NHỚ CỘNG NHỚ/THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN/Nxb Thanh Niên, 2017
TRĂNG
Mười ba
Trăng sắp thật
Mật dát trời vàng mơ
Em lúc mờ lúc tỏ
Anh khi xa khi gần...
Mười ba
Trăng mắc nợ
Mấy kiếp duyên đêm rằm
Em ơi
Trăng trong lắm
Yêu em
Trăng tắm anh...
VỀ
Người ta
Về bên nhau rồi anh
Sao anh vẫn
Trong mang mang trời đất
Ở nơi ấy
Thiếu em anh sẽ lạnh
Anh có kịp về
Cùng giã biệt mùa đông
Anh sẽ về bên em
Trong làn hương
Xuân đang hé
Giữa chồi non mọc lại
Linh hồn anh
Theo hoa về cùng gió
Em cứ chờ
Phút mùa đón đưa nhau...
TÌNH SÔNG
Chảy đi
Dòng sông thương
Thương một dòng sông nhớ...
Chảy đi em
Tình em
Môi ngọt...
Đổ vào tim anh
Bóng cánh chim lành...
Chảy đi anh
Tình anh
Muối mặn...
Lẫn vào đêm
Dòng nào cũng về em...
Ơi sông ơi
Chảy đi
Giấc mơ ra biển...
Bạc đầu sóng xa khơi
Đôi ta trắng trong nhau...
MỜI RƯỢU
Anh là một ly rượu
Những lúc em tìm quên
Nhâm nhi từng hơi thở
Em quên anh để nhớ
Em quên vơi cả em
Ly rượu cay dọc đêm
Đắng ngang ngày xa vắng
Ly rượu chắt từ nắng
Ly rượu mềm môi em
Men rượu ngấm vào tim
Hơi rượu vò rối tóc
Em tìm quên
Em rót
Em nâng ly
Mời mình...
Em tìm quên
Em cạn
Em uống em
Mời anh...
THIẾU ĐÊM
Hình như xưa đã về
Rỗng những đêm vụng dại
Hình như chiều hôm ấy
Sớm qua còn đê mê
Hình như nay đang đi
Gió xuân thì vừa đến
Hình như anh trẻ lại
Nắng mới nồng môi em
Hình như làn hương đêm
Hổn hển trong hơi thở
Hình như đất hoang hoải
Thức yêu trời trong mơ
Hình như em nhạt nhớ
Tay nát nhàu câu thơ
Hình như anh lỡ hẹn
Hoàng hôn em đợi em
Hình như lạ át quen
Anh bỏ em ở lại
Hình như anh đi mãi
Bây giờ đêm thiếu đêm...
THU MONG MANH
Đời mong manh
Tình yêu cũng mong manh
Em và anh
Rồi như hoa lìa cánh...
Rồi ngày qua
Rồi vơi đi tháng năm
Rồi đời qua
Rồi bao nhiêu lứa đôi cách xa
Tình đôi ta
Vẫn vẹn xanh màu lá ?
Quên kiếp người
Mùa thu lá mong manh...
NGƯỜI YÊU
Khi phải lòng anh yêu
Đôi lúc em làm vợ
Tự dối lòng mềm yếu
Em có anh trong mơ
Có những chiều giăng tơ
Mây trắng say mây trắng
Gió mơn man áo nắng
Em bồng bềnh tay anh
Nỗi nhớ tím thành xanh
Có cồn cào xa vắng
Có gừng cay muối mặn
Chỉ thiếu nửa vầng trăng
Lặng thầm tháng thương năm
Giờ thì em đã hiểu
Muốn gối chăn bên chiếu
Em mãi là người yêu...
HOA SỮA
Gió thoảng hương lối cũ
Hoa sữa nương vào thu
Tóc em thơm dọc phố
Mắt lá nâu cả chiều
Hà Nội mùa thu thở
Giữa ngực ai thầm thì
Em rẽ vào ngõ nhỏ
Đông chờ về đón thu
Hoa sữa man mác nhớ
Heo may mơn man người
Thoáng tuổi hoa hoi sữa
Trắng một đời còn mơ
Hà Nội ơi, xưa ấy
Ơi hoa sữa thơ ngây
Ơi một thời khờ dại
Hương hoa cầm trên tay...
