NHỚ CỘNG NHỚ/THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN/Nxb Thanh Niên, 2017
QUÀ VALENTIN
Tặng em
Một xíu Sài Gòn
Khu Tân Cảng
Với Ba Son liền kề
Nếu chưa ưng ý
Còn chê
Tặng đường Nguyễn Huệ
Đi về thênh thang
Khuyến tặng
Thêm chợ Bến Thành
Cùng Nhà hát Lớn
Và đàn taxi
Hoa hồng
Là cái thá gì
Làm sao
So với lì xì bằng thơ...
TẮT ĐÈN
Ban ngày
Ngồi nhớ ban đêm
Sáng giăng
Nằm nhớ bấc đèn dầu hao...
Giữa trời sao
Nhớ trời sao
Tinh mơ
Dậy nhớ nao nao ráng chiều...
Nhớ nhiều quá
Hóa thành yêu
Nên anh chỉ nhớ
Một điều thôi em...
Bao giờ
Anh lại gặp em
Để em khẽ nhắc
Tắt đèn không anh...
ĐẤT RU
Đất yêu nước
Nước tràn trên mặt đất
Nước ngọt lên từng ngọn cỏ nhánh cây...
Nước yêu đất
Tình đời chung dòng chảy
Thăm thẳm sâu
Đất giữ nước trong lòng...
Anh yêu em
Anh chẳng biết để đâu
Em uống nước
Em nhớ anh là đủ...
Sống trên đất
Bao giờ ôm ấp đất
Áp ngực em
Anh lại được đất ru...
THÁNG GIÊNG
Hư ảo tháng giêng
Cành khô lá bật
Nụ đơm bông
Thắm đất thắm trời...
Hư ảo quá
Hoa tàn hoa lay lắt
Hoa rời hoa
Rắc nước mắt xuống đời...
Tháng giêng vui
Hư ảo cả nụ cười
Người gặp gỡ
Rồi lại người xa cách...
Hư ảo vai mềm
Ảo hư môi mắt
Hư ảo anh
Em hư ảo và tôi...
Hư ảo thời gian
Hư ảo không gian
Ngày tháng vơi theo từng ly rượu cạn...
Hư ảo tình yêu
Ảo hư tình bạn
Nghe hình như hư ảo cả kiếp người...
Lấp hư ảo
Đời rủ nhau ăn tết
Mở hội, rong chơi, chúc tụng, mời chào...
Và hư ảo tháng giêng rơi rụng hết
Lẫn vào mưa phùn
Nở trắng xóa tháng hai...
ĐÀN
Khúc nhớ
Gọi khúc thương mình yêu
Khúc sương mai
Gọi chiều em gió thoảng...
Khúc nửa đêm
Xui tối trời đừng sáng
Khúc tình anh
Nắng khát gió trưa hè...
Khúc lạnh suối
Anh ở xa
Xa lắm
Em dạo lên
Anh nóng ruột anh về...
Ta cùng chơi
Khúc nhạc tiên em nhé
Thân xác đất trời
Rung tới tận cùng nhau...
Bần bật sướng vui
Sầm sập khổ đau
Âm trầm khóc
Thanh cao cười
Mừng tủi...
Sụt cả núi
Khúc ca còn tiếc nuối
Sao anh không
Bên em mãi
Đàn yêu...
CHÁY
Mùa xuân
Cánh khói sương vương trời
Chim cu gáy
Sáng tinh mơ gọi bạn...
Người da diết
Chiều giữa xuân chờ đợi
Tình thoảng hương
Thấm mùi nắng dát vàng...
Anh nắng mai
Khoe trời hoa gạo đỏ
Những miền quê lấp lóa trong mơ...
Vòng tay mở
Em xui thương gọi nhớ
Những giêng hai vỗ mãi sóng xô bờ...
Em qua giêng
Má hồng trên hoa đỏ
Anh qua hai
Anh ủ lửa tháng ba...
Không cháy rụi được cả trời lẫn đất
Thì em ơi
Ta cháy rụi chính ta...
NẮNG RÁCH LÀNH
Mưa trong nắng
Trắng xóa trời nắng trắng
Sợi mảnh mai
Mưa dệt nước sông đầy...
Tóc mưa chảy
Mưa nhắc đừng quên lãng
Góc tim anh
Cùng góc khuất hồn anh...
Hoàng hôn lạnh
Mưa buông lòng tay ấm
Hạt lẻ loi
Mưa cũng đủ ướt mình...
Mưa bong bóng
Phập phồng rồi mưa tạnh
Em còn anh
Mặc kệ nắng rách lành...
NẾM CÁT
Em khóc
Nước mắt tan vào biển
Em hớp môi
Nước biển ngọt làm sao...
Biển bây giờ cao hay trời sâu em không rõ
Chỉ nhớ mình đang rất hận anh
Chỉ thấy mình nổi lên rất nhanh
Dù em muốn không bao giờ lên bờ nữa...
Nếu anh đến
Chắc chắn em cấm cửa
Cho anh biết thế nào là buồn nát ruột gan...
Anh xấu lắm
Yêu em còn mê gái
Bỏ rơi em
Tay cầm lửa một mình...
Ghét anh lắm
Cho nên em ở lại
Trị tội anh
Anh đã biết lỗi chưa...
Em lên bờ
Em ngồi khóc như mưa
Nước mắt em bời bời rơi xuống cát...
Em nếm cát
Cát cũng không còn mặn...
Vị cát chát
Như em đang ngớ ngẩn
Yêu đến phát ghen nên cát nóng giận anh...
CÁT BỤI HƯ KHÔNG
Thay vì
Chìm trong u buồn, chán nản
Anh hãy bám vào niềm vui em
Nơi có chiếc phao nổi bên trên cô quạnh...
Thay vì
Thấy phận mình bất hạnh
Sợ kiếp người
Rồi sợ luôn trời lạnh
Em sẽ cùng anh
Chia giá buốt đời mình...
Thay vì
Chơi với cá với chim
Thân với nắng
Và thương mây nhớ gió
Thì tim anh
Cũng chỉ đập vì em...
Thay vì
Biến vào hư không
Hay tan vào cát bụi
Em chính là cát bụi hư không đó anh...
VỀ VỚI EM ĐI ANH
Về với em đi anh
Mang nắng về anh nhé
Mang bàn tay lửa ấm
Mang cả linh hồn về
Về với em đi anh
Về với em em đợi
Cho dù chim mỏi cánh
Dù em tan thành hơi
Dù anh chưa về nổi
Em vẫn mong anh về
Rũ nắng cho nhẹ nhé
Nhanh nhanh
Về anh nghe...
PƠLANG TRÊN NÚI
Pơlang ơi
Cây vút bên triền núi
Rắc bông trời
Bạc tai đá cheo leo...
Chim phí, chim ri từng đàn tới đậu
Trời cao nguyên xanh trong gió reo...
Pơlang ơi
Hoa xòe năm cánh đỏ
Hôn trời mây
Sa lá biếc non tơ
Hôn đất đá, suối khe
Khi hoa rụng
Hôn người thương
Khi rơi xuống tay cười...
Tháng ba rồi
Chim phí về làm tổ
Chim chơrao đậu hót đầu cành
Em lên rẫy
Trồng lúa khoai, tỉa bắp
Anh cồng chiêng
Rung rừng rậm, rừng thưa...
Pơlang ơi
Đỏ tím trời tím núi
Em yêu anh
Em yêu đến ngậm ngùi
Em yêu anh
Dù đá kia cháy rụi
Em vẫn còn thương còn nhớ núi xa...
Anh yêu ơi
Anh mãi là đồi núi
Em mãi là cây hoa pơlang...
Em yêu ơi
Em mãi là hoa đỏ
Gối trắng năm canh
Rụng tím cả lòng anh...
CÁNH BUỒM
Ấm bên cạnh
Ngỡ xa xăm
Lạnh nơi vạn dặm
Tưởng nằm ở bên...
Bao giờ
Em thật là em
Những đêm củ mật
Là đêm của mình...
Bao giờ
Anh thật là anh
Dẫu ngày trăng sáng
Cũng thành của em...
Đời người
Quá nửa phần đêm
Nửa ngày anh đợi
Nửa em đêm chờ...
Anh yêu ơi
Bớt ngu ngơ
Xác phải sống
Trước khi mơ nuôi hồn...
Nói ra
Em sợ anh buồn
Cánh buồm không gió
Cánh buồm gió buông...
NHẮM MẮT
Đêm mở mắt
Hóa sáng nay
Còn ngày nhắm mắt
Thì ngày thành đêm...
Từ chiều
Mở mắt con tim
Ở đâu
Em cũng chẳng nhìn thấy anh...
Đêm nao
Nhắm mắt vì tình
Chúng mình
Thấy hết chúng mình ngày đêm...
Nhắm mắt
Nhìn thấu qua em
Linh hồn mờ ảo
Lạ quen phập phồng...
Nhắm mắt
Mở mắt đàn ông
Run từ trên xuống
Từ trong ra ngoài...
Nhắm mắt
Trong vắt nụ cười
Cho lần mở mắt
Đất trời yêu nhau...
LỖI MÙA XUÂN
Em không nhớ anh nữa
Tất cả tại mùa xuân
Nói nhớ mà không nhớ
Bảo thương mà không thương...
Em không chờ anh nữa
Lỗi trời đầu năm mưa
Dẫu mai anh gõ cửa
Em cũng không mở lòng...
Em không đợi anh nữa
Em sẽ đi lấy chồng
Phai nhớ người không nhớ
Nhạt thương người không thương...
BẠN TÌNH
Yêu một xíu thôi anh nghe
Xong rồi ai về nhà nấy...
Đắm đuối si mê bỏ lại
Chớ mang hơi thở em về
Đừng để nảy sinh tình cảm
Thiếu nhau sẽ khổ trăm bề...
Anh đã con thơ vợ dại
Mà đêm em thật là dài
Thương anh nên em nói trước
Đừng vương bền chặt nghe anh...
Nếu xem người tình như bạn
Em còn anh tới trăm năm...
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: