NƯỚC MĂT TRỜI
Thay đổi trang: << < 78 | Trang 8 của 8 trang, bài viết từ 106 đến 115 trên tổng số 115 bài trong đề mục
Nguyen Quoc Van 27.09.2017 20:46:18 (permalink)
0
NHÒE

Để nhớ về
Người đàn ông nồng nàn
Để nhớ về
Người đàn bà thầm lặng
Để tình yêu
Như mặt trời chói sáng
Chúng mình quên đêm đi
Em nghe...

Như mùa xuân
Nén phai qua mùa hè
Như anh phai em
Ngày nối ngày đau đáu
Như một đôi
Dẫu lẻ vẫn còn nhau...

Như bài thơ
Chỉ còn lại nửa câu
Dắt em sang ngang
Tay người yêu dấu
Như gió rơi
Vào sóng lòng tuyệt vọng
Hai đứa mình
Nhòe trong bóng của nhau...
Nguyen Quoc Van 27.09.2017 20:50:04 (permalink)
0
VỀ

Người ta
Về bên nhau rồi anh
Sao anh vẫn
Trong mang mang trời đất

Ở nơi ấy
Thiếu em anh sẽ lạnh
Anh có kịp về
Cùng giã biệt mùa đông

Anh sẽ về bên em
Trong làn hương
Xuân đang hé
Giữa chồi non mọc lại

Linh hồn anh
Theo hoa về cùng gió
Em cứ chờ
Phút mùa đón đưa nhau...
Nguyen Quoc Van 27.09.2017 20:52:38 (permalink)
0
BẾN XUÂN

Con thuyền mùa đông vừa đi qua
Chở gió bấc, chở heo may sang hạ
Chở lá rụng, chở lạnh về hoang dã
Mái chèo khua vào gió dần xa

Em có nghe bến xuân hát ca?
Hát khúc cuối năm mai đào thay lá
Hát câu hát xoan đa đoan quen lạ
Hát bản tình ca trẻ mãi không già
Hát cho người đàn bà mất chồng tái giá
Hát cho em đang yêu tìm được yêu thương
Hát cho cả mười hai bến nước
Hát cho đục trong, trong đục hóa mát trong
Hát cho ai dở dang sẽ lấy được chồng
Hát cho ai ra bến xuân tìm vợ
Hát cho tình ta xuân về hoa nở
Năm tháng lá xanh ôm chặt tháng năm xanh

Em thấy không em
Bến xuân anh đợi
Bồng em xuống con thuyền xuôi nắng ấm
Bế em lên
Chạm vào hoa, vào lá
Chạm vào mùa xuân, vào vồng ngực nở căng...

Ơi bến xuân, con đường về bến ấy
Được lát bằng những viên đá yêu nhau...
Nguyen Quoc Van 27.09.2017 20:58:17 (permalink)
0
DẶN BẠN

Trước khi ta về nhà
Tin nhắn ta xóa hết
Thế là vợ ta biết
Ta vẫn còn nguyên xi...
Nguyen Quoc Van 27.09.2017 21:16:45 (permalink)
0
ĐA MANG

Yêu người đã có vợ
Đêm thừa trăng thiếu chăn
Sao mai không nhắm mắt
Thức ngỡ nằm trong mơ...

Bạc bẽo ơi
Em sợ
Tình chúng mình trái ngang
Đi trên dây số phận
Của kiếp người đa mang...

Bạc bẽo ơi
Đừng nhớ...
Và em ơi
Đừng quên...

Nhớ
Yêu người có vợ
Quên ai
Đừng quên anh...


Nguyen Quoc Van 28.09.2017 20:04:39 (permalink)
0
QUÊN LÃNG

Mình quên nhau lâu rồi
Phải không em
Một sợi gió vội vàng vắt ngang
Đi qua ngõ...

Mặt gió non tơ
Gió lưng ong mờ tỏ
Môi se hanh
Giấu vào nắng vàng mơ...

Em không nhớ
Nên hồn thu quên lãng
Chân bơ vơ
Tóc gió rối tơ vò...

Anh không nhớ
Chia xa ơi đừng nhớ
Gió đậu vai anh
Rồi tay gió nhẹ buông...
Nguyen Quoc Van 29.09.2017 09:13:12 (permalink)
0
ĐÀN BÀ

Chai rượu này hòa bồ hòn đấy anh
Đắng hay ngọt
Chỉ một mình anh biết...

Bình rượu kia
Nhấp đáy ly sẽ chết
Ngâm nhân ngôn lá ngón mà anh...

Một giọt thôi
Vĩnh viễn hết đời xanh
Ấy là rượu được pha cùng thuốc độc...

Bao thứ rượu ngày nối ngày anh cạn
Tóc xanh rờn
Vòm ngực đỏ au au...

Rồi anh ngấm
Đàn bà là độc dược
Uống rượu tình
Người khát lội vào nhau...
Nguyen Quoc Van 26.09.2018 16:59:23 (permalink)
0
ĐỨC THÁNH TRẦN

Mỗi lần về Nam Định
Tạ ơn Đức Thánh Trần
Tôi thường đứng dưới chân
Chắp tay cầu kính cẩn

Cúi đầu trước tượng thánh
Sinh từ lòng nhân dân
Hịch tướng sĩ tỏa bóng
Che tôi phần mát trong

Sau lưng Ngài Vị Xuyên
Mang hình sông dáng nước
Chương Dương và Hàm Tử
Hùng khí thời Đông A

Mấy trăm năm trầm tư
Mắt dõi về phương Bắc
Ngài hàng ngày vẫn nhắc
Hướng sinh ra kẻ thù

Ngài muôn đời nhắn nhủ
Muốn yên nước thiên thu
Không sợ dù giặc mạnh
Chết cũng không đầu hàng

Ngài bao dung căn dặn
Ái quốc thì ưu dân
Người trong nhà đoàn kết
Nước vững hơn lũy thành

Duy nhất ở Nam Định
Có tượng Đức Thánh Trần
Mặt đối mặt Trung Quốc
Lưng tựa vào dân Nam

Vì đức, Ngài hiển thánh
Vì đời, Ngài trong dân
Vì nước non tươi sáng
Ngài hóa thân thành người...
Nguyen Quoc Van 27.09.2018 18:07:53 (permalink)
0
NẤM MỘ

Nhà thơ
Đắp mộ riêng mình
Dăm con chữ
Thức nhân tình thế gian ?

Người đời
Mắc bả lợi danh
Chết xây tù ngục
Tự giam chính mình !

Cháy thành lửa
Nước mây xanh
Thân về cát bụi
Phách thành tự do !

Chết
Còn dở một ván cờ
Thí xe dấn tốt
Bao giờ hồn tan ?
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.09.2018 22:12:27 bởi Nguyen Quoc Van >
Nguyen Quoc Van 28.09.2018 17:33:24 (permalink)
0
VÌ SAO CUỐI TRỜI

Hàn Quốc có đáng sống không mà em sang đấy
Bỏ lại mẹ cha nắng cháy lưng gầy ?
Thương mình lạ xa, đất trời lạnh vậy
Em nói bỏ nhà nhưng có tương lai ?

Nhật Bản có đáng sống không mà em ở lại
Học hành xong, em không thể quay về ?
Mùa xuân Tô-ky-ô, hoa anh đào tươi mãi
Em nói ở đây, em sẽ gặp ngày mai ?

Pa-ri thì sao ? Anh đợi em mãi mãi
Có đáng sống không ? Có hơn ở quê nhà ?
Sông Xen trong hơn kênh Thị Nghè em nhỉ
Hạnh phúc trong tay chẳng phải mơ xa ?

Nước Mỹ xa xôi, nơi có đáng sống không
Mà nhân loại ai cũng mơ ở đó ?
Nơi em cho đi đến tận cùng hơi thở
Em không về, em sống giữa tự do ?

Trung Quốc ra sao mà em không ở ?
Nền văn minh bị nhuộm bởi sắc cờ ?
Một đất nước khắp mọi nơi màu đỏ
Dùng máu người để viết những vần thơ ?

Có ai về không ? Về cùng xứ sở ?
Nơi mẹ cha nghèo khó đến không nhà
Khi Tổ quốc đang trở mình sinh hạ
Một vì sao chói sáng khắp sơn hà ?
Thay đổi trang: << < 78 | Trang 8 của 8 trang, bài viết từ 106 đến 115 trên tổng số 115 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9