HẠNH PHÚC
Hạnh phúc ngọt ngào
Hạnh phúc đắng cay
Thứ hạnh phúc
Chắt ra từ nước mắt
Nên giọt nào
Cũng lọc trong văn vắt
Xót đến tê lòng
Chát tái cả bàn tay
Hạnh phúc ấy
Chính là đau khổ đấy
Gạn cho đầy
Đong cho tới cạn vơi
Hạnh phúc ấy
Hình như tình yêu vậy
Phải lòng ngọt ngào
Thương một bể đắng cay
Em nhớ lấy
Khổ đau và hạnh phúc
Một vòng quay
Xoáy lốc cuộc đời này
Không sợ khổ đau
Thì ta hạnh phúc
Ngày bão giông qua
Đêm lấp lánh trời sao...
BẮT ĐỀN
Bắt đền
Em bắt đền
Anh đóng cọc xây lâu đài tình ái
Rồi anh bỏ lại ngày cho đêm dài thêm
Em bắt đền
Bắt đền
Bàn tay anh cầm theo nắng
Em bắt đền anh đi mà anh không để lại anh
Bắt đền
Em bắt đền...
Thôi không bắt đền anh nữa !
Yêu em đi
Em sẽ bắt đền sớm mai trời không mưa...
EM CHO ANH
Em cho anh
Dòng sông trong cạn nắng
Thủy triều lên
Con sóng mặn xô bờ
Em cho anh
Cả núi rung suối lở
Đến khổ đau
Cũng thành những giấc mơ
Em cho anh
Một đời dài thương nhớ
Nợ tình duyên
Mấy kiếp trước hẹn hò
Em cho anh
Em buộc anh bằng gió
Nắng bay đi
Anh thở bão đời em...
QUÊN
Mưa nhớ đời sũng ướt
Nắng nhớ trời khô rang
Cá nhớ dòng bơi ngược
Em làm sao quên anh
Quên em ngày hôm trước
Nhớ em ngày hôm sau
Em bảo anh làm sao
Để quên em cho được
Thôi, đành như con nước
Sóng xô nhớ bạc đầu
Thôi, nhủ mình số phận
Có nhau rồi không nhau...
BIỂN
Anh là biển
Anh ôm em vào lòng
Những mặn chát khát thèm len lỏi ngọt
Sóng tình vỗ
Em ngỡ mình chết đuối
Em buông lòng mặc biển thỏa môi hôn...
Em là biển
Đôi vòng tay chiều run
Đôi vồng cát ấp mặt anh xuống cát
Anh quên hết
Nên sóng khe khẽ nhắc
Biển trong em nuôi dưỡng xác linh hồn...
Ta là biển
Ta tan vào đời nhau
Gió trên tóc lọc thời gian gió bạc
Nắng trong cát
Ủ tình yêu nắng khát
Biển đôi ta xanh cả lúc đục ngầu...
GÀ GÁY
Tự dưng
Khát gối thèm chăn
Nôn nao ước nệm
Mơ nằm bên ai...
Tự dưng
Mộng nửa lần say
Đứng lên chân nhũn
Vươn vai vai chùn...
Tự dưng
Xa đến ngàn trùng
Ai bay tới
Lả trong vòng tay ai...
Tay đêm
Ghì riết ban mai
Con gà trống
Vỗ cánh hoài
Gáy vang...
VỐN GIÓ
Thương em
Thương em biết mấy
Áo cơm tối mịt cả ngày...
Thương em
Thương em nắng cháy
Đêm dài ngủ với thơ ngây...
Thương em
Thương em nước chảy
Qua cầu năm tháng còn ai...
Tóc xanh làm sao dài lại
Vơi dần vốn gió trên tay...
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: