NHỚ CỘNG NHỚ/THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN/Nxb Thanh Niên, 2017
        
        
    
    
    
	
        
    
        
        
            
            
              BAO GIỜ CHO ĐỦ   
 Khi nhớ hơn cả nhớ 
 Đôi ta rời giấc mơ 
 Tìm nhau trong đời thực   
 Nhịp tim người thao thức 
 Khi yêu hơn cả yêu 
 Từng vần thơ mất ngủ   
 Yêu bao giờ cho đủ 
 Khi nhớ hơn cả yêu 
 Khi yêu hơn cả nhớ ?         
            
            
        
 
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              ÁO MÙA ĐÔNG   
 Anh đưa em  
 Đến khu vườn trái tim 
 Cùng anh say  
 Bay chạm vào màu tím   
 Ngước nhìn lên  
 Bầu trời xanh ngút ngát 
 Các vì sao  
 Đẫm ướt giọt sương khuya... 
 A đi tìm nhau  
 Tay vin vào lá 
 Tay vin vào cành  
 Cành nắm lấy tay   
 Hoa cỏ nục  
 Nồng nàn hương trong đất 
 Tro bụi tàn  
 Tro bụi lẩn vào nhau...   
 Khu vườn trong mơ  
 Khu vườn có thật 
 Em trải lòng  
 Cùng gió cuối mùa thu   
 Anh vốc nắng  
 Ở trong vườn nháy 
 Làm áo em choàng  
 Ấm cả mùa đông...     
            
            
        
 
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              XƯA    
 Khi lạnh trời 
 Người ta cần nhau hơn  
 Hai cái rét  
 Ủ vào nhau hết rét   
 Cái tái mét  
 Ấp lên trên tái mét 
 Đêm giá đông  
 Chăn da đắp thành nồng   
 Khi nóng trời 
 Người ta yêu nhau hơn  
 Chia cái nóng  
 Cho nóng thôi nóng bỏng    
 Mồ hôi ướt 
 Hòa mồ hôi suối mát  
 Gió tự tình  
 Gió mê gió biển sâu   
 Bất cứ lúc nào  
 Người ta cũng yêu nhau...   
 Anh khôn thế  
 Mà sao anh khờ vậy  
 Điều nhỏ bé và xưa như trái đất  
 Em mến anh muốn chết cả lúc này... 
            
            
        
 
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              KHÓC   
 Hơi thở đầu tiên 
 Là tiếng khóc  
 Tiếng khóc cất lên  
 Sự sống bắt đầu   
 Người ta khóc  
 Suối sông chảy dọc 
 Và than trời  
 Như xoáy nước  
 Chảy ngang    
 Những năm tháng  
 Lang thang ngang dọc 
 Tiếng gió hú gào  
 Trời khóc màu xanh   
 Đất bần bật  
 Cỏ hoa lăn lóc  
 Em  khóc phận mình  
 Lẻ bóng vì anh   
 Người ta khóc  
 Lúc hoàng hôn  
 Như máu rỏ 
 Phần hắt lên trời  
 Phần đổ xuống  
 Số phận nhau…     
            
            
        
 
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              DẪU XA LÌA   
 Có lẽ ngàn năm rồi  
 Ta chưa gặp lại nhau  
 Tuổi bốn mươi  
 Em vẫn còn khờ khạo 
 Chẳng thể quên  
 Một thời ta đau đáu  
 Ngày nhớ nhau 
 Đêm còn mơ thấy nhau   
 Có lẽ hết thế kỷ này  
 Và cả ở kiếp sau  
 Ai quên nổi  
 Một buổi chiều em khóc 
 Ai nhớ hết  
 Những vui buồn cơ cực  
 Đỉnh cuộc đời  
 Bên thăm thẳm vực sâu   
 Dẫu vui buồn  
 Ta đã từng có nhau 
 Em đi hết cả một thời giông tố 
 Anh đã sống trọn mình từng hơi thở 
 Dẫu xa lìa  
 Dẫu mãi mãi chẳng có nhau...                  
            
            
        
 
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              ĐÊM MƯA   
 Đêm mưa ướt 
 Gió về từ kiếp trước  
 Người đàn bà  
 Ướt sũng nửa đời mưa   
 Nước mắt ướt 
 Cả làn mi cũng ướt 
 Tóc bết nước mưa đời giọt vắn giọt thưa   
 Đưa tay ướt 
 Em đem phơi cái ướt  
 Mong hong lòng khô hết nỗi cô đơn   
 Đưa tay ướt 
 Tay kia em vuốt  
 Cái ướt này nhòe nhoẹt cái ướt kia   
 Chớp lóe sáng 
 Là khi em bật khóc  
 Cũng là khi anh sẽ đến cùng mưa   
 Anh sẽ lau cho em hai hàng nước mắt  
 Ướt sũng mưa kiếp trước... 
 Kiếp này khô... 
            
            
        
 
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              MỒ HÔI   
 Có một người gặp rét 
 Rơm rớm mồ hôi tay 
 Bàn tay ấy nóng quá   
 Có hai người cùng rét 
 Gặp nhau toát mồ hôi 
 Cả hai cùng nóng hổi   
 Nắng bật xanh cả trời 
 Gió bấc im không thổi 
 Mồ hôi lau mồ hôi…                      
            
            
        
 
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              ĐA MANG   
 Yêu người đã có vợ 
 Đêm thừa trăng thiếu chăn 
 Sao mai không nhắm mắt 
 Thức ngỡ nằm trong mơ...   
 Bạc bẽo ơi 
 Em sợ 
 Tình chúng mình trái ngang 
 Đi trên dây số phận 
 Của kiếp người đa mang...   
 Bạc bẽo ơi  
 Đừng nhớ... 
 Và em ơi  
 Đừng quên...   
 Nhớ  
 Yêu người có vợ 
 Quên ai  
 Đừng quên anh...       
            
