
          Đi học qua quê ông
          Tôi đã gặp rất nhiều Lão Hạc
          Thị Nở, Chí Phèo gầm trời nào cũng vậy
          Đôi lúc cười thầm
          Chí trong máu mình đây...

          Đôi lúc gượng cười
          Thương tàu chuối lắt lay...
          Thương con cá
          Dòng Châu Giang bơi ngược...
          Thương cái hĩm
          Xót thằng cu thằng mõ
          Cơm cặn canh thừa
          Bữa đói bữa no...

          Có đôi lúc
          Vô phép ông, xin nói
          Bỗng xót xa
          Anh du kích ngày nao
          Thời bây giờ
          Chắng thiếu người hoạn nạn
          Riêng nhà anh
          Dột nóc cạnh bờ ao...

          Nhà văn ơi
          Hỡi ông Nam Cao
          Bá Kiến bây giờ
          Ở đâu ông nhỉ ?
          Tôi nghe nói
          Bá giờ ra Hà Nội
          Chán thì vào Nam Bộ
          Cặp bồ chơi....

          Đời thay đổi
          Nào mấy ai biết được
          Chỉ thương ông
          Nước mắt đẫm trang văn...

          Cây mía ngọt quê ông giờ đắng lắm
          Lá mía thì...
          Tôi chắc
          Sắc hơn gươm...
          #20
            Nguyen Quoc Van 25.09.2017 09:57:52 (permalink)
            0
            ĐÒ ĐƯA BÍCH ĐỘNG

            Người đàn bà
            Răng hạt na đen nháy
            Khăn mỏ quạ nâu
            Áo cánh nâu sồng
            Khua nhẹ mái chèo
            Con đò đưa đẩy
            Chiều chưa buông
            Sương Bích Động xuống mờ...

            Mái chèo nhịp
            Cho từng lời hát thơ
            Câu lục bát
            Chạm rong rêu bao kiếp
            Những bằng, trắc
            Thấp cao da diết
            Hỏi, chấm nào
            Phẩy, ngã giữa chấm than...

            Ai bỏ lửng
            Cho câu ca đa đoan
            Ai ngắt quãng
            Cho tình ai đứt đoạn
            Ai đắp lô xô
            Cho đời hoạn nạn
            Ai buông buồn
            Để nước mắt đá rơi...

            Một trái núi
            Với ba ngôi chùa đứng
            Khói hương bay
            Rụng tím nước động trong
            Một ai đứng
            Có mấy người ngưỡng vọng
            Ới thương ơi
            Bạc phếch đận má hồng...

            Nào mái đẩy
            Đưa chàng, nàng trở lại
            Ôm câu đưa đò
            Ta lại hát sớm mai...
            #21
              Nguyen Quoc Van 25.09.2017 10:00:48 (permalink)
              0
              THIÊN ĐƯỜNG

              Ta hóa cát
              Lẫn vào cùng cát trắng
              Tắm lạnh hanh
              Trong hang động Thiên Đường...

              Ta đã uống
              Phần sông Son gợn sóng
              Trưa Quảng Bình
              Xanh như núi như non...

              Ta đã tới
              Ngủ dưới vòm mái lá
              Vài chiếc chõng tre
              Bát nước chè tươi...

              Khoai deo khô
              Sắn bùi, cơm đồi mới
              Người mặn mòi
              Giọng của muối biển khơi...

              Ta tới đó
              Thấu vùng quê nghèo đói
              Mà nên thơ, nên mộng, nên mơ...

              Ta tới đó
              Thương một vùng xứ sở
              Vũng Chùa vẫn trông
              Đảo Yến vẫn chờ...

              Thiên Đường ơi
              Hình như mi muốn nói
              Cõi khổ đau nhân thế vẫn thiên đường...

              Quảng Bình ơi
              Thiên đường đâu xa lạ
              Nơi ta yêu
              Đá ru giấc ngủ ta...
              #22
                Nguyen Quoc Van 25.09.2017 10:05:58 (permalink)
                0
                Ả ĐÀO

                Rơi rơi rơi...
                Chiều rơi...
                Mưa giăng trên phố vắng
                Hàng Đồng trong sâu lắng
                Thánh thót hiên chiều xuân...

                Ta nghe đàn ai ngân
                Vọng về từ kiếp trước
                Gót sen hồng nhẹ lướt
                Nón quai xanh Hàng Thao...

                Ta gõ tom tom chát
                Mưa ghẹo ướt áo em
                Tỳ bà trêu giọng hát
                Gió lệch xô ả đào...

                Ta nhập vào Tú Xương
                Nghiêng phách hồn Nguyễn Bính
                Ta thành thuyền không bến
                Giọt thu Đặng Thế Phong...

                Chiều Nam Định... long đong...
                Phận sông Đào...lận đận...
                Chiều nay mưa rơi mãi
                Mưa rơi từ kiếp nào...

                Mà mắt em xanh xao
                Mà môi em thắm đỏ
                Mà mưa rơi không nỡ
                Ngắt ngang lời em trao...

                Chát tom...tom tom...chát...

                Ướt nhòe em...
                Ả đào...


                #23
                  Nguyen Quoc Van 25.09.2017 10:31:53 (permalink)
                  0
                  GẠN AO ĂN TẾT

                  Nhà bà ngoại ngày xưa có ao
                  Lúc tôi bé bơi nửa vòng mệt lả
                  Nước ao mát cầu ao rửa bát
                  Các cậu tôi thả cá trắm cá mè

                  Mỗi buổi sáng, khi mặt trời vừa hé
                  Cá nổi đen ao, quẫy nước kiếm mồi
                  Cậu tôi thái rau muống xanh, rau cải
                  Trộn cám, trộn khoai gọi cá vào ăn

                  Đàn cá ấy cứ lớn nhanh như thổi
                  Một năm giời mà nặng đến mấy cân
                  Tôi thường mơ cho mau tới cuối năm
                  Cậu đến gọi bố u tôi đi tát cá

                  Ông Táo về giời rồi, các cậu mới gạn ao
                  Bốn chiếc gầu dây thì thòm múc nước
                  Ngửa người kéo, khom người cho dây lỏng
                  Ba ngày ròng mới cạn tới đáy ao

                  Cá trắm cá mè tụ hết ở chỗ sâu
                  Các cậu tôi quây lưới tròn để bắt
                  Cá chuối, cá rô, cá trê, cá riếc
                  Các cậu cho các cháu lội xuống hôi

                  Lũ trẻ lấm bùn, hở hai con mắt
                  Mò cá lơ là, chỉ lo ném nhau chơi
                  Thế mà cũng được đầy một giỏ
                  Nghễu nghện lên bờ khoe cá bé cá to

                  Và Tết đến, được nếm chơi gỏi cá
                  Lại được ăn cá nấu ám, cá kho
                  Đám giỗ ông bây giờ tôi còn nhớ
                  Có tới bảy nồi cá trắm kho khô

                  Ao cá ấy, bây giờ thành đất ở
                  Tôi về quê ra khách lạ của quê
                  Gầu sòng xưa đã mục cùng kỷ niệm
                  Chuyện tát ao ăn tết, tát trong mơ...
                  #24
                    Nguyen Quoc Van 26.09.2017 21:28:42 (permalink)
                    0
                    NGỌC

                    Thuở học trò
                    Anh muốn nói yêu em
                    Nhưng lại sợ thầy la, cha mẹ mắng...

                    Sợ vĩnh viễn sẽ không còn tình bạn
                    Đã bao lần
                    Ngập ngừng mãi đầu môi...

                    Nhớ không em
                    Có lần anh định hỏi
                    Cái hôm đến thăm em ký túc xá vắng người...

                    Nhưng lại lo
                    Anh sẽ làm em khổ
                    Ốc chưa tha nổi mình ốc em ơi...

                    Có những lúc
                    Lòng anh xao xuyến gọi
                    Mỗi lần gặp em
                    Ta có vợ chồng rồi...

                    Nếu anh nói yêu em
                    Anh có tội
                    Với bao người
                    Em tha lỗi anh nghe ....

                    Thôi đành vậy
                    Cả một đời anh muốn nói
                    Anh yêu em
                    Mà không thể yêu em...

                    Tình bạn trong ngần
                    Tuổi thơ ta giữ mãi...

                    Ngọc sáng ngời
                    Có thể
                    Đến kiếp sau...
                    #25
                      Nguyen Quoc Van 26.09.2017 21:31:28 (permalink)
                      0
                      HỌC TRÒ LÊ HỒNG PHONG

                      Học trò Lê Hồng Phong thông minh
                      Đất Nam Định
                      Mấy ngàn năm vẫn vậy...

                      Những người thầy
                      Về ngôi trường này dạy
                      Đều nhờ học trò mà thành danh...

                      Học trò Lê Hồng Phong kiêu hãnh
                      Nên ra đời
                      Thường rất khó làm quan...

                      Ai từ tốn
                      Đều làm nên nghiệp lớn...

                      Chưa thành công
                      Nhưng có thể
                      Đã thành nhân...

                      #26
                        Nguyen Quoc Van 26.09.2017 22:05:53 (permalink)
                        0
                        MẸ TÔI

                        Có bà lão áo the thâm, tóc trắng
                        Răng nhuộm đen chiếc mất, chiếc còn
                        Theo nhịp mõ, bước lên chùa: Mô Phật !
                        Nắm hương hồng một sắc ước mong...

                        Đi theo sau ba bốn đứa bé con
                        Níu vạt áo, lon ton hớn hở
                        A di mô đà Phật, tôi cầu
                        Cho nước non thanh bình, hết khổ...

                        A di mô đà Phật, tôi cầu
                        Cho cháu con muôn đời hết nợ...
                        Có bà lão thắp nhang trong ráng đỏ
                        Vọng Cung chiều, lơ lửng tiếng chuông khua...
                        #27
                          Nguyen Quoc Van 26.09.2017 22:08:27 (permalink)
                          0
                          ĐÒ ĐƯA SÔNG NẠI HÀ

                          Khoan hò khoan...
                          Ta rời bến người...

                          Con đò này
                          chỉ chở một người thôi
                          Thân lạnh giá
                          trái tim thôi đập
                          Lưu luyến kiếp người
                          linh hồn còn ấm
                          Xin đừng quay mặt lại hồn ơi
                          Khoan dô khoan...

                          Rời đắng rời cay...
                          Con đò này
                          chỉ một người lái đò
                          Hơn hai ngàn năm
                          tóc chưa bạc nổi
                          Tai chật chội
                          đựng bao lời trăng trối
                          Mắt tối tăm
                          nỗi tiếc nuối cõi đời
                          Là dô hò khoan...

                          Bỏ bùi bỏ ngọt...
                          Linh hồn ơi
                          ta đưa ngươi về sáng tối
                          Hết hư danh, tình ái, bạc tiền
                          Hết một kiếp
                          vào luân hồi vời vợi
                          Tất cả hư không,
                          tất cả hết đầy vơi
                          Khoan hỡi là khoan...

                          Vầng sáng tới rồi...
                          Kiếp người ơi,
                          ơi hỡi kiếp người ơi
                          Vô nghĩa hết
                          kiếp thông cao, cỏ thấp
                          Ta chở ngươi về
                          ngươi hãy tan vào đất
                          thoát vào trời, vào nước, lửa tái sinh

                          Khoan hò khoan,
                          khoan là khoan,
                          ơi hò khoan
                          Sông Nại Hà qua,
                          xin hồn đừng quay lại
                          Xin đừng khóc
                          đừng than
                          đừng ai oán

                          Khoan hò khoan,
                          ơi hỡi đò sang ngang
                          khoan hò khoan
                          khoan khoan là hò khoan...

                          Khoan là khoan,
                          ới ơi là trần gian...

                          Khoan hò khoan,
                          khoan khoan khoan hò khoan...

                          Khoan là khoan,
                          ới ơi là nhân gian...
                          Khoan hò khoan,
                          khoan khoan khoan hò khoan...
                          #28
                            Nguyen Quoc Van 27.09.2017 11:32:04 (permalink)
                            0
                            TIA CHỚP THI NHÂN

                            Sấm gầm vang
                            Sét lóe lên tia chớp
                            Trời rung lên
                            Rồi cả đất cũng rung lên

                            Đêm chói sáng
                            Trong phần mười của phút
                            Đêm lại đêm
                            Đen hơn thể đêm đen

                            Người nghệ sĩ không còn mình
                            Mê mải viết
                            Linh hồn anh
                            Than lửa cháy lụi tàn

                            Khi bừng tỉnh
                            Giật mình
                            Anh mới biết
                            Lố nhố bên mình
                            Giấy trắng đã thành văn

                            Anh loạng choạng
                            Đi vào trong bếp
                            Vét nửa thìa cơm nguội để ăn

                            Cơm nguội hết
                            Và mì tôm cũng hết
                            Chỉ còn thơ không ăn được
                            Lóa trên bàn

                            Chớp nhằng nhịt
                            Tia sáng xanh khét lẹt
                            Soi dáng nhà thơ
                            Co quắp ngủ vùi

                            Mai anh chết
                            Nhưng thơ anh không chết
                            Chớp nháy cõi người
                            Thắp được mấy buồn vui...
                            #29
                              Nguyen Quoc Van 27.09.2017 11:44:30 (permalink)
                              0
                              KHÚC HÁT RU

                              Núi ơi núi
                              Núi ngủ đi
                              Đừng thức
                              Nhắm mắt vào
                              Để đừng thấy rừng xanh
                              Rừng ngã đổ
                              Những xác người xác gỗ
                              Ba mươi năm
                              Bằng cả mấy ngàn năm...

                              Sông ơi sông
                              Sông đừng thao thức nữa
                              Mưa đầu nguồn
                              Giờ thành thác sông ơi
                              Thác cứ đổ
                              Cuốn phận người khốn khổ
                              Lúa ngô khoai ngút ngàn
                              Mà bụng vẫn đói ăn...

                              Kiến ơi kiến
                              Cỏ ơi
                              Đừng nghe nữa
                              Khúc hát ru
                              Ngày xửa ngày xưa...
                              Khúc hát ấy
                              Bây giờ nghe muốn khóc
                              Hồn cha ông
                              Lăn lóc chốn biển xa
                              Cha đã lạc
                              Phương nam thành phương bắc
                              Mẹ bơ vơ
                              Con cái cũng bơ vơ...

                              Ta ơi nhé
                              Và em ơi nhé
                              Khúc ru mình ru
                              Ai ngủ ai buồn
                              Ai tủi ai hờn
                              Ai quên ai nhớ...
                              Lời ru thầm thì
                              Ơi non nước
                              Hỡi nước non...
                              #30
                                Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 8 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 115 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9