15. NỤ HÔN   
 Anh mang từ giấc mơ về một nụ hôn 
 Người yêu cũ em hôn anh đắm đuối 
 Một nụ hôn trong suốt hơn nước suối  
 Một nụ hôn mặn hơn nước mắt người...   
 Anh ấy vẫn yêu em như hồi còn sống  
 Nụ hôn anh lại nhạt đến vô cùng 
 Khổ thân em gượng nhận cái hôn dùm 
 Một cái hôn nhắc một thời tiếc nuối...   
 Dẫu nụ hôn chẳng làm người sống lại 
 Dấu biệt ly mãi mãi khoét vào đời  
 Thì em hỡi 
 Cũng vơi đi thiếu đủ 
 Anh hôn dùm nơi anh ấy hôn em   
 Hãy nhận lấy  
 Những nồng nàn xưa cũ 
 Nụ hôn này về từ cõi rất xa...   
 16. NGÀY XƯA U ƯỚC   
 Giá mà  
 U bắt được rồng 
 Làm cho con  
 Một cỗ lòng con ăn...   
 Nằm mơ 
 Luộc chín được giăng 
 Cua đồng u giã  
 Nấu canh con dùng...   
 Trứng trâu 
 Mà có trên rừng 
 Bu lặn bu lội 
 Bu lùng khắp non...   
 Nhà mình  
 Khoai cõng lưng cơm 
 No ít hơn đói  
 Nhưng đơm thật thà...   
 Tép tôm 
 Thay lợn thế gà 
 Rau dưa mắm muối  
 Cửa nhà ấm yên...   
 Bao giờ  
 Kiếm được nhiều tiền  
 Thì u cai sữa buồn phiền cho con...   
 17. CHỚM ĐÔNG   
 Đầu thu nắng bên gió 
 Giữa thu mây và mưa 
 Chỉ cuối thu không có 
 Mắt đen em nhìn anh   
 Tình thu thôi nhung nhớ 
 Thơ thu vò rối tơ 
 Duyên thu tàn duyên nợ 
 Người mượn hồn bơ vơ   
 Phố tan hoang dáng phố 
 Sông không nguyên vẹn dòng 
 Ngõ nhỏ quên lối nhỏ 
 Thu mang chiều sang đông   
 Sống như chưa trọn sống 
 Yêu giống chưa vẹn yêu 
 Kiếp vay rờn rợn sóng 
 Bước chân người qua sông   
 Khí thu mơ và mộng 
 Trời thu trong cùng xanh 
 Đời chớm đông lẻ bóng 
 Rời tay em và anh...   
 18. ĐÀ LẠT THÁNG MƯỜI   
 Đà Lạt tháng mười mưa bay trắng núi 
 Sáng mùa xuân trưa đã mùa hè 
 Chiều buông sớm khí thu dìu dịu  
 Đêm lạnh đông cho những người yêu   
 Cho ai thương ai xuôi đèo sương khói 
 Cho thác Prenn ầm ào mời gọi  
 Cho thông bên thông nói thầm cùng gió 
 Anh yêu em như Đà Lạt mộng mơ    
 Anh yêu em như Tuyền Lâm xanh biếc  
 Nước hồ trong in trắng xốp mây trời 
 Thung lũng Tình Yêu thương ai chờ đợi 
 Gió đi qua hương ở lại với người    
 Hoa dã quỳ mãi mãi thuở đôi mươi 
 Vàng núi vàng đồi vàng con ngõ nhỏ 
 Vàng cả lối mòn vào hồ Than Thở 
 Vàng tháng mười khuôn mặt phố nhấp nhô   
 Đà Lạt ơi đến rồi thương về nhớ 
 Hoa mai đào đã hẹn nắng tháng giêng 
 Núi đã xui suối sông thành duyên nợ 
 Đà Lạt tháng mười anh của riêng em... 
            
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.10.2017 10:39:27 bởi Nguyen Quoc Van >