            
        
 
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              ĐỢI CHỜ   
 Em đợi xanh cả núi 
 Em chờ trọc hết đồi 
 Em mong cạn mấy suối 
 Em mỏi bạc con ngươi...   
 Sao không biết em đợi 
 Sao không hay em chờ 
 Sao mà anh không gọi 
 Anh ở đâu anh ơi ?   
 Anh đang leo lên núi 
 Anh sắp băng qua đồi 
 Anh sẽ lội ngược suối 
 Anh hướng về nơi em    
 Cho dù đồi núi hết 
 Rừng tàn cùng suối khô 
 Miễn là anh chưa chết 
 Anh sẽ về bên em !           
            
            
        
 
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              NHỊP TIM   
 Cánh chim vỗ  
 Lạc cánh chim 
 Tim ai đập 
 Loạn nhịp tim ai rồi...   
 Ai bổi hổi  
 Ai bồi hồi 
 Ai nằm thì ngả  
 Ai ngồi thì nghiêng...   
 Ai hổn hển 
 Ai lim dim 
 Tim mình không đập 
 Đập tim người tình...   
 Yêu ai 
 Trống vỡ thình thình 
 Thương ai 
 Sợi tóc bẩy vênh đêm tàn...     
            
            
        
 
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              BAO GIỜ ANH VỀ   
 Ơ cái núi 
 Cái núi cao vòi vọi   
 Ơ cái suối 
 Cái suối trong nước trong   
 Ơ chim phí chim ri 
 Chim từng đàn đi mót rẫy   
 Nói anh nghe 
 Bao giờ anh về 
 Nói em nghe 
 Bao giờ anh về đây   
 Ơ cái núi 
 Anh về anh leo núi 
 Anh leo lên niềm vui 
 Anh trèo núi còn non   
 Ơ cái suối 
 Anh về anh tắm trăng 
 Anh dầm anh 
 Trong suối em đẫm ánh trăng   
 Ơ chim phí chim ri 
 Anh về anh ra rẫy 
 Anh bế em vô chòi 
 Anh ôm em dưới nắng hanh   
 Ơi núi cao, suối sâu, chim trời xanh 
 Nói em nghe  
 Bao giờ anh về 
 Nói anh nghe 
 Bao giờ anh về đây... 
            
            
        
 
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              MƯA THU   
 Anh bảo nhớ  
 Anh bảo thương 
 Mà sao anh không đến 
 Để cơn mưa thu 
 Rơi từ bấy đến giờ   
 Em bảo thương 
 Em bảo nhớ 
 Mà em xa tít mờ 
 Để nhớ thương  
 Rụng đầy trong lòng tay   
 Em bảo nhớ 
 Anh bảo thương 
 Nên cơn mưa chiều nay 
 Ướt cả chân lông mày 
 Mùa thu...       
            
            
        
 
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              HÁI HOA   
 Hãy đưa anh 
 Lạc vào miền hoang dã 
 Không đền đài 
 Không miếu mạo, thơ ca 
 Không có ai  
 Chen giữa hai ta cả 
 Chỉ còn anh và em 
 Chỉ còn riêng đôi ta   
 Hãy cùng em 
 Quên cả em trong anh 
 Quên đất đỡ lưng 
 Quên trời chiếu mặt 
 Quên thịt da lẫn thịt da môi mắt 
 Chỉ còn anh 
 Anh không còn là anh   
 Hãy đưa nhau 
 Cùng về miền đất hoang 
 Suối say đắm 
 Chảy trong dòng mê ấy 
 Tự ngàn xưa nhân gian này đã vậy 
 Ta hái hoa cùng hoang dã  
 Nhớ nghe em...             
            
            
        
 
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              EM YÊU ANH   
 Những câu thơ yêu nhau dắt nhau đi từng đôi 
 Chim trống mái bay về trên một cội 
 Mùa hạ níu mùa xuân 
 Nắng hôn nhau vồi vội 
 Sao anh không đi tìm 
 Để em lẻ loi   
 Sao lạnh thu cứ se sắt bồi hồi 
 Sao gió đông cứ mãi vô tình thổi 
 Sao trống vắng không gặp nhau để nói 
 Sao anh không hỏi em  
 Để em được trả lời   
 Em yêu anh... 
 Em mãi mãi yêu anh...   
            
            
        
 
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                CẦN   
 Cần một mái nhà  
 Đủ che mưa nắng  
 Cần một chút tiền  
 Để chẳng phải xin ai...   
 Cần một người  
 Đắp chung chăn cùng ngủ  
 Lúc giận hờn, hết chuyện, cãi nhau chơi...   
            
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.01.2018 20:32:58 bởi Nguyen Quoc Van >
            
         
     
    
 
    
     
 
     
    
    
    
    
	
    
    
    
    
        
            
    
        Thống kê hiện tại
        Hiện đang có  0 thành viên và  1 bạn đọc.
        
 
            
         
     
    
    
    
    
    
    
        
        
        
	
            Kiểu: