NÓI CHUYỆN VỚI DÒNG SÔNG
hơn một lần ta đứng bên sông
một mình ta nói với hư không
Niềm Tin - như nước nguồn tuôn chảy,
dẫu có đôi khi vượt thác ghềnh!
hơn một lần ta hỏi dòng sông
nước chảy về đâu? ai ngóng trông?
hay chỉ bóng cây rừng lặng lẽ
buồn trông củi mục lạc theo dòng
rồi có một lần con nước lên
nước dâng dào dạt nỗi ưu phiền
ta cười hoang dại bên bờ nước
ta bước xuống dòng sông tối đen
hãy cuốn trôi đi một mảnh đời
đã kêu gào kiệt sức tàn hơi
mưu toan bơi ngược dòng thác lũ
để giờ quờ quạng giữa chơi vơi
dòng sông trả lại ta cho đất
muôn đời rộng mở đón thân ta
cúi mặt ta quỳ hôn mặt đất
phù sa pha nước mắt chan hòa
từ đó ta về trong thầm lặng
ẩn thân sau lớp vỏ lạc loài
dẫu trái tim còn sôi nổi đập
trong lồng ngực trẻ máu chưa phai
từ đó đường dài ta mải mê
tiếng gọi gió sương giục bốn bề
chẳng biết có khi nào trên bến
dòng sông dâng nước đợi ta về
đường khuya nhòa nhạt ánh sao mờ
mịt mù lạc bước nẻo hư vô
ta đốt trái tim thành ngọn lửa
thắp sáng Niềm Tin chẳng bến bờ
***
hôm nay về lại hỏi dòng sông
nước chảy về đâu? ai ngóng trông?
mơ màng, khe khẽ mình ta biết
sông đáp rồi sông cũng đổi dòng...
Xichlo-LtBNN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.03.2021 03:07:50 bởi LangthangBNN >